Bình Hoa Di Động full

Chương 9: Cuộc sống địa ngục

/153
Trước Tiếp
L

a Mã không chỉ được xây trong một ngày, con người không thể trở thành kim cương ngay lập tức, chỉ có thể từ từ bình tĩnh.

Cô xuống khỏi máy chạy bộ, bắt đầu tập chống đẩy - hít đất, trước kia có thể làm hai trăm cái một lần, bây giờ cô cần rất nhiều ý chí để làm đủ năm mươi cái.

Giày vò một buổi sáng, cô lại cảm thấy đói, đi ra phòng bếp xem thì chỉ còn lại chút rau buổi sáng. Cô nhếch miệng, khỏi phải bàn, đương nhiên là cô chọn ăn ngoài. Thật ra cô muốn gọi điện cho Bạch Tiểu Điểu bảo người ta nấu ăn cho, nhưng mặt cô không dày đến vậy nên đành thôi.

Vẫn là anh trai giao đồ ăn hôm qua, vẫn là cửa hàng đồ ăn tối hôm qua, cô ăn uống no đủ xong thì ngủ trưa, buổi chiều lại tiếp tục.

Bạch Tiểu Điểu không đến nữa, cũng không biết kết quả ở Hi Thế thế nào, chuyện không khống chế được nên Mạnh Minh Đàn lại càng có cảm giác không an toàn.

Cô chỉ có thể càng liều mạng giày vò bản thân thêm ba ngày, đến khi thấy có cơ tay thì cô không khỏi đắc chí. Cô nhìn gương, chỉ cần gương mặt lành lặn thì có thể vui vẻ đi khắp nơi rồi.

Cô nhịn không được mà chuẩn bị đi ra ngoài.

Cô buộc tóc đuôi ngựa đơn giản, mặc áo sơ mi trắng rộng rãi và quần đùi màu đen, thêm một đôi giày canvas, cô soi gương, cuối cùng cũng vui vẻ hơn. Trước đây cô hai mươi sáu tuổi, trang điểm rồi vẫn còn thấy nếp nhăn, bây giờ cơ thể này mới hai mươi tuổi, mặc dù không phải là diễn viên nổi tiếng nhưng ăn mặc thế này lại giống học sinh.

Ngoại trừ phương diện thể lực thì nước nôi vẫn đầy đủ, cô thoả mãn đứng trước gương một lúc rồi mới ra ngoài.

Nhưng không ngờ bên ngoài đã có một chiếc xe công vụ đỗ ở đó. Cô đang bất ngờ thì cửa sổ được kéo xuống. Thu Thời ló mặt ra: “Biết kiểu gì cô cũng ra ngoài mà, lên xe đi.”

Nếu như bây giờ trong tay có vũ khí, Mạnh Minh Đàn sẽ quyết tâm làm hai việc, một là xử lí Hi Bạch, hai là xử lí chó săn của anh ta.

Nhưng bây giờ trong tay Mạnh Minh Đàn không có vũ khí nên chỉ có thể ngoan ngoãn lên xe.

Cô vừa mở cửa xe đã nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc, Bạch Tiểu Điểu.

Bạch Tiểu Điểu đúng là thuốc chữa bệnh, vừa cười với cô một cái, cô đã cảm thấy thoải mái hơn. Đúng lúc này Bạch Tiểu Điểu lại tuyên bố một việc, nghe có vẻ rất vui.

“Sau này tôi là trợ lý của cô.”

Mạnh Minh Đàn chớp chớp mắt: “Trợ lý sinh hoạt?”

Bạch Tiểu Điểu vươn ra trước mặt Thu Thời, gật đầu: “Bao gồm cả việc này nữa.”

Mạnh Minh Đàn hài lòng, tìm được một người nấu cơm miễn phí cũng không tệ, với lại tay nghề của Bạch Tiểu Điểu rất tốt, hợp khẩu vị của cô.

Cô ngó lơ kẻ mặt người dạ thú phía trước, lại thân cận với Bạch Tiểu Điểu, suýt chút nữa đã ôm người ta rồi nhưng bị Thu Thời chen ngang.

“Cô nghĩ xem nên giải quyết chuyện đó thế nào chưa?”

Khỏi nói cũng biết là chuyện đánh người. Giọng Thu Thời lạnh lùng, ánh mắt sắc bén nhìn người trong gương chiếu hậu, đúng là ngực to không não, vui vẻ sớm thế làm gì!

Mạnh Minh Đàn đá ngược vấn đề lại: “Cái này không phải do anh suy nghĩ à?” Cần anh ta làm người đại diện làm gì, đương nhiên là để xử lí mấy chuyện này rồi.

“Dù sao cô cũng phải nói rõ trước chứ, tại sao lại đi làm loạn trong đám cưới người ta, không nói lý do thì làm sao tôi xử lí.” Dù sao thì anh ta cũng không chấp loại ngực to hơn não này, nếu không phải ông chủ đã ký thì chắc chẳng ai thèm loại bình hoa không não này.

Đáp án của Mạnh Minh Đàn còn khủng hơn so với cup ngực của cô: “Trượt tay”, đáp án này mà nói cho cảnh sát thì đúng là không có tâm.

“Cô nghĩ là tôi tin cô à? Kể cả tôi có tin thì giới truyền thông và fan hâm mộ cũng không ai tin đâu.”

“Nhìn ngứa mắt, đáp án này có được không.” Người phụ nữ này không phải ngực to không có não, mà là não bị mỡ chèn rồi!

Thu Thời hít sâu: “Tôi cần đáp án tiêu chuẩn.”

Cái gì mà đáp án tiêu chuẩn, Mạnh Minh Đàn khịt mũi coi thường, muốn cô giải thích hả, đừng mơ, nói dối thì lộ mất. Cho nên tốt nhất là im lặng không ý kiến gì.

Mạnh Minh Đàn chỉ im lặng, mặt Thu Thời mỗi lúc một đen hơn, chẳng qua là đeo kính râm nên Mạnh Minh Đàn làm bộ như không thấy, quay người nhìn ra ngoài cửa sổ.

Nhìn mà ghét thế thì không nhìn cho rồi.

Người đại diện và nghệ sĩ không đạt được tiếng nói chung.

Bạch Tiểu Điểu thờ ơ lạnh nhạt, không phát biểu ý kiến gì.

Đến công ty, Thu Thời chỉ nói một câu: “Chuyện gì không nên nói thì đừng nói” rồi đá Mạnh Minh Đàn đang ngơ ngác vào phòng huấn luyện kiểm tra các chỉ tiêu cơ thể.

Rồi nói với huấn luyện viên: “Đóng cửa tập luyện, không đạt tiêu chuẩn thì đừng cho cô ấy ra ngoài, anh Hi nói thế.”

Nói dứt lời Thu Thời xoay người rời đi, Mạnh Minh Đàn bị kéo vào phòng huấn luyện, chắp tay xin Bạch Tiểu Điểu giúp đỡ. Nhưng Bạch Tiểu Điểu chưa kịp nói gì thì đã bị Thu Thời kéo cổ áo lôi đi.

Mạnh Minh Đàn không còn cách nào khác nên chỉ có thể nghe lời, ngoan ngoãn bị khiêng đi kiểm tra cơ thể.

Cô tức giận đập đầu vào tường, không thể bắt nạt người ta như thế được!

Đo ba vòng, chiều cao cân nặng đều là “không đạt chuẩn“. Cuộc sống như địa ngục của Mạnh Minh Đàn bắt đầu, cô bị cắt đứt liên lạc với thế giới một tháng.

Ngày nào cô cũng phải ăn theo chế độ, salad rau, salad hoa quả, không thể uống cà phê hay nước ngọt, còn phải tập thể dục, thể hình, học nhảy học múa học diễn xuất.

Không được ăn thịt nên đứa nhỏ cào tường, mắt mờ đi, nhìn thấy cánh tay của thầy còn muốn cắn một miếng.

Vậy mà cô cắn thật, cường độ luyện tập lớn, lại còn phải làm động vật ăn rau, Mạnh Minh Đàn không chịu nổi, cũng không thể trách cô, ông thầy cứ khoe cơ bắp tỏ vẻ đắc ý như thế. Cô không thấy gì cả, dạy động tác hay nhịp chân khiêu vũ đều không thấy, chỉ thấy thịt trắng bóng.

Lúc thầy không chú ý thì cô cắn một miếng. Đùi gà này không tệ, mặn nhạt vừa vặn. Nhịn không được lại cắn một cái nữa.

Lúc đầu thầy chưa phản ứng được, nhưng đến lúc nhận ra thì máu cũng đã chảy.

Mấy người xung quanh muốn kéo hai người ra mà không ngờ Mạnh Minh Đàn cắn chặt thế. Tư thế giống như sói giành ăn, muốn cắn một miếng thật to rồi đem qua bên cạnh ăn.

Bên kia hét “nhả ra, nhả ra”, còn bên này thì đỏ cả mắt, không kéo ra được. Sau đó mọi người không còn cách nào khác chỉ có thể đi cầu cứu.

Tất cả những người xung quanh đều bị kéo vào ngăn cản trận thảm án này. Một người đi vào thì thấy cảnh này, không nói gì mà vung tay lên vụt vào sau gáy Mạnh Minh Đàn khiến cô ngất xỉu.

Mạnh Minh Đàn thảm vô cùng, lúc ngất cũng không biết người đó là ai, thịt cũng chưa ăn được.

Thấy cô sắp ngã xuống đất, người đánh cô nhanh tay ngăn người đang định đỡ cô: “Loại người này không cần đỡ đâu.”

Người ra tay nhìn cô ngã rầm xuống đất rồi quay người rời đi.

Thầy ở phía sau không quên nói cảm ơn: “Cảm ơn anh, Thẩm Quân Lân.”
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
- T - - T -Duyệt thẻ giúp mk với - sent 2023-07-02 20:55:19
linachan channelduyệt the vs a - sent 2023-04-20 21:53:28
luckyluckyDuyệt thẻ dùm mình với - sent 2023-04-06 08:22:53
nguyenthihonggamDuyệt thẻ dùm với ạ... - sent 2023-03-26 21:42:20
annhien31051993Duyệt the giup minh voi sj - sent 2023-03-20 12:21:17
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương