Bà Bùi, Em Đã Kết Hôn full

Chương 164: Phải tĩnh tâm, không được nóng nảy

/982
Trước Tiếp
Nếu Phó Thiên Thiên còn không đến thì anh ta thật sự không biết nên làm thế nào mới phải.

Phó Thiên Thiên Lừ” một tiếng, ánh mắt lướt qua khuôn mặt Trịnh Tiên rồi dừng lại trên vai phải chiếc áo bệnh nhân trên người Bùi Diệp.

Cô nhìn thấy máu đã thẩm ra vải, hơn nữa, vết máu còn đang không ngừng lan rộng.

Trên khuôn mặt xinh đẹp của cô mang theo vẻ tức giận rõ ràng, nhưng bởi vì hai má cô phúng phính nên vẻ tức giận này trông lại có phần đáng yêu.

Thấy Phó Thiên Thiên xuất hiện, Bùi Diệp thay đổi thái độ 180 độ, tươi cười nói: “Thiên Thiên, sao em lại sang đây?” Mặc dù lời nói của anh ẩn chứa sự nghi hoặc, nhưng nụ cười trên mặt anh lại thể hiện rõ là anh đang cực kỳ vui mừng khi Phó Thiên Thiên sang phòng anh, thậm chí còn mong chờ là đằng khác.

Phó Thiên Thiên phớt lờ nụ cười của Bùi Diệp, lạnh lùng nhìn anh, trong giọng nói mang theo sự chất vấn mạnh mẽ: “Tại sao anh lại không để họ thay thuốc?” “Anh không bị thương thì thay thuốc làm gì?” Bùi Diệp nói dối không chớp mắt.

Lúc nói chuyện, ánh mắt của anh chỉ chăm chú nhìn cô.

“Vậy máu trên vai anh là thế nào?” Bùi Diệp nghiêm túc đáp: “À, là bọn họ vẩy máu lên người anh!”

Phó Thiên Thiên: “...” Những người bị Bùi Diệp vu oan là vấy máu lên người anh: “...” Tục ngữ có một câu rất hay: Bác sĩ có giỏi đến mấy mà gặp phải bệnh nhân không phối hợp thì bác sĩ đó cũng biến thành lang băm.

Vị bác sĩ đứng bên cạnh nhìn ra được vị trí của Phó Thiên Thiên trong lòng Bùi Diệp.

Đồng thời qua thái độ của Bùi Diệp đổi với cô, vị bác sĩ này đã biết được rằng muốn làm cho Bùi Diệp phối hợp thì chỉ có thể ra tay từ Phó Thiên Thiên.

Anh ta liền nói với Phó Thiên Thiên: “Cô Phó, vết thương của cậu Bùi đã bị rách ra được một lúc rồi.

Nếu còn tiếp tục như vậy thì cho dù chúng tôi có băng bó lại cẩn thận cho cậu Bùi, về sau cậu ấy lại không nghe lời nữa...

À...

không...”

Cảm nhận được ánh mắt rét lạnh, vị bác sĩ thấy lạnh sống lưng, rùng mình một cái, sau đó cố gắng giữ lấy hi vọng sống sót, sửa lại: “Là nếu không phối hợp để hồi phục thì vết thương này sẽ ngày càng nghiêm trọng hơn, về sau có khả năng sẽ nguy hiểm.” Tất nhiên là Phó Thiên Thiên hiểu được sự nghiêm trọng trong lời nói của bác sĩ.

Đúng vậy, nếu Bùi Diệp vẫn tiếp tục không chịu nghe lời thì thực sự sẽ gặp nguy hiểm, bởi vì máu trong người có hạn.

Vết thương cứ rách ra, cứ chảy máu như thế này thì về sau sẽ mất máu nhiều hơn, nên đương nhiên là không ổn.

Phó Thiên Thiên trầm ngâm chốc lát rồi nói: “Vậy phải làm sao mới có thể tránh vết thương tiếp tục bị rách ra?”

Bác sĩ ho nhẹ một tiếng, liếc nhìn Bùi Diệp, sau khi cân nhắc câu từ mới nói: “Nghỉ ngơi, tất nhiên là phải tĩnh tâm, không được nóng nảy, tâm trạng thoải mái thì vết thương tự nhiên sẽ dễ dàng khép miệng.” Trịnh Tiên báo cáo chi tiết với Phó Thiên Thiên: “Nhưng hằng ngày cậu chủ phải xử lý rất nhiều công việc của Tập đoàn Bùi thị, muốn tĩnh tâm là điều không thể.” Quả thật, muốn quản lý tốt một tập đoàn khổng lồ như Tập đoàn Bùi thị, không phải là chuyện dễ dàng.

Tuy nhiên...

Phó Thiên Thiên liếc xéo Trịnh Tiên: “Chẳng phải Bùi Diệp còn có một người em trai sao?” Trịnh Tiên thở dài, đáp: “Nhưng từ trước đến nay cậu Hai không quan tâm đến chuyện của công ty...” Phó Thiên Thiên cắt ngang lời Trịnh Tiên: “Đưa số điện thoại của Bùi Hạo cho tôi, để tôi gọi cho anh ta!”
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
hotrodoctruyen@all đã kick hoạt - sent 2023-12-03 02:30:39
tranhoanganad duyệt thẻ e với ạ - sent 2023-12-03 00:16:59
tranhoanganad duyệt thẻ cho em với ạ - sent 2023-12-03 00:08:12
mminhkhue180999Ad duyệt thẻ cho em với ạ - sent 2023-01-12 09:38:06
thanhvan68520Duyệt thẻ cho mình ad ơi - sent 2023-01-07 16:21:21
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương