10 Vạn Lý Do Phải Bơm Vàng full

Chương 97: KỲ PHẢN NGHỊCH MUỘN MÀNG CỦA TỔ TÔNG (22)

/1736
Trước Tiếp
Linh Quỳnh bó tay, vừa đến đã nhận được lễ đón chào nồng hậu thế kia à?!

Cô nhìn về phía đang đánh nhau, Lâu Tinh Lạc bị người ta vây vào giữa, thoạt nhìn cũng không bị rơi vào thế hạ phong.

Mới một tháng không gặp, bé con có vẻ… lại đẹp hơn nữa rồi.



Lâu Tinh Lạc liếc mắt nhìn thấy Linh Quỳnh cũng hơi sững sờ mất một thoáng.

Sao cô ấy lại xuất hiện ở đây?

Chỉ mới sững sờ một chút như vậy thôi, người đối diện đã nắm bắt được cơ hội, một khối sáng linh lực đã đập thẳng vào cạnh sườn mặt của anh.

Lâu Tinh Lạc lùi về sau hai bước nhưng đường lùi phía sau cũng bị người ta chặn cứng, đồng loạt tấn công.

Hai luồng linh lực tụ lại thành một khối sáng mang theo sát khí vô cùng hung hãn, ầm ầm đập tới.

Ầm…

Rào rào rào…

Xương cốt bị người ta đập tan nát thành từng mảnh nhỏ. Mấy người ở gần anh nhất bất ngờ bay thẳng ra.

Lâu Tinh Lạc xoay vụt người lại, trong ánh mắt xuất hiện hình ảnh ngược của tiểu cô nương đối diện. Cô vẫn chưa hạ cánh tay đang giơ giữa không trung xuống, tay áo bào bay phấp phới.

“Bọn họ ở đây!!”

Ở cửa vào vang lên tiếng người tới, ngay sau đó là những tiếng bước chân hỗn loạn.

Lâu Tinh Lạc không còn có tâm trí đâu mà nghĩ gì khác nữa, nhanh chóng giải quyết hai người bên cạnh mình rồi nói với Linh Quỳnh: “Đi theo tôi.”



Nơi này đâu đâu cũng là xương cốt yêu thú, giấu một người vào vô cùng dễ dàng.

Lâu Tinh Lạc và nhóm Linh Quỳnh trốn trong một bộ xương thú, xung quanh là những bộ xương khác chất đống lại, vừa khéo có thể che chắn cho họ.

Bên ngoài vẫn có tiếng đánh nhau như cũ, hiển nhiên là đám người xông vào lúc sau đã đụng độ đám người tấn công Lâu Tinh Lạc lúc trước.

Ánh mắt Giáng Hòa nhìn Lâu Tinh Lạc đầy phòng bị, chất vấn thẳng thừng: “Lâu công tử, vì sao anh lại muốn giết người của chúng tôi?”

Lâu Tinh Lạc không hiểu: “Gì cơ?”

Lúc Lâu Tinh Lạc rời khỏi đó, hai đệ tử kia vẫn còn sống bình thường, anh vốn không hề giết họ.

Giáng Hòa hỏi lại: “Không phải anh ư?”

Lâu Tinh Lạc lắc đầu, giọng nói cực kỳ thành khẩn: “Nguyệt cô nương từng cứu tôi, tôi đâu cần phải làm như vậy.”

Tuy anh không phải người tốt gì, nhưng cũng không đến mức điên cuồng vô ơn như thế.

Lâu Tinh Lạc nhìn về phía Linh Quỳnh, “Tôi không giết người của các cô.”

Lúc trước Linh Quỳnh đã cảm thấy chuyện này hẳn không phải do Lâu Tinh Lạc làm, giờ nghe anh nói vậy, cô cũng không thấy có gì bất ngờ.

Ánh sáng trong mắt Linh Quỳnh hơi lóe lên, “Vậy vì sao anh lại bỏ đi không một lời từ biệt như thế?”

Lâu Tinh Lạc rũ mắt xuống, “Tôi có chuyện cần làm, việc này không liên quan gì đến các người cả, vì vậy…”

Ban đầu nguyên nhân mà anh ở lại là vì sức khỏe của mình, nếu không phải do trúng độc thì anh đã rời đi từ lâu rồi.

Linh Quỳnh chỉ ngón tay lên trên, “Là đến nơi này để giải quyết công việc á?”

Lâu Tinh Lạc không phủ nhận: “Ừ.”

Anh hơi dừng lại chút, “Nguyệt cô nương đến đây làm gì?”

Linh Quỳnh nghiêng đầu nhìn anh, vứt trả lại vấn đề cho anh, “Thế anh đến đây làm gì?”

Anh nhìn thẳng vào mắt Linh Quỳnh, không có ý trả lời câu hỏi này của cô.

Linh Quỳnh lại tò mò hỏi: “Vậy người lúc trước trộm Thú trủng ấy có phải là anh không?”

Lâu Tinh Lạc khẽ nhíu mày, phủ nhận ngay: “Không phải.”

“Không phải á?”

Lâu Tinh Lạc lại nói: “Hôm nay là lần đầu tiên tôi đến đây.”

Từ trước đến nay anh vẫn không tìm được vị trí của Thú trủng, nếu không nhờ có kẻ trộm Thú trủng kia làm bại lộ nơi này, thì giờ anh cũng không tìm thấy được.

Linh Quỳnh ‘ồ’ một tiếng, ánh mắt quan sát đánh giá anh từ trên xuống dưới một lúc.

“Con rắn kia của anh đâu rồi?” Vừa rồi cô đã không nhìn thấy nó, lực chiến đấu của con rắn đó hẳn cũng không tệ.

“Tìm thấy rồi, Kỳ Lân đồ ở ngay phía trước.” Nhắc Tào Tháo là Tào Tháo tới ngay.

Rắn đen mini trườn từ bên ngoài vào, thấy ở đây nhiều người như vậy, cái lưỡi đang phun ra của nó còn quên cả thu về.

Nó sững sờ tại chỗ. Tình huống gì thế?!

Sao cô gái này lại ở đây?!

“Anh đang tìm Kỳ Lân đồ à?” Sắc mặt Giáng Hòa hơi tối đi, “Anh muốn làm gì?”

Trong cái đầu nhỏ xinh của Linh Quỳnh treo một dấu hỏi chấm to tướng, “Kỳ Lân đồ là cái gì?”

Mối quan hệ giữa tên của thẻ bài và nội dung có cái gì đúng là bắn đại bác không tới, phải hoàn thành xong mới biết nó có ý nghĩa như thế nào.

Có một số cái, lại đơn giản đến thô bạo, hoàn toàn chỉ dựa vào tâm trạng của phòng kế hoạch xây dựng nội dung game.

Lâu Tinh Lạc nhìn ra ngoài một cái, “Nếu Nguyệt cô nương không còn việc gì khác nữa thì cố gắng tận dụng thời gian mau mau rời khỏi đây đi. Chuyện lúc trước đi không từ biệt, tôi thành thật xin lỗi, sau này nếu có cơ hội, tôi sẽ báo đáp ơn cứu mạng của Nguyệt cô nương.”

Lâu Tinh Lạc nói rất nhanh. Vừa dứt lời, anh túm lấy con rắn đen chạy ra bên ngoài.

Linh Quỳnh cũng luồn ra theo, cấp tốc bám theo anh.

“Tiểu tổ tông!!” Giáng Hòa đè thấp giọng gọi cô, nhưng người trước mặt hoàn toàn chẳng thèm để ý đến cậu ta.

Giáng Hòa không còn cách nào khác, đành phải cuống cuồng bám theo.

Phát hiện Linh Quỳnh đi theo mình, Lâu Tinh Lạc đứng trong bóng tối, nghiêng người nhìn cô: “Nguyệt cô nương?”

“Ơi?”

“Cô đừng đi theo tôi.”

Tiểu cô nương vô tội chớp mắt, “Nhưng bên ngoài nhiều người như vậy, tôi sợ lắm.” Giọng nói nhẹ nhàng như mây, tựa hồ còn có chút tủi thân ấm ức.

Lâu Tinh Lạc cạn lời.

Cô mà sợ cái quái gì chứ?!

Sợ đánh chết mất họ à?!

Phía sau cô còn biết bao nhiêu người đi theo kia kìa!!

Lâu Tinh Lạc rất muốn nói những lời đó ra, nhưng khi đối diện với đôi mắt kia của Linh Quỳnh, anh lại cảm thấy chẳng thể nói được lời nào nữa.

Anh biết rõ cô chỉ đang nói nhăng nói cuội thôi, nhưng trong lòng lại vẫn nảy sinh cảm giác muốn bảo vệ cô.

“Việc tôi muốn làm rất nguy hiểm.”

“Ừ, thế nên anh cần có tôi.” Linh Quỳnh ưỡn ngực lên, tự tin ngông cuồng nói, “Anh cứ yên tâm đi, tôi sẽ không làm vướng chân anh đâu, tôi chuyên nghiệp lắm ấy!”

Lâu Tinh Lạc bó tay.

Ầm ầm ầm…

Mặt đất chấn động, xương thú ở nơi xa kết thành từng tảng lật đổ xuống, đã không còn nhìn thấy cửa vào đâu nữa rồi.

Đáy lòng Lâu Tinh Lạc đấu tranh giằng co một hồi, cuối cùng đành thỏa hiệp, “Theo sát tôi.”

Tiểu cô nương cười cong cong khóe mắt: “Ừ.”



Không biết không gian này lớn như thế nào, họ cứ đi mãi đi mãi, khắp nơi chỉ toàn là các loại xương thú, nhưng không nhìn thấy điểm kết thúc ở đâu.

Linh Quỳnh đi sau Lâu Tinh Lạc vài bước, hỏi Giáng Hòa chuyện liên quan đến Kỳ Lân đồ: “Kỳ Lân đồ là cái gì?”

“Truyền thuyết nói rằng Kỳ Lân đồ có thể mở ra một không gian khác, trong đó đều là sức mạnh của sự tà ác.”

Kỳ Lân đồ được luyện chế từ xương cốt Kỳ Lân, là một trận pháp Thượng cổ có thể di động.

Khởi động trận pháp sẽ có thể khởi động đường dẫn đến không gian kia, giải phóng nguồn năng lượng tà ác đó.

Mấy nghìn năm nay, không ai biết được tung tích của Kỳ Lân đồ, không ngờ nó lại ẩn trong Thú trủng.

“Tiểu tổ tông à, nếu Lâu Tinh Lạc thực sự muốn khởi động đường dẫn kia, thì e rằng anh ta điên rồi.”

Linh Quỳnh ngẩn người. Nguyện vọng của bé con vĩ đại đến vậy à?

Nghe có vẻ hơi hơi lợi hại ấy nhỉ!

“Tiểu tổ tông ơi, người có nghe đệ tử nói gì không đấy?”

“Nghe rồi, nghe rồi mà.” Linh Quỳnh đáp qua quýt một câu rồi xách làn váy đuổi theo Lâu Tinh Lạc.

Giáng Hòa cạn lời, chỉ muốn chửi thề thôi!



Rắn đen dẫn đường cho mọi người, cuối cùng dừng lại trước một bộ xương thú khổng lồ.

Linh Quỳnh đứng dưới ngửa đầu nhìn lên trên, có cảm giác mình như con kiến bé xíu đang ngắm nhìn con voi vậy.

Giáng Hòa chấn kinh nhìn xương thú kia, “Hình như đây là xương rồng.”

Không ngờ trong Thú trủng lại có cả xương cốt rồng.

Rồng đấy!!!

Là Thần thú chỉ tồn tại trong truyền thuyết thôi ấy!!!

Thế nhưng, ở trên đại lục, những thứ có liên quan đến rồng đều là những thứ mang theo sức mạnh khủng khiếp. Vì vậy, trước giờ chưa ai từng nghi ngờ tính chân thật của rồng.

Linh Quỳnh nhìn sang theo ánh mắt Giáng Hòa, cả bộ xương thú to dài kéo tận vào trong bóng tối. Ở nơi sâu hơn, loáng toáng nhìn thấy có một dải sáng màu vàng.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
Mai Anh Lê1652030494Duyệt thẻ giúp mình - sent 2024-04-28 00:18:04
quyen nguyen hoang leDuyệt thẻ giúp mình nha - sent 2024-04-19 21:07:21
hotrodoctruyen@Nguyet Ha1657078175 nạp thẻ 20k đọc tất cả truyện nha bạn - sent 2024-01-07 10:59:16
Nguyet Ha1657078175Bản lẻ truyện đi adddd - sent 2024-01-06 17:36:08
Nguyet Ha1657078175Nạp thẻ thanh toán theo quyển được k ạ, chỉ muốn đọc lại hoi ạ, chứ không muốn đọc quyển khác ạ.Ad cân nhắc bán lẻ truyênn ra được k ạ - sent 2024-01-06 01:02:47
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương