Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi full

Chương 70: Nữ vương đại nhân

/390
Trước Tiếp
“Đương nhiên là tiên môn rồi.”

“Thì ra lại là một đám người ngu ngốc đắc tội với tiên môn đến đây để được bảo vệ chứ gì.” Ta tu nở nụ cười khinh bỉ hỏi: “Có biết khẩu lệnh không?” “Khẩu lệnh gì?” Chúc Dao trợn tròn hai mắt, có quỷ mới biết khẩu lệnh gì Đợi đã, không phải lại là: “Vừng ơi mở ra chứ?” 4 OH Gràoooo...

Tên hộ vệ còn chưa trả lời thì Hạt Vừng đã tự động nhảy ra ngoài, hai mắt tràn ngập vẻ kích động nhìn Chúc Dao: “Chủ nhân gọi ta hả?”

Chúc Dao: “...”

Ấy vậy mà gã bảo vệ của thành hoàn toàn không hề sợ hãi, cũng không hề cảm thấy kinh ngạc mà chỉ nhìn Hạt Vừng, tỏ ra đã hiểu: “Ô...

thì ra các ngươi là thú tu, với những chuyện phá hoại mà các ngươi đã làm, khó trách lại bị đám người tu tiên đuổi giết, đi vào đi, đừng có mà lãng phí thời gian của ông đây.”

“Đa tạ tiểu ca.” Mặc dù không rõ vì sao, nhưng có thể vào trong được thì tốt quá rồi.

Chúc Dao nhanh chóng bảo Hạt Vừng quay trở trong cái túi linh thú mà sư phụ đã làm cho cô, dẫn theo hai người tiến vào trong thành.

Được Tử Đãn giải thích nên cô mới biết cái gọi là thú tu là chỉ những tà tu lợi dụng thi thể của linh thú, nếu thi thể luyện chế được thì có thể khống chế để công kích người khác.

Chỉ có điều loại công pháp này có hơi thất đức, bởi vì thi thể yêu thú bình thường không thể dùng để luyện chế, nhất định phải dùng linh thú đã bị người khác thuần phục rồi mới được.

Thế nhưng thú tu trời sinh đã không có duyên với yêu thú, bởi vì bọn họ thường xuyên luyện chế thi thể của yêu thú nên trên người đương nhiên sẽ có một loại mùi mà các loại yêu thú vô cùng chán ghét, sẽ khiến cho yêu thủ phát điện, chớ nói chi là thuần phục.

Cho nên thú tu cũng chỉ có thể ăn trộm linh thú của người khác, đầu tiên là giết chết rồi sau đó mới luyện thành con rối, bình thường dùng linh thú đã chết để luyện thành con rồi thì tỷ lệ thành công sẽ cao hơn nhiều.

Đang yên đang lành lại đi giết linh thú của người ta, còn luyện thành con rối mang đi lang thang khắp nơi, đám thú tu này là tà tu gây thù chuốc oán nhiều nhất, không có loại nào hơn được.

Lúc nãy đột nhiên Hạt Vừng nhảy ra, hơn nữa còn là cấp chín nữa, thế nên tên hộ vệ kia mới cho rằng cô đã trộm lấy linh thú cấp tám của tiên môn nào đó, lại còn luyện thành con rối rồi, cho nên mới bị tiên môn truy

sát.

Thật sự là phải cảm ơn cái gã canh cổng kia đã tự động tưởng tượng, mở cửa rất kịp thời.

Vừa bước vào trong thành, ba người đã chạy đi nghe ngóng được một vài tin tức, nhưng dù sao thì tà tu cũng không phải là người bình thường, bọn họ có sự cảnh giác rất mạnh mẽ, sẽ không phải kiểu biết gì nói đấy với người lạ.

Cả một ngày trời, những tin tức mà họ có cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay, mà lại không có mấy tin tức đáng tin cậy.

Thẩm Trạch cũng là một thú tu, phàm là một người tu tiên, cho dù là tà tu hay tu sĩ đến từ tiên môn thì ai mà chẳng thích nuôi một đến hai con linh thú, ngay cả sư phụ của cô cũng nuôi một đám tiên hạc ngốc nghếch.

Vừa suy nghĩ là đã biết, một tên thú tu chuyên trộm linh thú của người khác sẽ khiến cho mọi người căm phẫn đến cỡ nào rồi.

Thậm chí đến mức bọn họ vừa mở miệng, kiểu gì cũng sẽ nghênh đón mấy cái nhìn khinh khỉnh hoặc là cái liếc mắt coi thường.[

Một ngày trôi qua mà hoàn toàn không có tiến triển gì.

Ba người vừa thương lượng với nhau, định ở lại đây một đêm, Thẩm Trạch mang theo nhiều yêu thủ công kích vào phái Khâu Cổ đến như vậy, có thể thấy được những con yêu thú đó đều là con rối của hắn.

Số lượng con rối nhiều như vậy thì đương nhiên số người mất đi linh thú cũng sẽ nhiều tương đương như vậy rồi, chỉ cần hỏi thêm là không sợ không tìm được tin tức hữu dụng.

Sắc trời đã tối, ba người tìm một nhà trọ để nghỉ lại, kiên quyết từ chối yêu cầu xin được ở cùng của tên mập Tử Đăn, cô quay về phòng mình.

Cô cần sắp xếp lại một số việc.

Sau khi bố trí kết giới ngăn không cho người khác dò xét trong phòng, cô mới dùng thần thức gọi Mộc linh lên.

“Mộc linh, mi có biết Thủy linh ở đâu không?” Giữa các ngũ linh với nhau đều có cảm ứng, hẳn là nó sẽ cảm ứng được sự tồn tại của Thủy linh.

“Chíp chíp...” Sau khi Mộc linh tỉnh lại đã trở về hình dáng một cái cây nhỏ, nghe thấy câu hỏi của cô thì nghiêng đầu, lắc lư các cành cây rồi kêu lên: “Chíp chíp chíp chíp chíp...” Cô...

nghe mà chẳng hiểu gì cả.

“Được rồi, được rồi, không cần chíp chíp' nữa.”Xem ra giao tiếp là một vấn đề lớn: “Ta hỏi mi trả lời, nếu đúng thì mi gật đầu, không đúng thì lắc đầu.

Hôm nay lúc ở trên đại điện, ngươi có cảm nhận được Thủy linh từ thân thể của người khác không?” Hiện giờ Tiêu Dật không bị thương, đương nhiên Phượng Dịch không thể dùng Thủy linh trị thương cho hắn, hẳn là Thủy linh vẫn còn ở trên người Phượng Dịch.

Mặc dù hành động cứu viện lần này là hành động bất đắc dĩ, nhưng nói không chừng có thể lấy được Thủy linh.

“Chíp chíp...” Mộc linh nghiêng đầu suy nghĩ một chút, sau đó lắc đầu điên cuồng, lắc tới mức rụng mất một đống lá cây.

“Không có sao? Trong đám người bên kia đều không có sao?” “Chíp chíp!” Lá cây tiếp tục đung đưa.

Vậy thì Thủy linh kia ở đâu chứ? Chúc Dao cũng trợn tròn mắt.

Chờ đã! “Vậy hôm nay ngươi có từng cảm nhận được Thủy linh không?”

“Chíp chíp!” Mộc linh gật đầu.

Cảm nhận được Thủy linh nhưng lại không phải từ trên người của những người có mặt trong đại điện, trừ phi...

Mới sáng sớm tinh mơ ngày hôm sau, phân đội giải cứu đã bắt đầu công việc tăng ca, lúc này ba người Chúc Dao đang đi dạo trong khu chợ phồn hoa nhất của ngôi thành này.

Đây là lần đầu tiên Chúc Dao đến chợ của tu tiên giới, nhưng cô hoàn toàn không có tâm tư dừng lại thăm thú, chỉ xốc lại tinh thần rồi đi tìm kiếm tung tích của Phượng Dịch tôn giả.

Để hòa vào quần chúng một cách tốt nhất, ba người đã ẩn giấu đi tu vi Nguyên Anh kỳ của mình, dù sao thì ba Nguyên Anh đi cùng với nhau, lại còn nghe ngóng khắp nơi sẽ rất dễ khiến cho người khác hoài nghi, nhưng mà nếu là ba Kim Đan thì lại không giống vậy..

Sau khi đi hóng hớt một vòng mới biết được, căn bản là Thẩm Trạch chưa từng xuất hiện ở thành Vực Thương, nói đúng hơn là hắn không dám xuất hiện ở chỗ này.

Nghe nói hai trăm năm trước tên Thẩm Trạch này thích tự tìm đường chết, từng trộm một con linh thú cấp sáu mà thành chủ mất bao nhiêu công sức mới thu phục được, còn luyện thành con rối, từ đó bị toàn thành truy nã, không dám tiếp tục bước vào thành Vực Thương thêm một bước nào nữa.

Chúc Dao có hơi nhụt chí, thành Vực Thương là nơi tránh bão duy nhất của Thẩm Trạch, nếu như ngay cả nơi này mà hắn cũng không dám đến, vậy thì còn có nơi nào hắn dám trơn nữa chứ? Không đúng, hắn đã dám làm ra chuyện lớn như vậy ở phái Khấu Cổ, hơn nữa còn bắt cóc Phượng Dịch tôn giả ngay trong đại lễ thăng cấp khi mà tất cả đại diện của các môn phái đều có mặt, vậy nhất định có nơi ẩn núp mà hắn cảm thấy vô cùng an toàn, mà thường thì chỗ nguy hiểm nhất sẽ là chỗ an toàn nhất.

Nói cách khác, rất có khả năng hắn che giấu tung tích trốn ở trong thành Vực Thương này.

Nghĩ đến đây, Chúc Dao vực lại tinh thần ngay lập tức, nói suy nghĩ của mình cho hai người còn lại, đổi đối tượng tìm kiếm.

Không tìm tung tích của Thẩm Trạch nữa mà quay sang nghe ngóng tin tức của tôn giả Phượng Dịch.

Mặc dù những tin tức mà bọn họ có được không bao nhiêu, nhưng cũng đủ để bọn họ có thể xác định, quả đúng là Phượng Dịch đã từng tới thành Vực Thương.

Có hơn một người nói rằng đã thấy người đàn ông đi cùng với cô ta, đi về phía Tây Bắc.

Cả ba người đều vui mừng, đang định đi về hướng Tây Bắc thì đột nhiên trên đường lại trở nên nhốn nháo, đám đông đột nhiên chen lấn xô đẩy lẫn nhau.

“A!”

Đột nhiên phía trước truyền đến tiếng hét thảm thiết, đám đông dồn dập chen nhau đi về phía họ.

Ba người nhóm Chúc Dao còn không biết đã xảy ra chuyện gì, phía trước lại truyền đến vài tiếng kêu thảm thiết nữa, mơ hồ còn nhìn thấy mấy đám khói đen bốc lên.

“Chúng ta mau rời khỏi nơi này thôi.” Lúc này Tử Đãn nhanh chóng quyết định rời khỏi nơi này Chúc Dao và Tiêu Dật cùng gật đầu, vốn dĩ là bọn họ trà trộn vào nơi này, nếu mà bị phát hiện thì gay to rồi.

Ba người vừa mới quay đầu lại liền nhìn thấy tên tà tu buôn bán trứng linh thú mà bọn họ vừa hỏi thăm tin tức ban nãy gào thét thảm thiết, hai mắt hắn đã nổ tung.

Mắt, tai, miệng, mũi của hắn không ngừng có khói dày đặc bốc lên đen như mực, cơ thể của hắn tan chảy với tốc độ khủng khiếp, chẳng mấy chốc hắn đã biến thành tro bụi, ngay cả xương cốt cũng không thấy đâu nữa.

Phương pháp giết người kinh khủng như vậy, đừng nói là Chúc Dao, ngay cả Tử Đãn chân nhân cũng chưa từng nhìn thấy.

Thế nhưng chuyện này vẫn chưa hết, bốn phía liên tiếp truyền đến những tiếng hét thảm thiết giống vậy, trong chốc lát năm, sáu tên nam tu cường tráng đã chết theo cách y hệt, chết trên đường trước cái nhìn sợ hãi của mọi người.

Lập tức trong đám người liên tục vang lên rất nhiều tiếng hét hoảng sợ, mà tà tu là kẻ yêu quý sinh mạng nhất, con đường vừa mới chật kín người mà lập tức người thì ngự khí, người thì gọi linh thú nhao nhao chạy trốn.

Chúc Dao và hai người kia liếc mắt nhìn nhau, cũng định rời đi trước đã.

“ồn ào cái gì đó?”

Đột nhiên áp lực đến từ tu sĩ Hóa Thần kỳ từ trên trời giáng xuống, đám người mới nãy còn hoảng loạn chạy trốn khắp nơi lập tức yên ắng trở lại.

Mấy người đã bay lên giữa không trung, không đứng vững liền ngã từ trên không xuống.

Còn có một vài tà tu mới đạt đến Trúc Cơ bị áp lực của tu sĩ Hóa Thần làm cho đột tử, máu chảy ra từ cả mắt, mũi, miệng.

Đột nhiên một cô gái vô cùng xinh đẹp từ trên trời đáp xuống.

Quần áo cô ta mặc vô cùng thiếu vải, chỉ khoác một lớp lụa mỏng nửa kín nửa hở, hai chân để trần, hai quả đào tiên trước ngực tròn trịa sống động vô cùng.

Dung mạo của cô ta còn xinh đẹp hơn Phượng Dịch tôn giả mấy phần.

Chúc Dao không khỏi cảm thán, đây tuyệt đối là báu vật không người đàn ông nào có thể dời mắt đi được.

Điều kỳ lạ là những tà tu có mặt ở đây không ai dám ngẩng đầu, sắc mặt của bọn họ biểu lộ sự sợ hãi hơn là cung kính, bầu không khí lặng ngắt như tờ.

“Mới sáng sớm mà các ngươi đã kêu gào cái gì hả? Quấy rầy mộng đẹp của ta.” Cô gái kia đưa mắt liếc nhìn đám người trên đường.

Một tà tu đứng gần đó thấy cô ta tức giận thì vội vàng trả lời: “Bẩm thành chủ, vừa mới nãy trên thành xuất hiện một chuyện rất kỳ lạ, rất nhiều người...” Cô gái đó lạnh lùng liếc mắt, giơ một tay lên, đột nhiên tên tà tu vừa mới trả lời kia bị hất bay ra ngoài, nặng nề đập xuống mặt đất cách đó xa mười mấy mét, hộc máu mồm.

Cô gái kia lại giơ tay lên, người kia lần nữa bay trở về, quỳ trước mặt cô ta.

Cô ta nâng đôi chân thon thả, ngọc ngà của mình lên, giẫm mạnh lên lưng của người đàn ông kia, một tay nâng cằm của hắn lên, hai mắt híp lại, cười nói: “Sao ngươi lại không hiểu quy củ như thế chứ? Thành chủ cái gì, gọi ta là vương!” Chúc Dao cảm thấy thật ba chấm, thì ra vị thành chủ này chính là một nữ vương.

Hiển nhiên gã đàn ông kia bị thương rất nặng, nhưng vẫn phải cắn răng đáp lời: “Vâng, thưa nữ vương đại nhân là do tiểu nhân không hiểu quy củ, mong vương rộng lượng tha thứ.”

Chúc Dao lại tiếp tục cảm thấy ba chấm, nữ vương đại nhân, cô xuyên từ trong truyện tranh đến đây có đúng không? “Ừm.” Lúc này cô gái mới thả cái cằm của hắn ra, rồi lại xoay người ngồi lên lưng hắn, tùy tiện chỉ một người khác ở bên cạnh hỏi: “Ngươi nói đi, chỗ này đã xảy ra chuyện ghê gớm gì?” “Thành...

thưa vương, không ít người mới nãy còn đi dạo ở chỗ này, đột nhiên liền biến thành tro bụi, đến hài cốt cũng không còn.

Trước khi biến mất thì toàn thân còn bốc lên khói đen nữa.” “Khói đen sao?” Sắc mặt cô gái sa sầm xuống, đột nhiên nở nụ cười lạnh: “Thì ra là tên phản đồ Thẩm Trạch kia, ta còn chưa đi tìm hắn mà hắn đã dám quay về.

Người trong toàn thành đều nghe đây!” Nữ vương đứng dậy, lại lần nữa tỏa ra áp lực, cười mỉa mai nói: “Tìm cho ra một thú tu tên là Thấm Trạch, ai có thể bắt được hắn thì bản vương sẽ có thưởng lớn!” Mọi người lại lần nữa nhao nhao lên, trên mặt ai cũng mang vẻ hưng phấn háo hức, thậm chí đã có người chờ không nổi bắt đầu hành động.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
Ngân Phạm1626696494chị em nào đang buồn . đang thất tình . đang stress . đang cô đơn . . . đọc ngay truyện này nha . câu từ chắc với 1 số bạn hơi trẻ trâu nhưng cốt truyện hay , truyện trong truyện , hài hước , k đọc uổn lắm nha - sent 2023-09-29 00:50:09
so_tranhDuyệt thẻ giúp e với ạ - sent 2023-09-22 23:51:53
DIỆP BẠCH MSNữ đồ đệ rút ra bài học sau 1 đêm trồng củ cải cùng sư phụ: Đừng bao h trêu chọc trai tân mấy ngàn năm , vì nam chính người ta 1 đêm 7 lần còn nam9 của mình 1 đêm có 1 lần mà kéo dài tới sáng . Ông sư phụ trong lòng nghĩ đây chỉ là hình thức song tu thôi.. hihi dễ cưng quá - sent 2023-08-04 23:22:39
mai mai1667666884 Ủa sao ko thấy bình luận của mk - sent 2022-11-20 15:59:48
mai mai1667666884Duyệt thẻ giúp e ạ - sent 2022-11-20 15:35:01
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương