10 Vạn Lý Do Phải Bơm Vàng full

Chương 51: TU DƯỠNG CÁ NHÂN CỦA CHIM HOÀNG YẾN (14)

/1736
Trước Tiếp
Linh Quỳnh ra hiệu cho Thẩm Hàn Đăng nhìn Triệu Vân Diệp.

Thẩm Hàn Đăng ngước mắt nhìn sang, cũng vừa đúng lúc Triệu Vân Diệp nhìn về phía này, ánh mắt hai người gặp nhau trong thoáng giây.

Triệu Vân Diệp biết Thẩm Hàn Đăng.

Lúc Thẩm Hàn Đăng học lớp mười đã học cùng một lớp với anh ta, có điều, chưa được mấy ngày thì cậu ta đã không đến trường nữa rồi.

Vài năm trôi qua, trừ việc trưởng thành hơn, già dặn hơn, thì Thẩm Hàn Đăng không thay đổi gì quá nhiều.

Từ trong ánh mắt của Thẩm Hàn Đăng, Triệu Vân Diệp nhìn thấy được sự xa lạ và lạnh nhạt, có lẽ đã sớm không còn nhớ mình là ai nữa rồi.

Mục tiêu của Triệu Vân Diệp chỉ có Linh Quỳnh thôi, “Bạn học Diệp, tôi không có ác ý gì cả, tôi chỉ có vài vấn đề muốn hỏi cậu thôi.”

“Tôi không muốn trả lời câu hỏi của cậu.” Linh Quỳnh thúc giục Thẩm Hàn Đăng, “Chúng ta mau về thôi.”

Thẩm Hàn Đăng rũ mắt xuống đi ra bên ngoài.

Linh Quỳnh cũng vội vàng đi cùng anh nên Triệu Vân Diệp không tiện đuổi theo cô nữa.

“Anh ta muốn hỏi gì cô?” Đi được một quãng rồi, Thẩm Hàn Đăng mới lên tiếng.

Linh Quỳnh cũng rất khó nói rõ, “Tôi biết làm sao được, tự dưng lao ra bảo muốn hỏi tôi chuyện này chuyện nọ, hết cả hồn.”

Thẩm Hàn Đăng liếc cô một cái, rồi âm trầm nói một câu: “Tốt nhất là như vậy.”



Thẩm Hàn Đăng đến trường được hai ngày đã nhanh chóng nổi như cồn ở trong trường.

Khuôn mặt đó của anh chính là vũ khí hút fan lợi hại nhất, vì thế, nó cũng dẫn đến việc bất kể Thẩm Hàn Đăng đi đâu cũng đều có người cầm điện thoại chụp lia lịa.

Các cô nữ sinh đi ngang qua cố đè nén tâm trạng kích động, hoàn toàn không nhấc chân nổi nữa.

Cậu chủ Thẩm lại chẳng hề nhìn ngang ngó dọc, lướt thẳng qua đám người như đang đi trên thảm đỏ vậy.

“Anh gọi tôi tới đây làm gì?”

Lúc trước Thẩm Hàn Đăng đều chỉ ngồi trong xe chờ cô, tự dưng hôm nay lại gọi cô đến đây.

Có vấn đề!

Thẩm Hàn Đăng không nói gì, chỉ im lặng đi về phía trước.

Linh Quỳnh đi theo, cứ tưởng anh có chuyện gì cần tìm mình, kết quả chỉ là đi đến nhà ăn của trường thôi.

“Anh không sao chứ?”

Linh Quỳnh muốn sờ thử trán Thẩm Hàn Đăng, nhưng bị Thẩm Hàn Đăng lạnh mặt hất tay ra.

“Lúc trước chẳng phải anh đều để Khải Lợi đưa đồ ăn đến à, sao giờ lại tới đây ăn cơm? Có phải bé con bị bệnh rồi không?”

Thẩm Hàn Đăng vẫn giữ phẩm chất ưu tú “im lặng là vàng”, tuyệt nhiên không thèm đáp lại Linh Quỳnh.

Thôi được.

Bố đây cũng chẳng buồn để ý tới anh đâu!

Thẩm Hàn Đăng đến nhà ăn như thể đi tuần tra vậy, không phải đến để ăn cơm, mấy món trong khay ăn, anh đều không động được mấy đũa.

Bản thân Linh Quỳnh cũng kén ăn, thế nên…

Nhìn người đang không ngừng chọn đồ đẩy sang bát mình, Thẩm Hàn Đăng nhíu mày hỏi, “Cô là cậu chủ hay tôi là cậu chủ?”

Linh Quỳnh lại ra vẻ cực kỳ lo nghĩ cho anh, “Cậu chủ, anh ăn nhiều chút đi.”

Thẩm Hàn Đăng cạn lời.

Thứ cô không ăn lại bảo tôi ăn nhiều chút à?

Cô lấy đâu ra lá gan to thế hả?

Linh Quỳnh đã chuẩn bị sẵn tinh thần rằng, một khi Thẩm Hàn Đăng mà phát hỏa, cô sẽ lập tức lẩn đi ngay.

Thể nhưng Thẩm Hàn Đăng lại chỉ sa sầm mặt nhìn cô trừng trừng vài giây, sau đó cũng không bùng cháy, mà lẳng lặng cầm đũa lên ăn.

Ăn được hai miếng, Thẩm Hàn Đăng đã đặt đũa xuống, nói: “Buổi tối đi cùng tôi đến một nơi.”

Linh Quỳnh hỏi: “Tôi á?”

Thẩm Hàn Đăng: “Ở đây còn có người khác à?”

Linh Quỳnh: “Đi đâu cơ?”

Thẩm Hàn Đăng: “Nói nhiều quá!”

Linh Quỳnh chọc đũa xuống đáy bát, “Tôi không hỏi rõ ràng, nhỡ anh đem bán tôi đi thì sao?”

Ánh mắt Thẩm Hàn Đăng hơi ghét bỏ, giống như muốn nói “cô thì đáng mấy đồng” vậy.

Linh Quỳnh thật sự rất muốn ấn luôn đầu anh vào trong khay ăn.

Cuối cùng, cô nghiến răng, mỉm cười, nén sự kích động đó ngược vào lòng.

Làm người chơi phải khoan dung độ lượng một chút, so đo với người giấy làm cái gì.

Coi anh ấy như cái bình hoa không có não đi, vậy có phải thoải mái hơn nhiều không!



Lễ hội hoa đăng.

Đây có thể coi là hoạt động đặc sắc của thành phố này, mỗi năm được cử hành một lần với các chủ đề khác nhau.

Chủ đề năm nay là “Truyền nhân của rồng”.

Dưới ánh đèn màu sắc rực rỡ, người người san sát vai kề vai vô cùng náo nhiệt.

Linh Quỳnh và Thẩm Hàn Đăng đi từ cửa vào.

Nơi này quá nhiều người, hiển nhiên cũng khiến Thẩm Hàn Đăng cảm thấy không thích ứng được, cơ thể hơi căng lên.

Linh Quỳnh quay đầu quan sát xung quanh, trong đôi mắt đen láy linh động của cô, phản chiếu những ánh đèn đủ mọi màu sắc sáng lấp lánh ở đây.

“Chị ơi, chị có thể chụp giúp chúng em một tấm không ạ?”

Vài cô nữ sinh cầm điện thoại đi tới, hỏi Linh Quỳnh có thể giúp họ chụp ảnh được không.

Thẩm Hàn Đăng từ chối rất thẳng thừng, “Không được.”

Linh Quỳnh phản bác: “Người ta hỏi tôi mà, có hỏi anh đâu.” Anh đáp làm cái gì, tự mình đa tình!

Thẩm Hàn Đăng hơi nhíu mày, đặt tay sau gáy Linh Quỳnh, lôi cô đi về phía trước, cực kỳ ngang ngược, không thèm nói lý lẽ, “Tôi nói không được là không được.”

“Haiz… anh thật đúng là…”

Mấy cô nữ sinh kia chỉ biết trợn mắt nhìn Thẩm Hàn Đăng lôi Linh Quỳnh đi.

Một lúc sau, họ mới lấy lại tinh thần, ôm mặt đầy vẻ mê trai, “Ôi đẹp trai thế…”

“Đẹp trai thì có ích gì, cũng chẳng có phần của cậu đâu.”

“Ơ tớ ngắm thôi không được à?”



Ở trung tâm của lễ hội hoa đăng có một con rồng cực lớn. Thẩm Hàn Đăng ôm cánh tay đứng bên ngoài nhìn.

Sự chú ý của Linh Quỳnh đã bị thứ khác thu hút nên không để ý đến Thẩm Hàn Đăng.

Chờ đến lúc Thẩm Hàn Đăng cầm kem quay về, đưa cho cô rồi, Linh Quỳnh mới vô thức nhìn lên trời.

Có mưa đâu nhỉ?

Đầu óc Thẩm Hàn Đăng bị hỏng thật rồi à?

Với cái tính cách cứ hở một tí là quát người ta cút đi như anh ấy, mà lại chạy đi mua kem cho mình ư?

Hộp kem này… thực sự có thể ăn được sao?

Nó không bị bỏ thêm cái gì đấy chứ?

Linh Quỳnh ôm hộp kem, cúi đầu trầm tư một lát, thầm cảm thấy có lẽ đây chính là sức mạnh của việc đập tiền chăng.

Cái nhìn của Linh Quỳnh khiến Thẩm Hàn Đăng không thoải mái, “Nhìn cái gì mà nhìn?”

Cô gái trẻ cười cong cong khóe mắt đáp: “Cậu chủ đẹp mà.”

Thẩm Hàn Đăng cứng họng, nhìn cô vài giây nhưng không phát hỏa.

Anh đút tay vào túi quần, đi sang chỗ ít người hơn một chút.

Linh Quỳnh vừa ăn kem vừa chậm rãi đi theo sau anh.

“Cẩn thận!”

“A!”

Biến cố xảy ra ngay trong giây phút đó.

Một cây trụ đèn dựng thẳng đứng trước mặt đột ngột đổ xuống.

Thẩm Hàn Đăng lại vừa khéo đứng ngay dưới cây trụ đèn kia.

Nghe thấy âm thanh hô hoán, anh nhìn về phía cây trụ đèn thì đã không tránh kịp nữa rồi. Những tia sáng khuếch đại lên trong con ngươi mắt anh.

Vào khoảnh khắc nghìn cân treo sợi tóc ấy, Thẩm Hàn Đăng cảm giác mình bị một lực rất mảnh đẩy ngã sang bên cạnh, sau đó lưng chạm xuống đất rồi lăn hai vòng trên mặt đất mới dừng lại.

Anh ở bên trên, Linh Quỳnh nằm bên dưới.

Dưới ánh sáng mờ tối này, anh không nhìn rõ được sắc mặt của cô.

“Sao tôi lại làm đệm đỡ cho anh nữa thế này!” Linh Quỳnh phẫn nộ gắt, “Đứng dậy đi, đau chết mất. Anh nặng thật đấy.”

Thẩm Hàn Đăng im lặng chống sang bên cạnh nhỏm người dậy. Lần này không cần Linh Quỳnh phải nhắc anh cũng chủ động đỡ cô lên.

Ở đây không phải như trong biệt thự, dưới đất không được trải thảm dầy như thế.

Cánh tay và chân của Linh Quỳnh đều bị cọ xước da, đang rướm máu.

“Hai người không sao chứ?”

“Có bị thương không?”

Lúc này có mấy nhân viên chạy tới, thấy Linh Quỳnh bị thương, họ vội vàng gọi người đưa cô tới bệnh viện.

Thẩm Hàn Đăng nắm lấy cánh tay Linh Quỳnh, dùng cơ thể đỡ cho cô dựa vào, “Đi được không?”

“Cõng tôi đi.”

Linh Quỳnh nói với vẻ rất đương nhiên, dùng giọng điệu gần như “sai bảo” để nói với anh.

Thẩm Hàn Đăng khẽ nhíu mày.

“Nhanh lên chút nào.” Linh Quỳnh ấn vai anh, “Vì cứu ai mà tôi bị thương hả?”

“Tôi có bảo cô cứu đâu.”

Linh Quỳnh cười khẩy, “Ồ, vậy cuối cùng vẫn là lỗi của tôi nhỉ.” Chẳng đáng yêu gì cả, không muốn nuôi nữa, tức chết!

Thẩm Hàn Đăng nghẹn lời. Anh nhìn xung quanh một vòng, thấy mọi người đang xúm lại xem quá đông.

Cuối cùng, Thẩm Hàn Đăng hít sâu một hơi, ngồi xổm xuống cho Linh Quỳnh lên.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
Mai Anh Lê1652030494Duyệt thẻ giúp mình - sent 2024-04-28 00:18:04
quyen nguyen hoang leDuyệt thẻ giúp mình nha - sent 2024-04-19 21:07:21
hotrodoctruyen@Nguyet Ha1657078175 nạp thẻ 20k đọc tất cả truyện nha bạn - sent 2024-01-07 10:59:16
Nguyet Ha1657078175Bản lẻ truyện đi adddd - sent 2024-01-06 17:36:08
Nguyet Ha1657078175Nạp thẻ thanh toán theo quyển được k ạ, chỉ muốn đọc lại hoi ạ, chứ không muốn đọc quyển khác ạ.Ad cân nhắc bán lẻ truyênn ra được k ạ - sent 2024-01-06 01:02:47
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương