Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi full

Chương 96: Linh căn hộ thủy vô địch

/390
Trước Tiếp
Cô bé hít một hơi thật sâu, cắn chặt răng, bắt đầu tiếp tục dẫn linh khí vào.

Một ngày cứ như vậy trôi qua, biểu cảm trên khuôn mặt cô bé dân hòa hoãn lại, hơi thở dần ổn định.

Vào ngày thứ sáu, khi mặt trời nhô lên khỏi đường chân trời, cuối cùng cô bé cũng mở mắt, nhìn qua thì vẫn còn khá yếu ớt, biểu cảm trên mặt đáng yêu, mềm mại như thời còn thơ bé, cười với sự phụ mình.

“Sư phụ, con thành công rồi!” Chúc Dao đưa tay lên xoa đầu cô bé, giơ ngón cái khen ngợi: “Giỏi lắm, không hổ là đệ tử của ta!” Đồ đệ học giỏi nhất định là nhờ sự phụ dạy hay.

Ừm, đây đúng là chân lý.

Ngọc La cười khẽ, nghiêng đầu ngả vào trong lồng ngực cô, mệt mỏi ngủ thiếp đi.

Chúc Dao bắt mạch cho củ cải nhỏ, truyền một tia linh khí vào dò xét, phát hiện ra kinh mạch trong cơ thể cô bé dù đã được mở rộng hơn nhiều nhưng không hề xuất hiện dấu hiệu bị tổn thương, lúc này mới yên tâm công đồ đệ về nhà.

Củ cải nhỏ hoàn thành Trúc Cơ khiến cô thở phào nhẹ nhõm, bởi vì người nào tu vi càng cao thì càng khó bị đoạt xá.

Trong giấc mơ, sở dĩ Mộc Mị Nhan cướp đoạt thân thể dễ dàng như vậy hoàn toàn là vì khi đó củ cải nhỏ chỉ là một người bình thường, chẳng những không hề có chút tu vi nào, mà thậm chí còn không có cả ham muốn sống sót.

Nhưng củ cải nhỏ hiện giờ đã có tu vi Trúc Cơ, muốn đoạt xác cô bé vậy phải xem cô bé có đồng ý hay không.

Ngọc La nghỉ ngơi cả một ngày mới khôi phục lại nguyên khí.

Rạng sáng ngày hôm sau, Chúc Dao vô cùng khí phách đứng trên bãi cỏ lớn nhất tại đỉnh núi chờ cô bé.

“Sư phụ.” Ngọc La hành lễ theo tiêu chuẩn, hiển nhiên là đang rất hưng phấn, cảm thấy khoảnh khắc thay đổi vận mệnh của mình sắp đến.

“Ừm.” Chúc Dao khẽ gật đầu đáp lại, giờ là lúc chứng kiến kỳ tích diễn ra: “Củ cải nhỏ, đánh ra một chiêu mà con cảm thấy lợi hại nhất cho ta xem.” “Sư phụ, tên con là Ngọc La!” Mặt Ngọc La đen lại, cho dù biết bề ngoài sự phụ nhìn có vẻ đứng đắn, nhưng thật ra thỉnh thoảng sẽ có mấy thú vui xấu xa mà người khác khó lòng hiểu được, nhưng tốt xấu gì cũng phải che giấu một chút.

Ngọc La thở dài một hơi, nhận lệnh tiến lên một bước, tập trung tinh thần ổn định hơi thở, điều động số linh khí vượt xa trước đây, sau đó phóng lực bắn ra mười tảng băng lên vách đá gần đó, những tảng băng vỡ nát, rơi xuống đất.

Quả nhiên là vậy! Chúc Dao lắc đầu, cô sớm biết củ cải nhỏ sẽ sử dụng pháp thuật hệ Bằng.

Củ cải nhỏ nhận định mình là linh căn hộ Thủy, thích hợp với công pháp hệ Đăng nhất.

Suy nghĩ này vừa đúng cũng vừa không đúng, cần phải sửa lại một chút.

“Củ cải nhỏ, con phóng pháp thuật hệ Đăng như thế nào?” Chúc Dao hỏi.

Này, người ta không phải củ cải nhỏ nhá.

Trán Ngọc La nhăn lại, nhưng vẫn trả lời thành thật: “Đương nhiên là chuyển linh khí hệ Thủy thành linh khí hệ Băng, sau đó mới phóng ra?” “Vậy con có biết bằng được hình thành thế nào không?”

Ngọc La trả lời không chút do dự: “Đương nhiên là nhờ linh khí hệ Bằng.” “Ặc...” Cô sai rồi, tại sao lại muốn giải thích những hiện tượng vật lý đơn giản nhất này cho một người không có thường thức về vật lý cơ chứ.

Thôi được rồi, để Ngọc La nhìn thẳng vào bản chất đi! Chúc Dao vung tay lên, nháy mắt đã có mấy tảng băng xuất hiện, bắn thẳng về phía vách đá.

“Nhanh quá! Sư phụ, người có linh căn hệ Băng hả?” Bình thường chỉ có linh căn hệ Băng mới thi triển được pháp thuật nhanh tới vậy, thế nhưng cô bé lập tức bác bỏ phỏng đoán của mình: “Không đúng, sư phụ là đệ tử của Ngọc Ngôn tôn thượng, nhất định là linh căn hộ tôi.”

Những lời này của cô bé đúng một phần, nhưng hiện giờ Chúc Dao không chỉ là linh căn hộ Lôi đơn thuần nữa mà có đủ linh căn của tất cả các hệ, là một trung tâm bách hóa tổng hợp, cái gì cũng có.

“Đây là điều ta muốn nói với con.” Chúc Dao giải thích: “Sự khác biệt của linh căn ngoài tốc độ tu luyện còn có cả tốc độ thi triển pháp thuật.

Có linh căn tương ứng là có thể dùng luôn linh lực bên trong cơ thể mà không cần chuyển đổi linh lực mới dùng được.

Ta phải khen ngợi pháp thuật hệ Băng của con đó.”

“Bởi vì linh căn hộ Băng là do linh căn hộ Thủy biển dị tạo thành.” Ngọc La nói: “Cho nên nếu so sánh với những loại pháp thuật khác, linh khí hệ Thủy dễ dàng chuyển hóa thành linh khí hệ Băng hơn.”

“Suy nghĩ của con cũng không sai, chỉ là còn có cách khác nhanh hơn.” Chúc Dao nói tiếp: “Nếu như muốn chuyển đổi linh khí, trước tiên cần dẫn khí, sau đó hóa linh, dẫn ra bên ngoài cơ thể, sau đó mới biến thành tảng băng, tất cả có ba bước! Cho dù con có luyện tập thủ pháp thuần thục hơn nữa cũng có thời gian cooldown nhất định.” “Thời gian cu đao?” Ặc...

Thật ngại quá, lại lỡ mồm dùng mấy thuật ngữ chuyên nghiệp mất rồi.

“Ý ta là nếu như có thể cắt bớt những bước này, điều động thẳng linh khí hệ Thủy sau đó hóa thành bằng chẳng phải là sẽ nhanh hơn sao?” Hai mắt Ngọc La trợn to, nhìn Chúc Dao với vẻ khó tin, điều này sao có thể làm được.

“Củ cải nhỏ, khi nào thì nước sẽ hóa thành bằng?” “Đương nhiên là trời lạnh.” Ngọc La đột nhiên hiểu ra, nhìn cô với vẻ ngạc nhiên.

Sau đó cô bé vội vàng đi tới bên cạnh ao nước, duỗi một cánh tay ra điều động linh khí hệ Thủy, mặt nước rung động, một dòng nước chậm rãi dâng lên trên tay, sau khi tới gần lòng bàn tay thì dần hóa thành cột bằng.

“Sư phụ, con thành công rồi!” “Ừm.” Chúc Dao gật đầu, xem ra củ cải nhỏ đã hiểu rồi.

Thật ra thì linh căn hộ Thủy và linh căn hộ Băng hoàn toàn không khác gì nhau, chỉ tăng thêm một bước giảm nhiệt độ.

“Con luyện tập nhiều hơn là có thể vận dụng thành thạo.”

“Vâng, sư phụ.” Trong mắt Ngọc La tràn ngập vẻ mừng rỡ, hồi lâu sau mới nghĩ đến một vấn đề: “Thế nhưng sư phụ ơi, nếu như con muốn hóa nước thành bằng vậy cần phải hóa ra nước, sau đó dùng nước kết bằng.

Nhưng khi nãy rõ ràng là sư phụ...”

Khi nãy cô bé nhìn thấy tảng băng xuất hiện ngay lập tức, hoàn toàn không hề thấy quá trình ngưng đọng nước.

Chuyện này có liên quan tới phương diện hóa học, Chúc Dao tiến tới một bước: “Củ cải nhỏ, con cảm thấy ở nơi nào có nước?” Ngọc La ngẩn ra, đáp lại: “Sông ngòi, ao hồ, đương nhiên còn có biển cả.

À, đúng rồi, dưới mặt đất cũng có nơi có nước.” “Sai!” Chúc Dao gõ đầu cô bé một cái.

“Thật ra nước cũng như linh khí vậy, có mặt ở khắp mọi nơi.” Chúc Dao vỗ tay phát ra tiếng, trong nháy mắt đã có một tảng băng hình chữ nhật khổng lồ xuất hiện, sau đó nện xuống đất.

Ngọc La sợ ngây người, chuyện này...

cho dù cô bé dùng hết linh khí toàn thân cũng không thể tạo ra nhiều nước như vậy chứ đừng nói đến chuyện ngưng kết ra một tảng băng khổng lồ đến thế, cũng không thể hoàn thành trong nháy mắt như sư phụ được.

“Sư phụ...

thứ này...

từ đầu ra vậy?”

“Không khí.”

Trong không khí có rất nhiều hơi nước, hơi nước gặp lạnh sẽ lập tức hóa thành nước, đây là kiến thức cơ bản nhất.

Đương nhiên trong thành phần của không khí còn có cả hydro và oxy nữa, mà cấu tạo phân tử của nước cũng rất đơn giản, H2O, đây là công thức hóa học đơn giản nhất rồi.

Cô chỉ tiện tay áp dụng phương trình hóa học đơn giản này giữa không trung mà thôi.

Chỉ là muốn giải thích rõ mấy chuyện này thì rất phiền phức, hơn nữa chính cô cũng từng thí nghiệm nhiều lần, dùng tu vi Hóa Thần của mình để phân tách đâu là khí hydro, đâu là khí oxy trong thứ được gọi là linh khí kia.

Cho nên cô chỉ lựa chọn khái niệm dễ giải thích nhất là hơi nước.

“Chỉ cần con tạo ra một vùng không khí lạnh trên bầu trời thì sẽ thu được một đống băng” Củ cải nhỏ hãy học tập đi.

Ngọc La làm theo lời Chúc Dao nói, quả thực đã tạo ra...

một cơn mưa đá rơi xuống đầu hai người! “Sư phụ, là...

là thật kìa!” Ngọc La kích động muốn khóc, hưng phấn hứng lấy những viên đá từ trên trời rơi xuống.

12 “Nói như vậy thì...

linh căn hộ Thủy không phải là linh căn vô dụng.

Sư phụ, người nói không sai, quả nhiên là người có biện pháp.” “Ừm.” Chúc Dao cao ngạo gật đầu, lén phải những viên đá rơi trúng đầu mình, đừng làm mưa đá nữa mà, xin cảm ơn.

“Sư phụ, sao người biết được những điều này?” “Vô tình nghĩ ra thôi.” Chúc Dao vỗ bả vai cô bé, nói những lời từ tận đáy lòng: “Con phải nhớ kỹ, tri thức thay đổi vận mệnh!” “Hả?” Câu này có ý gì, Ngọc La không thể hiểu nổi, Chúc Dao nghiệm mặt lại, chỉ mấy điều nhỏ bé này đã khiến củ cải nhỏ kích động, vậy sau này chẳng phải cô bé sẽ phát điên mất sao.

“Con học tập pháp thuật hệ Đăng như vậy sẽ đỡ được rất nhiều thứ, nhưng cũng chỉ mới đủ khả năng tự vệ thôi.

Nếu như con gặp phải những người tu luyện có tu vi cao hơn nhiều lần, e rằng cũng rất nguy hiểm.” Ngọc La cúi đầu, đúng vậy! Mình mang thể chất lô đỉnh, cho dù không kết oán với người khác cũng sẽ có những kẻ tự mò tới kiếm chuyện.

Sự phụ mới chỉ cho mình con đường sáng để mình có phương hướng tiến lên

mà thôi, nhưng nếu gặp phải cao thủ vẫn hoàn toàn không có lực đánh trả.

“Sư phụ, con sẽ mạnh hơn.” Chỉ cần mạnh đến cấp độ không ai địch nổi, vậy chẳng phải là không còn chuyện gì nữa sao? “Ta có cách trăm trận trăm thắng.”

“Hả?”

Chúc Dao ngoắc ngón tay,ra hiệu cho củ cải nhỏ tới gần.

Cô muốn phổ cập cho Ngọc La một “kiến thức” không thể để người khác biết.

“Con biết thứ gì chảy trong cơ thể con người không?” Chảy? Ngọc La ngớ ra một giây mới trả lời: “Máu?” “Ngốc quá!” Chúc Dao đột nhiên hiểu được tâm tình chỉ tiếc rèn sắt không thành thép của sư phụ với cô ngày xưa.

Cô đã gợi ý hết nước hết cái rồi mà sao đầu óc của củ cải nhỏ vẫn chậm chạp như vậy chứ.

“Hạt Vừng.” Chúc Dao quyết định làm thí nghiệm.

O Gràooo...

Hạt Vừng gào lớn xuất hiện, Chúc Dao vung tay lên, một luồng sáng bắn qua, trên cái đuôi của Hạt Vừng lập tức xuất hiện một vết thương, máu tươi chảy ra như suối.

Méoooo...

Arz Khí phách của Hạt Vừng lập tức biến mất sạch bách, nước mắt đầm đìa nhìn Chức Dao, còn ẩn chứa đầy vẻ khó tin.

Chủ nhân, sao người lại có thể vô tình vô nghĩa, cố tình sinh sự như vậy được?!

Chúc Dao không nhìn thẳng vào cặp mắt ti hí của nó.

Cô đi đến trước vũng máu đang lan ra kia, đưa tay một cái, máu đang lan trên mặt đất chậm rãi bay lên, không bao lâu sau đã bị đông đá hóa thành một cột bằng màu máu.

Ngọc La:(0 o ) “Ý của sư phụ là...” Trong máu cũng chứa đầy nước, đông máu người thành bằng cho dù không thể một đòn làm thịt kẻ địch cũng khiến đối phương bị thương nặng.

Ngọc La ngơ ngác hồi lâu, đột nhiên hiểu ra điều này có ý nghĩa thế nào, đây đúng là một loại pháp thuật vô địch.

“Trước đây sư phụ chỉ cho con học thuật điều khiển nước chẳng lẽ chính là vì...” “Ừm.” Chúc Dao gật đầu đáp, không biết là thằng khốn nào dám nói linh căn hộ Thủy là linh căn bỏ đi, có giỏi thì đứng ra đây, bà hứa sẽ không đánh chết ngươi.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
Ngân Phạm1626696494chị em nào đang buồn . đang thất tình . đang stress . đang cô đơn . . . đọc ngay truyện này nha . câu từ chắc với 1 số bạn hơi trẻ trâu nhưng cốt truyện hay , truyện trong truyện , hài hước , k đọc uổn lắm nha - sent 2023-09-29 00:50:09
so_tranhDuyệt thẻ giúp e với ạ - sent 2023-09-22 23:51:53
DIỆP BẠCH MSNữ đồ đệ rút ra bài học sau 1 đêm trồng củ cải cùng sư phụ: Đừng bao h trêu chọc trai tân mấy ngàn năm , vì nam chính người ta 1 đêm 7 lần còn nam9 của mình 1 đêm có 1 lần mà kéo dài tới sáng . Ông sư phụ trong lòng nghĩ đây chỉ là hình thức song tu thôi.. hihi dễ cưng quá - sent 2023-08-04 23:22:39
mai mai1667666884 Ủa sao ko thấy bình luận của mk - sent 2022-11-20 15:59:48
mai mai1667666884Duyệt thẻ giúp e ạ - sent 2022-11-20 15:35:01
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương