Boss Phẫu Thuật Sao full

Chương 21: A q

/148
Trước Tiếp
Cố Hân lại lần nữa ngồi lên xe của La Diễm Văn để về nhà. Lúc xuống xe cô vẫn còn cảm thấy kỳ quái, “Thầy La, không phải anh ở ký túc xá của nhân viên bệnh viện à?” Sao có thể tiện đường đưa cô về nhà được chứ?

Một tay La Diễm Văn đặt lên tay lái, anh nghiêng đầu nhìn cô, bình thản nói: “Tối nay có người hẹn tôi đi ăn cơm, đúng lúc ở gần đây.”

Cố Hân ồ một tiếng, trong lòng cô thầm nghĩ tự mình nghi thần nghi quỷ, La đại thần đã nói là tiện đường thì chắc chắn là tiện đường. “Vậy, tạm biệt thầy La.”

“Tạm biệt.” La Diễm Văn vuốt cằm nói, “Ngày mai có ca phẫu thuật, đừng có ngẩn người.”

Cố Hân ngượng ngùng cười cười, rồi quay người đi lên nhà.

Cố Hân về tới nhà đã lấy sách vở của khoa chỉnh hình ra đọc nhưng trong lòng vẫn còn quan tâm đến chuyện video trên Weibo nên lại mở điện thoại lên xem. Lúc này cô mới nhận ra sự nghiêm trọng trong việc này.

Chuyện này huyên náo hơn những gì cô tưởng tượng nhiều, bây giờ bạo lực mạng đang vô cùng nghiêm trọng, có người đã tìm ra tin tức cụ thể của La Diễm Văn. Tên tuổi, địa chỉ, số điện thoại của anh đều bị đăng hết lên Weibo.

Thậm chí còn có người đến bệnh viện hạng ba của thành phố để kêu gào, ép bệnh viện phải khai trừ loại bác sĩ không có y đức, dám ra tay với bệnh nhân như La Diễm Văn.

Cố Hân nộ khí ngút trời, vội vàng liên hệ với La Diễm Văn.

Điện thoại vừa được kết nối, khóe mắt của Cố Hân liếc nhìn đồng hồ treo tường một cái. Cô nhận ra đã hơn mười một giờ rồi, giờ này gọi điện cho La Diễm Văn cũng quá hợp lý. Cô đang nghĩ nên nói như nào thì điện thoại đã kết nối.

“A lô?”

Âm thanh của anh vẫn còn mang theo giọng mũi, không giống La Diễm Văn lúc bình thường. Cảm giác lười biếng giống như mèo, dường như anh đang ngủ thì bị đánh thức, trong giọng nói vẫn còn vài phần ngái ngủ.

Cố Hân im lặng, cô cảm giác bây giờ mình nói gì cũng không hợp lý.

“Cố Hân? Sao lại không nói chuyện?” La Diễm Văn nhìn tên người gọi, thanh âm cũng tỉnh táo hơn một chút, anh không rõ tại sao Cố Hân lại gọi điện cho mình vào giờ này.

Cố Hân vội vàng hồi hồn, cô nhanh trí đáp lại: “Xin lỗi thầy La, tôi không cẩn thận bấm nhầm số nên mới gọi cho anh.”

La Diễm Văn nhàn nhạt ừ một tiếng, vẫn mang theo giọng mũi. Cố Hân nghe thấy mà lỗ tai tê rần.

Lúc nói chuyện cũng lắp bắp hơn, “Có… Có đánh thức anh không?”

La Diễm Văn hoàn toàn tỉnh táo, anh lấy một điếu thuốc từ bao thuốc lá trên đầu giường ra rồi đáp lại, “Không có việc gì.”

“Ách… Vậy anh ngủ tiếp đi, ngủ ngon.” Cố Hân nói liền một hơi. Cô sờ lên đầu thấy toàn mồ hôi.

Bên kia La Diễm Văn cũng rất lâu không đáp lại, trái tim của Cố Hân cũng dâng lên đến cổ, chỉ sợ La Diễm Văn phát hiện ra vấn đề gì. Cố vốn muốn nói cho La Diễm Văn biết chuyện phát sinh ở trên Weibo nhưng lúc nghe thấy anh đang ngủ thì cô lại hối hận.

“Cố Hân, cô đang ở đâu?” Một lúc lâu sau La Diễm Văn mới hỏi một câu.

Cố Hân sửng sốt, “Tôi ở nhà.”

“Ừm, không có việc gì là được rồi, nghỉ ngơi sớm một chút.” La Diễm Văn nói, “Tạm biệt.”

Cho đến khi điện thoại truyền đến âm thanh cúp máy, Cố Hân mới phản ứng lại. La đại thần nghĩ là nửa đêm cô gọi cho anh là cô đã xảy ra chuyện.

Trong lòng Cố Hân dâng lên một dòng nước ấm, cô đột nhiên nhảy cẫng lên sau đó lục tung ở trong xó ra một cái rương. Cô lấy từ bên trong ra một quyển sổ liên lạc và dò một dãy số trong đó gọi đi.

“Alo?” Âm thanh phía trước mông lung, hiển nhiên là vừa bị đánh thức, âm cuối còn có phần hơi mất kiên nhẫn.

Hiện nay, việc thức khuya rất phổ biến, cô gọi hai cuộc gọi lúc mười một đêm mà cả hai người cô gọi đến đều đã ngủ, Cố Hân chậc một tiếng, mở miếng nói: “A Q, là tôi.”

Phía bên kia yên tĩnh hai giây, sau đó nghe thấy tiếng vải vóc ma sát với nhau, giống như người kia đột nhiên bật dậy khỏi giường.

Giọng nói của A Q ở đầu bên kia đầy hoài nghi, “Cố Hân, là cậu?”

“Đúng vậy.” Cố Hân thấp giọng đáp.

“Cậu là một nha đầu chết tiệt, biến mất nhiều năm như vậy cuối cùng cũng chịu gọi cho tớ.” A Q nói chuyện như bắn súng liên thanh. Vốn đang kích động nhưng đến cuối lại có mấy phần tức giận.

Trong lòng Cố Hân cảm thấy khó chịu, cũng không phải cô không thấy hổ thẹn, dù sao từ khi cô chuyển đến thành phố C đã cắt đứt liên lạc với bạn cũ ở thành phố B. Ngay cả người bạn tốt nhất là A Q cô cũng không liên lạc. Yên lặng một lúc lâu, Cố Hân mới trịnh trọng nói: “Xin lỗi, lúc đó tớ không biết phải làm sao.”

Cô thế mà lại xin lỗi, việc này làm A Q không biết phải làm sao. A Q biết rõ mọi việc của cô với Kiều Thanh Vũ, nhìn cô rời đến thành phố C cùng cha mẹ rồi lại nhìn thái độ của Kiều gia với cô. Anh ấy đã cảm thấy không thể tiếp tục với Kiều Thanh Vũ được nữa, sau đó Cố Hân cùng anh ta trỏ nên gay gắt hơn, A Q cảm thấy rất tốt, người đơn thuần như Cố Hân mà gả đến Kiều gia thì không biết sẽ bị bắt nạt như thế nào nữa. A Q thở dài, ngượng ngùng nói: “Tớ không trách cậu, tớ cũng biết, tính tình cậu hiền lành, vì để cắt đứt liên lạc với Kiều Thanh Vũ, nhất định sẽ phải cắt đứt cả liên lạc với bạn bè tốt. Tớ cũng rất oan uổng, mặc dù tớ cũng quen Kiều Thanh Vũ nhưng với tớ cậu vẫn là người bạn tốt nhất, tớ làm sao có thể đứng về phía Kiều Thanh Vũ được?”

Cố Hân cúi đầu, con mắt cũng nóng lên.

Lúc đó cô khăng khăng nói chia tay với Kiều Thanh Vũ đã từng bị rất nhiều người cười nhạo. Đối với mấy người đó, Cố Hân không hề nghi ngờ là người với cao, chỉ vì một sai lầm nho nhỏ mà chia tay với ‘đàn ông tốt’, quá ngu xuẩn.

Nhưng A Q chưa từng nghĩ như thế, anh ấy cảm thấy, người không xứng với Cố Hân phải là Kiều Thanh Vũ mới đúng.

Cố Hân trầm mặc thật lâu, ngược lại là A Q thở phào nhẹ nhõm, “Nhưng mà cậu chủ động liên hệ với tớ trước nên tớ sẽ không trách cậu, ài… Sao muộn như vậy rồi cậu còn tìm tớ?”

“Cậu vẫn còn ở trong nước đúng không? Giúp tôi một việc có được không?” Cố Hân nhớ tới chuyện trên Weibo, giọng điệu có mấy phần lo lắng.

A Q thẳng thắn nói: “Tớ đã về nước từ sớm rồi, nhưng mà hai hôm nay ở lại trường giúp giáo viên làm chương trình nguyên đêm nên hôm nay mới ngủ sớm thôi. Cậu nói đi, có chuyện gì?”

“Giáo viên phụ đạo của tôi bị người ta hãm hại, có người đăng tin tức của anh ấy lên Weibo, cậu có thể giúp tớ xóa đi không?” Cố Hân hỏi.

A Q vò tóc, “Lại là bạo lực mạng à, những người này động một tí là đào bới tin tức của người ta, thật là…”

Cố Hân nghe thấy âm thanh máy tình truyền đến từ đầu bên kia, A Q nói: “Weibo nào, cậu gửi cho tớ đi.”

Cố Hân vội vàng kết bạn WeChat lại với A Q, sau đó gửi Weibo cho anh ấy.

Nghĩ một hồi, cô lại gửi toàn bộ Weibo cho anh ấy, giải thích: “Thầy tớ bị bôi đen, trên mạng có tài khoản tiếp thị cố ý dẫn dắt tiết tấu.”

A Q ở đầu dây bên kia không chú ý ừ một tiếng, sau đó lại chửi bậy mấy tiếng, làm cho Cố Hân bị dọa nhảy dựng lên, “Thế nào?”

“Tin tức này nhiều lắm, tớ xóa không hết được trong thời gian ngắn.” A Q mở loa ngoài của điện thoại, một bên nói chuyện với Cố Hân, một bên nhanh chóng nhấn bàn phím. “Như vậy đi, cậu ngủ trước đi, hôm nay tớ canh trừng trên Weibo cả đêm, ngày mai có lẽ sẽ xóa được hết.”

Từ nhỏ A Q đã là thiên tài máy tính, nghe thấy anh ấy nói như vậy thì Cố Hân cũng yên tâm hơn, xem ra tin tức của La đại thần sẽ được xóa bỏ, sẽ không bị quấy rầy nhiều.

—-

Ngày thứ hai, đồng hồ báo thức còn chưa kêu mà Cố Hân đã dậy trước rồi. Việc đầu tiên chính là cầm lấy điện thảo, nhìn thấy WeChat mà A Q gửi cho cô vào một giờ trước.

“Giải quyết!”

Cố Hân mỉm cười, lại lên Weibo xem qua, quả nhiên nhìn thấy những tin tức của La Diễm Văn đã không nhìn thấy. Còn video lưu truyền trên Weibo kia cũng không còn nổi tiếng như trước nữa.

Cố Hân đoán A Q còn đang ngủ nên chỉ gửi WeChat đến cảm ơn một tiếng.

Hiếm khi Cố Hân đến bệnh viện sớm, cô thay áo blouse xong rồi bước vào văn phòng, cô phát hiện Tô Tạp đang ngồi đó, ngáp một cái rồi gọi Cố Hân lại, “Hôm qua thầy Ngô quá bận, thầy Đặng để cho tớ đi cùng thầy Ngô học hỏi thêm, làm tớ mệt gần chết.”

Ngô Hưng đúng lúc tiến vào, nghe thấy lời phàn nàn của Tô Tạp, chú ấy cười nói: “Biết bác sĩ khó khăn thế nào chưa? Các bác sĩ tương lai.” Sau đó quay ra nói với Cố Hân: “Tiểu Cố hôm nay đến sớm thế, có muốn ăn mì không?”

Người dân của thành phố C bắt đầu một ngày mới từ việc ăn một bát mì. Không ít người nói mỗi buổi sáng ăn một bát mì, cả ngày đều tươi đẹp.

Sau khi Cố Hân đến thành phố C thì cũng mưa dầm thấm đất, cũng bắt đầu có thói quen này. Cô vội vàng nhấc tay lên nói: “Muốn, làm phiền thầy đặt giúp thầy La một tô mì luôn.” Thầy La là người phương bắc, nên anh càng thích ăn mì.

Ngô Hưng vừa đặt hàng vừa trêu cô, “Không hổ là học sinh ruột của thầy La, ăn sáng mà cũng không quên cậu ấy.”

“Cái gì không quên tôi?” La Diễm Văn cầm áo blouse đi vào văn phòng. Trên mặt vẫn còn hơi buồn ngủ nên âm thanh cũng hơi khác ngày thường.

“Ài, kỳ lạ thật, thời gian làm việc và nghỉ ngơi của cậu không khác gì mấy cán bộ kỳ cựu cả, vậy mà hôm nay lại mang theo quầng thâm mắt đến bệnh viện?” Ngô Hưng dùng cùi chỏ chọc anh một cái, cười đùa hỏi: “Thành thật khai báo, tối hôm qua cậu đã làm cái gì?”

La Diễm Văn đến trước máy tính của mình rồi ngồi xuống, còn có thể làm gì, bị người nào đó điên khùng gọi đến một cuộc điện thoại đánh thức anh dậy. Sau khi bị đánh thức thì không thể ngủ lại được nữa.

La Diễm Văn tựa tiếu phi tiếu liếc nhìn Cố Hân một cái, thấy Cố Hân đang vội vàng cúi mặt xuống thì không nói thêm cái gì nữa.

Đúng tám giờ giao ban, chủ nhiệm vừa nói xong thì cửa được đẩy ra. Chủ nhiệm cảm thấy sửng sốt, “Trưởng khoa Trần sao lại tới đây?”

Y khoa vụ không mấy khi tới các khoa riêng lẻ, nếu như có tới cũng chỉ để giải quyết tranh chấp hoặc náo loạn. Khoa chỉnh hình vẫn luôn rất bình yên nên chủ nhiệm khoa mới không hiểu chuyện gì đang xảy ra, ông quay đầu lại hỏi bác sĩ, “Bây giờ giao trễ bệnh án cũng cần trưởng y khoa vụ đến thúc giục à?”

Trưởng khoa Trần vội vàng khoát tay, “Hiểu lầm hiểu lầm, tôi chỉ đến điều tra một chút chuyện trên Weibo ngày hôm qua thôi. Các bác sĩ trong bệnh viện đều bị làm phiền đến nên chúng ta nhanh chóng làm sáng tỏ một chút.”

“Weibo có chuyên gì?” Chủ nhiệm Từ đứng ra hỏi, trên mặt đầy vẻ mù mờ nhìn trưởng khoa Trần. Chỉ có vài bác sĩ ở lại viện hôm qua và các thực tập sinh là hiểu rõ.

Trong lòng trưởng khoa Trần thở dài, quên mất mấy vị thô bạo ở khoa chỉnh hình này có thể còn không biết cái gì gọi là Weibo. Ông mở điện thoại di động ra, bấm vào giao diện của Weibo rồi đưa cho chủ nhiệm khoa, “Hôm qua tôi mới chụp được, ông xem một chút. Tên của lão La, chức danh, còn có số điện thoại đều bị bới ra.”

Chủ nhiệm liên tục xem mấy ảnh chụp màn hình, bùng nổ ngay tại chỗ, “Đây không phải là ngậm máu phun người à? Cái video đó tôi cũng nhìn thấy, tôi không cảm thấy bác sĩ của bệnh viện chúng ta có vấn đề gì cả.”

Trưởng khoa Trần vội vàng chấn an, “Tôi biết, tôi biết, việc này không liên quan đến lão La.”

“Hơn nữa công đạo không bị chói buộc với nhân tâm, tối hôm qua việc này rất náo nhiệt nhưng sáng nay xem lại rất nhiều thông tin của lão La đều đã được xóa bỏ.” Trưởng khoa Trần có hơi vui mừng.

La Diễm Văn nghe thấy thế thì ngước mắt nhìn về phía Cố Hân.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
Quynh Pham1591711991Truyện này sao ko có ngoại truyện vậy? Hơi tiếc - sent 2023-08-09 05:27:59
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương