Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn full

Chương 158: Đi mòn giày sắt không tìm thấy, đến tay lại chẳng tốn thời gian

/982
Trước Tiếp
Đó chính là nữ MC trên sân khấu.

Cô ta mặc bộ váy màu hồng phấn, nhưng bởi vì cô ta đứng trên sân khấu, lại là người dẫn chương trình nên...

không có ai nghi ngờ cô ta.

Đây chính là “Đi mòn giày sắt không tìm thấy, đến tay lại chẳng tốn thời gian”.

Phó Thiên Thiên thu hồi tầm mắt, nhanh chóng đi tới hậu trường.

Bùi Diệp, Tần Hàng cùng một số lãnh đạo của chính quyền thành phố và ông chủ của trung tâm thương mại, tất cả các tầng lớp cấp cao đang đứng trên sân khấu chuẩn bị tiến hành nghi thức cắt băng khánh thành.

Người dẫn chương trình nở nụ cười khéo léo, nhìn quần chúng dưới sân khấu, sau đó tuyên bố: “Bây giờ, tôi xin tuyên bố, quảng trường Vân Kiều chính thức được khánh thành, xin mời thị trưởng Tần của chúng ta, cùng tổng giám đốc Bùi và tất cả các vị lãnh đạo cùng tiến hành cắt băng khánh thành.” Cô ta vừa nói dứt lời, ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn vào mấy người Bùi Diệp, Tần Hàng.

Và đúng vào lúc này, nữ MC đứng bên cạnh khẽ thò tay vào chiếc váy rộng, rút ra một khẩu súng giảm thanh.

Song, nữ MC chỉ vừa mới lấy khẩu súng ra thì có một người đột nhiên đi qua bên cạnh cô ta, đoạt lấy khẩu súng trong tay cô ta với tốc độ còn nhanh hơn, sau đó dùng chính khẩu súng đó dí vào eo cô ta.

Mặt nữ MC liền biến sắc.

Phó Thiên Thiên lập tức lên tiếng cảnh cáo: “Không được nhúc nhích, nếu cô cử động lung tung, người của quân đội có mặt tại đây sẽ bắn nát cơ thể cô thành tổ ong vò vẽ ngay lập tức.” Người nữ MC cứng đờ, hơi nghiêng đầu nhìn thì thấy một khuôn mặt trẻ con xinh đẹp đứng đằng sau cô ta.

Sau khi nhìn thấy Phó Thiên Thiên, miệng cô ta phát ra một tiếng cười giễu cợt.

“Em gái, súng không phải là thứ mà em có thể nghịch, sẽ cướp cò đấy!” Nói rồi, cô ta đưa tay về phía khẩu súng trong tay Phó Thiên Thiên

Phó Thiên Thiên thậm chí không buồn liếc nhìn khuôn mặt cô ta.

Cô nghiêng tay, ngón tay nhanh chóng ấn xuống cò súng.

Một giây sau, nữ MC cảm thấy đau đớn ở chân khiến cô ta lập tức không đứng vững.

Cô ta đau đớn nhìn Phó Thiên Thiên, bắp chân cô ta đã bị viên đạn bắn trúng.

Bởi vì chân bị trúng đạn nên cô ta liền khuyu xuống, may mà có Phó Thiên Thiên ở bên cạnh đỡ lấy cô ta, cô ta mới có thể đứng vững, không bị ngã.

“Cô...

cô là ai?” Nữ MC hoảng hốt nhìn Phó Thiên Thiên đang đứng bên cạnh.

Vì sao, vì sao cô gái trông yếu ớt gió thổi cái là bay này lại có kỹ thuật bắn súng chính xác như vậy? Hơn nữa còn có thể không thay đổi sắc mặt khi nổ súng? Phó Thiên Thiên thản nhiên tiếp tục dí súng vào bên eo của nữ MC, hờ hững nói ra hai từ: “Quân nhân!” Nữ MC ôm vẻ mặt chấp nhận số phận.

Lễ cắt băng khánh thành bên kia đã xong xuôi, Phó Thiên Thiên thúc súng vào eo nữ MC, ép cô ta: “Nói tiếp lời thoại đi!”

Cô ta nhịn đau, cố gắng hoàn thành nhiệm vụ dẫn chương trình của mình.

Sau khi kết thúc buổi lễ, Phó Thiên Thiên kéo nữ MC đi xuống sân khấu.

Lúc cô kéo cô ta đi xuống sân khấu, bởi vì chân cô ta bị thương nên đã để lại vết máu ở những nơi cô ta đi qua.

Bùi Diệp nhìn thấy nơi Phó Thiên Thiên và nữ MC đi qua có vết máu, lập tức bước tới ôm lấy bả vai cô.

“Thiên Thiên, em sao vậy?” Tần Hàng thấy Bùi Diệp đi về phía Phó Thiên Thiên thì cũng đưa mắt nhìn theo, vừa nhìn thì thấy Phó Thiên Thiên mặt mày tái nhợt đang được Bùi Diệp ôm trước ngực.

ĐÓ LÀ MỢ CHỦ TƯƠNG LAI CỦA CHÚNG TÔI

Còn Bùi Diệp vừa đỡ lấy Phó Thiên Thiên thì nhìn thấy nữ MC đang bị cô dí súng vào eo.

Anh lập tức hiểu được chuyện gì đang xảy ra.

Anh đưa mắt ra hiệu cho Trịnh Tiên.

Trịnh Tiên liền ra lệnh cho hai vệ sĩ dẫn nữ MC mà Phó Thiên Thiên đang khống chế đi.

Nữ MC vốn rất thích Bùi Diệp, thấy anh thể mà lại đỡ cô gái đã bắn cô ta một phát súng, cô ta cảm thấy tâm hồn bị đả kích nặng nề.

Cô ta nhìn vệ sĩ bên cạnh với vẻ mặt ghen tị: “Tôi hỏi này, cô gái vừa rồi Bùi Diệp đỡ là gì của Bùi Diệp vậy?” Vệ sĩ trừng mắt với cô ta: “Đó là mợ chủ tương lai của chúng tôi.” “Cái gì?” Nữ MC có cảm giác như bị đâm một nhát dao vào tim: “Nhưng tôi nghe nói, chẳng phải Bùi Diệp vẫn còn độc thân sao?”

Vệ sĩ lườm cô ta.

Đã là lúc nào rồi mà cô ta còn có thời gian hóng hớt.

“Chẳng lẽ cậu chủ và mợ chủ nhà chúng tôi đính hôn lúc nào còn phải nói cho sát thủ như cô biết sao?” Vệ sĩ lạnh lùng nói: “Cô vẫn nên lo cho mình đi! Cô đã làm mợ chủ của chúng tôi bị thương, cậu chủ nhà chúng tôi có thể tha cho cô sao?”

Nữ MC thoáng sửng sốt: “Tôi làm mợ chủ của các anh bị thương lúc nào?” “Sắc mặt mợ chủ nhà chúng tôi tái nhợt thế kia, còn không phải là bị cô làm bị thương sao?” Nữ MC: “...” Cô ta thật sự là oan hơn Thị Kính.

Nữ MC vốn dĩ cảm thấy vết thương do đạn bắn trên chân không đau lắm, nhưng lúc này lại cảm thấy đau nhói tim, lửa giận bừng lên, lập tức ngất xỉu.

Sau khi nữ MC bị hai vệ sĩ khiêng đi, cảm giác bất an trong lòng Phó Thiên Thiên vẫn không hề biến mất vì tất cả các sát thủ đã bị tóm.

Bởi vì Phó Thiên Thiên không trả lời mình nên Bùi Diệp nắm lấy hai bả vai cô, lo lắng nhìn mặt cô và hỏi lại lần nữa: “Thiên Thiên, em bị thương ở đâu?” Phó Thiên Thiên lấy lại tinh thần, sau đó lắc đầu với Bùi Diệp.

“Tôi không bị thương, chỉ hơi mệt thôi.”

Bùi Diệp sầm mặt đỡ lấy bả vai cô.

Bởi vì cơ thể hơi yếu, làm vậy mới có thể chống đỡ được cơ thể của mình nên Phó Thiên Thiên không từ chối.

Tần Hàng đã nhận ra Phó Thiên Thiên, cũng đi tới chào hỏi.

“Nghe nói đội trưởng đội vệ sĩ của nhà họ Bùi làm nhiệm vụ bảo vệ lần này là cô Phó.

Tôi xin có lời cảm ơn cô.” Tần Hàng nho nhã và lịch sự nói.

Phó Thiên Thiên nhìn Tần Hàng, hơi nhướng môi, đáp: “Chỉ cần thị trưởng không sao là tốt rồi.” May mà anh không bị làm sao.

Phó Thiên Thiên thở phào.

Nhìn vào ánh mắt của Phó Thiên Thiên, Tần Hàng dường như nhìn thấy hình bóng của Tử Xa, sắc mặt anh thoáng thay đổi, cứ nhìn chằm chằm vào cô.

Tất cả suy nghĩ của Bùi Diệp đều đặt cả vào Phó Thiên Thiên nên không để ý thấy ánh mắt của Tần Hàng.

Anh ôm bả vai của Phó Thiên Thiên, nói với Tần Hàng: “Thị trưởng Tần, vợ chưa cưới của tôi hơi khó chịu trong người, tôi đưa cô ấy đi trước.” Tần Hàng lấy lại tinh thần, lại nhìn khuôn mặt xa lạ của Phó Thiên Thiên, vẻ mặt anh thoáng thất vọng.

Cô ấy không phải là Tử Xa! “Được.” Tần Hàng gật đầu.

“Xe đỗ ở bên kia đường, bây giờ chúng ta đi qua đó.” Bùi Diệp ôm bả vai Phó Thiên Thiên và nói với cô.

Phó Thiên Thiên gật đầu: “Được.” Khi hai người đang chuẩn bị rời khỏi đây thì một tên sát thủ săn tiền thưởng do phía quân đội bắt được đột nhiên thoát khỏi sự khống chế của người bên quân đội, cướp lấy sáng trên tay người của quân đội, sau đó nhắm thẳng họng súng vào Phó Thiên Thiên.

Chính cô gái này đã bắt hắn, hắn muốn giết cô! Hắn bóp cò súng với vẻ mặt dữ tợn.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
hotrodoctruyen@all đã kick hoạt - sent 2023-12-03 02:30:39
tranhoanganad duyệt thẻ e với ạ - sent 2023-12-03 00:16:59
tranhoanganad duyệt thẻ cho em với ạ - sent 2023-12-03 00:08:12
mminhkhue180999Ad duyệt thẻ cho em với ạ - sent 2023-01-12 09:38:06
thanhvan68520Duyệt thẻ cho mình ad ơi - sent 2023-01-07 16:21:21
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương