Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá full

Chương 140: Buổi xem mắt thổ huyết

/558
Trước Tiếp
Ông ta nhìn bóng lưng của Lạc Thần Dương biến mất nơi góc rẽ cầu thang, ánh mắt nghi hoặc lại nham hiểm.

...

Lúc xe của Lạc Thần Hi chạy vào khu Vân Thành, gương mặt Thiên Nhã lộ vẻ lo âu, liệu đám phóng viên kia có đang “cung kính chờ đợi” cô dưới nhà không? May mà mấy ngày gần đây La Tiểu Bảo lánh tạm ở nhà Hoa Kỳ, nếu không mọi chuyện sẽ càng khiến cô lo lắng hơn.

Không ngờ dưới nhà cô lại rất im ắng, như thể chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Thiên Nhã thầm thở phào, lúc vào nhà cô nhận được cuộc gọi của Kha Tử Thích.

Kha Tử Thích không ngờ Trình Viễn Sơn mời Thiên Nhã làm bạn tiệc và được cô đồng ý, nhưng anh có thể hiểu được: “Thiên Nhã, chuyện của bác trai không nên quá gấp gáp, việc này không đơn giản như em nghĩ.”

Thiên Nhã hỏi trong nghi hoặc: “Là sao?” Hình như Lạc Thần Hi cũng nói câu này, việc này không đơn giản, vậy rốt cuộc không đơn giản đến mức nào?

Ở đầu bên kia Kha Tử Thích im lặng một lúc mới trả lời: “Chủ yếu là chuyện kinh doanh, sau này anh sẽ từ từ giải thích với em, bây giờ em nên ngủ một giấc thật ngon, mai còn phải đi làm nữa.”

Thiên Nhã do dự một lúc, cảm thấy anh đang tránh né câu hỏi của cô, nhưng hiện tại cô không còn tâm trí để suy đoán ý nghĩ trong lời nói của Kha Tử Thích và Lạc Thần Hi nữa, thế giới của những người làm kinh doanh, sao cô hiểu được.

Tắt máy, nụ cười dịu dàng của Kha Tử Thích cũng nhạt dần, anh bấm số gọi đi: “Anh làm đến đâu rồi?”

“Chủ tịch Kha, chúng tôi đã chậm một bước, liệu có phải vì để chiếm độc quyền trang nhất nên kênh truyền thông nào đó mới làm như vậy? Đối phương còn sử dụng súng.”

Kha Tử Thích suy nghĩ, nói: “Tôi nghĩ là không, có lẽ tôi biết người ngang ngược như thế là ai rồi.”

...

Lạc Thần Hi dừng xe bên đường để nghe điện thoại.

“Chủ tịch, đã thất bại, có người sớm hơn chúng ta một bước.”

Lạc Thần Hi nhếch môi, như cười như không: “Không sao, như thế chúng ta sẽ không cần ra tay.”

“Chủ tịch biết thân phận của đám người đó sao?”

“Nếu tôi đoán không lầm.” Nói xong anh tắt máy.

Lạc Thần Hi hướng mắt vào ghế lái phụ, nơi đó vẫn còn lưu lại mùi hương của cô, nụ hôn khi nãy, ánh mắt lúc cô đẩy anh ra, như đang hiện ngay trước mắt, anh siết vô lăng, đạp mạnh ga, xe lao như bay.

...

“Thưa đại ca, đã hoàn thành nhiệm vụ, ngày mai thành phố A sẽ không có bất cứ tin tức nào liên quan đến tối nay.”

Đầu dây bên kia truyền đến giọng nam trầm khàn lại kỳ dị: “Làm tốt lắm, những chuyện khác, cậu tiếp tục cố gắng.”

“Vâng, em đã rõ.”

...

Tại biệt thự nhà họ Lạc.

Hạ Vân Cẩm khoanh tay ngồi ở phòng khách, cô ta bị chọc tức đến bảy lỗ trong người cũng sắp bốc khói, Lạc Thần Hi vậy mà lại đưa người phụ nữ đó về nhà, bỏ rơi cô ta!

Lạc Thần Hi đẩy cửa đi vào, thấy cô ta vẫn mặc váy dạ hội, lạnh nhạt hỏi: “Chưa ngủ à?”

“Chồng, anh vừa đi đâu vậy?” Nhưng cô ta lại thầm vui mừng trong lòng, cô ta sợ Lạc Thần Hi cả đêm không về.

“Tôi đi đâu chẳng phải cô rất rõ sao?”

Hạ Vân Cẩm sững sờ, vẻ mặt lúng túng: “Sao anh lại đưa người phụ nữ đó về nhà chứ? Bạn trai của cô ta nhiều như thế, nên để họ đưa về mới phải.” Lúc nãy cô ta căn dặn tài xế lén đi theo Lạc Thần Hi, nhưng không ngờ vừa theo được đoạn nhỏ thì Lạc Thần Hi đã thông minh cắt đuôi, giờ anh hỏi câu này, lẽ nào đã biết chuyện?

Câu tiếp theo của Lạc Thần Hi càng chứng thực suy đoán của cô ta: “Lần sau nên phái người nào lanh lợi chút để theo dõi, đừng đánh giá thấp chỉ số thông minh và kỹ thuật lái xe của tôi.” Anh cười giễu, ánh mắt đầy cảnh cáo.

Sắc mặt Hạ Vân Cẩm tái nhợt, tim đập thình thịch, vội giải thích: “Chồng, anh nghe em nói...”

“Tôi phải nghỉ ngơi rồi, theo dõi lại cũng cần đến sức lực.” Lạc Thần Hi không có ý định nghe cô ta nói, anh liếc nhìn cô ta bằng ánh mắt lạnh lẽo đáng sợ.

Hạ Vân Cẩm ngây người tại chỗ, lòng chợt lạnh đi.

Ở bên cạnh Lạc Thần Hi nhiều năm như vậy, cô ta rất hiểu tính cách của anh, anh hận nhất người khác phản bội mình, có ý đồ kiểm soát và thao túng anh. Những hành động trước đó của cô ta đã làm anh nảy sinh chán ghét rồi, bây giờ lại đi theo dõi mà lại để anh phát hiện, địa vị của cô ta trong lòng anh thật sự đã gặp nguy rồi.

Không được, cô ta không thể chờ đợi thêm nữa.

...

Lại một ngày mới tại thành phố A, vạn vật đầy sức sống, trời cũng đầy nắng ấm mùa xuân. Mà tin đồn cũng như nấm sau mưa, mọc khắp thành phố.

Sáng sớm Thiên Nhã đã ngồi chờ trước máy tính, thấp thỏm đọc tin tức nổi bật của thành phố A, bao gồm báo giải trí, nhật báo và cả các trang mạng, mãi cho tới khi đến giờ đi làm cô vẫn không thấy bài viết liên quan đến mình và buổi tiệc tối qua, thay vào đó là một ngôi sao nổi tiếng bị lộ chuyện bao nuôi tình nhân nhiều năm nên trở thành đối tượng mà truyền thông nhắm đến.

Thiên Nhã thầm cảm thấy may mắn, chắc vì chuyện của ngôi sao này quá chấn động, cho nên truyền thông đều tranh nhau đưa tin, không nhắc đến cô dù chỉ một chữ? Cho dù thế nào, cô và La Tiểu Bảo cũng coi như đã tránh được một kiếp nạn.

Thiên Nhã thầm thở phào, đi làm với tâm trạng nhẹ nhõm không ít.

Không chỉ bên ngoài mà ngay cả Tập đoàn Lạc Thần cũng bình yên, hoàn toàn không xôn xao mỗi khi công ty mình có tin tức lớn như trước, dường như các đồng nghiệp ưa buôn chuyện không hề nhận được tin tức, trái lại trong giờ rỗi rãi toàn bàn tán tin bao nuôi tình nhân của ngôi sao nào đó.

Thiên Nhã cuối cùng đã yên tâm.

Buổi chiều Lạc Thần Hi mới đến công ty, chuyện tối qua anh không nhắc nửa lời, như thể nó chưa từng xảy ra vậy.

Còn Lạc Thần Dương ba ngày sau mới xuất hiện tại Tập đoàn Lạc Thần, khuôn mặt trắng trẻo ấy dường như còn bị thương. Thiên Nhã và anh ta không nói chuyện với nhau, nói đúng hơn là không phải anh ta không nói chuyện với cô, mà là Thiên Nhã cố ý tránh né anh ta, màn “tỏ tình” tối đó dọa Thiên Nhã sợ đến hồn vía bay biến, tuy cô cảm thấy không thể nào là thật nhưng vẫn quyết định tránh tên này xa một chút thì hơn.

Lạc Thần Hi và Lạc Thần Dương dường như cũng không hề nói chuyện. Mỗi ngày đi làm, Lạc Thần Dương dạo quanh đây đó vài vòng, có khi trêu chọc cô nhân viên xinh đẹp trong công ty, có khi thậm chí còn chơi game trong văn phòng, ngay cả cuộc họp tăng lương chỉ mở một lần trong năm cũng không tham gia. Lạc Thần Hi cũng không gấp, như sớm đã quen với cách làm việc ấy nên hoàn toàn làm lơ anh ta.

Lần này trên dưới công ty lại có tin nóng, mọi người xôn xao bàn tán Lạc Thần Dương ba ngày không xuất hiện, vừa xuất hiện lại như người xa lạ với Thiên Nhã, là vì đã có niềm vui mới rồi sao?

Mà gần đây Lạc Thần Hi lại không đưa Thiên Nhã đi xã giao hay làm việc, hôm nay chỉ bảo Hạ Nhất Y ném một chồng văn kiện để cô xử lý, chất cao đến nỗi sắp không thở được, vừa vào công ty đã vùi đầu bận rộn làm việc, chờ tới khi cô xử lý hết đống văn kiện cao như núi này, ngẩng đầu thì đã đến giờ tan ca rồi.

Cuộc sống bận rộn thế này, cũng thật là “chất lượng“.

...

Tại nơi ở lâu đời của nhà họ Lạc.

Lạc Thần Dương ngồi trước mặt cụ Lạc, cụ Lạc liếc nhìn đứa cháu trai mà mình yêu thương nhất, nói: “Biết vì sao ông bảo cháu đến đây không?”

Lạc Thần Dương tươi cười với cụ Lạc, gật đầu đáp: “Biết ạ, ông nội nghe kể chuyện của cháu và Thiên Nhã đúng không?” Đây rõ ràng không phải câu hỏi.

Khoé môi cụ Lạc giật giật, nhìn anh ta bằng ánh mắt âm u lạnh lẽo trước này chưa từng có, cơn tức giận của ông ta bộc phát, cầm gậy chỉ vào anh ta: “Thằng nhóc thối tha này! Chẳng lẽ mắt nhìn của cháu chỉ vậy thôi sao?”

Trái lại, Lạc Thần Dương bật cười tinh nghịch: “Ông nội, xem ra ông luôn có niềm tin vào mắt nhìn của cháu.”

Cụ Lạc hừ lạnh: “Cánh cửa nhà họ Lạc, người phụ nữ đó vĩnh viễn đừng mong đặt chân, cho dù cô ta nhắm vào cháu, hay anh cháu.”

“Ông nội, nếu cháu thật lòng thích cô ấy thì sao?” Lạc Thần Dương dừng lại một lúc rồi hỏi.

Cụ Lạc đột nhiên đứng dậy, lao tới giơ gậy đánh anh ta một trận, Lạc Thần Dương đưa tay che mặt: “Đừng đánh mặt, đừng đánh mặt!”

“Đã bảo đừng đánh mặt!”

“Cháu trở mặt đấy! Đừng đánh mặt nữa!”

...

Tại phòng tổng thống của khách sạn Lạc Thần.

Cụ Lạc ngồi ở ghế chính, bên trái là hai vợ chồng Lạc Thần Hi và Hạ Vân Cẩm, rồi đến hai vợ chồng Lạc Dương Hiên và Tạ Phương Phi.

Bên phải là Thiệu Vĩnh Sáng và vợ, cũng chính là cha mẹ của Karen.

Mẹ Karen nhìn đồng hồ đeo tay, nói với vẻ mặt áy náy: “Thật ngại quá, con gái nhà chúng tôi thường không đúng giờ, thêm nữa nó không biết chuyện hôm nay, còn tưởng chỉ nhân tiện ăn bữa cơm, vì để nó không quá căng thẳng, cho nên... ha ha... mong mọi người đừng lấy làm lạ.”

Mãi vẫn chưa thấy con gái xuất hiện, bà Thiệu giảng hòa.

Cụ Lạc mỉm cười, đáp: “Không sao, người trẻ hơi tùy ý chút, chẳng phải thằng nhóc thối tha nhà tôi cũng vậy sao.”

Tạ Phương Phi thoáng nhìn chỗ ngồi trống không bên cạnh, trong lòng sốt ruột như lửa đốt, hôm nay thằng nhóc đó vừa bị cụ Lạc đánh một trận, với tính của nó không biết có đến hay không.

Bà ta lại thoáng nhìn nét mặt như đang xem kịch hay của Lạc Thần Hi, thật sự cảm thấy không thoải mái, không hiểu liệu mắt con trai mình có bị dính cát không mà lại đi thích người phụ nữ như La Thiên Nhã. Người khác thì khoan hãy nói, cái chính là, cô ta là phụ nữ mà Lạc Thần Hi đã chơi xong, hừ, người phụ nữ mà nó bỏ, con trai bà ta càng không thể lấy!

Thái độ của Lạc Dương Hiên và cụ Lạc dường như còn cứng rắn hơn cả bà ta, hôm nay cụ Lạc còn đặc biệt sắp xếp buổi xem mắt này, muốn giới thiệu thiên kim của Tập đoàn Phi Việt cho con trai, tuy tập đoàn này vẫn cách khá xa Tập đoàn Lạc Thần, nhưng Thiệu Vĩnh Sáng này lại có quan hệ thân thiết với gia tộc Kha Thị, đương nhiên cũng thành một nhà với nhau, thực lực không thể coi thường.

Nếu con trai của bà ta có thể lấy thiên kim nhà họ Thiệu, cũng đồng nghĩa có được chỗ dựa vững chắc, nổi trội gấp mấy trăm lần nhà Hạ Vân Cẩm. Nghĩ thôi cũng biết cụ Lạc thương nhất vẫn là con trai của bà ta, hừ, vị trí Chủ tịch Tập đoàn Lạc Thần, Lạc Thần Hi, cậu vẫn chưa ngồi vững đâu.

Bà ta đắc ý liếc nhìn Lạc Thần Hi đang ngồi cạnh cụ Lạc, rồi lại nhìn Hạ Vân Cẩm, nhếch môi cười mỉa.

...

Tại bãi đậu xe của khách sạn Lạc Thần.

Karen đang tìm chỗ đậu xe, khó khăn lắm mới có chỗ trống, cô đang định lái xe vào.

“Cái quỷ gì thế này, kinh doanh tốt vậy mà ngay cả chỗ đậu xe cũng không đủ!”

Cô nhỏ giọng mắng, vừa quay đầu thì đã có người nhanh tay hơn lái xe đến đậu ở đó.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
Nga ĐinhTruyện này nhàm chán ko tưởng - sent 2021-10-05 04:02:46
fanyanTui nghĩ tác giả sỉ nhục IQ của tui quá - sent 2021-07-03 01:12:19
NGOC NGUYEN1592896440Chua thay nu 9 nao ngu te nhu vay!! - sent 2021-06-03 20:56:54
yến gàNữ 9 ngu k chịu được đọc mà ức chế ngu từ đầu tới cuối - sent 2021-05-13 14:11:15
Ngọc LuậnĐọc mà tức nữ9 dã man bị tính kế 1000 lần thì lọt hố 1000 lần mà toàn chuyện k đâu. Ai nói j cũng tin ai ép làm bạn gái cũng làm. K thể dùng 1 chữ ngốc để miêu tả nổi. Đọc mà ức chế kinh khủng - sent 2020-09-30 05:36:23
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương