Hắc Tổng Tài Là Lão Công Của Tôi full

Chương 47: Tôi sẽ giúp cô với điều kiện

/411
Trước Tiếp
Dì Trương trợn tròn mắt, nghĩ đến công ty làm ăn tốt hơn trước kia thì khịt mũi: “Ai muốn cô giúp! Cô đừng có mà làm hại nhà chúng tôi nữa!”

Chờ đến lúc con nhóc đáng ghét đó giải quyết xong chuyện máy ảnh và mối quan hệ của nó với Nam Cung Tước sâu sắc hơn, bà ta muốn yêu cầu cái gì cũng không muộn. Lúc đó chắc chắn sẽ dễ dàng hơn rất nhiều so với bây giờ. Nghĩ đến điều này, dì Trương cười hả hê.

Diệp Du Nhiên nhìn khóe miệng đang nhếch lên của bà ta, cô chỉ cảm thấy đáy mắt đau nhức, trong lòng tự lẩm bẩm: Từ nay về sau hai người chúng ta không liên quan gì đến nhau!

Cô loạng choạng bước ra khỏi nhà, trong lúc chờ thang máy, cô yếu ớt trượt theo bức tường ngồi xổm xuống hành lang. Chôn đầu trong hai cánh tay, cô không để ý thang máy không biết đã đi lên từ lúc nào.

Không biết phải mất bao lâu, mãi cho đến khi có người bước ra khỏi đó, cuộc nói chuyện đã đánh thức cô. Sau đó, cô chịu đựng cơn tê cóng do ngồi lâu, đứng dậy và đi vào thang máy.

Từ trong thang máy đi ra, ánh mắt Diệp Du Nhiên trở nên kiên định, giống như lục bèo trôi trên sông, tuy rằng mềm mại và cũng không mạnh mẽ nhưng lại tràn đầy sự dẻo dai!

Đến ngã tư, cô gọi taxi, báo địa chỉ của Đại học N.

“Ở đây…” Hữu Nhiễm Nhiễm nhận được tin nhắn của cô nên đứng đợi ở cổng trường từ trước. Cô ấy không gọi tên bạn mình để giảm sự chú ý của người khác.

Có hơn hai mươi nghìn người trong khuôn viên chính của Đại học N. Hầu hết họ biết về những việc của Diệp Du Nhiên đều là do Hội sinh viên thông báo, chắc chắn không có quá nhiều người có thể nhận ra Du Nhiên.

Diệp Du Nhiên nghe thấy giọng nói của cô ấy liền bước tới từng bước và hỏi thẳng: “Nhiễm Nhiễm, cậu hãy nói cụ thể chuyện lúc ấy là như thế nào.”

“Đúng như những gì tớ đã nói với cậu qua điện thoại.” Hữu Nhiễm Nhiễm đi cùng cô ấy vào trường, vừa bực bội vừa lo lắng kể lại chi tiết: “Đều là do cái tên Hàn Thiên Triết đáng ghét kia. Vốn Ban lãnh đạo đã dịu đi, thế mà tên khốn đó lại nói rằng thay mặt Hội sinh viên yêu cầu nhà trường xử phạt chuyện này... Du Nhiên, cậu đã nói với Nam Cung Tước chưa? Chuyện lần này chắc là phải nhờ anh ấy giải quyết rồi.”

Diệp Du Nhiên lắc đầu nói một cách chắc chắn: “Không được, tớ không thể làm phiền anh ấy.” Mặc dù cô rất ngạc nhiên về vai trò của Hàn Thiên Triết trong việc lần này nhưng cô cũng không quá tức giận. Dù sao thì anh ta cũng không có quan hệ gì với cô nên cô không thể yêu cầu anh ta giúp mình được.

Về phần Nam Cung Tước, cô không thể cầu cứu anh ấy, cũng không muốn đem chuyện bé xé ra to, càng không muốn gây thêm phiền phức cho bản thân, hơn nữa cô không muốn cúi đầu trước Nam Cung Tước thêm một lần nữa!

“Nhiễm Nhiễm, đừng lo lắng về chuyện này, tớ sẽ nói chuyện với chủ nhiệm lớp.” Nếu ngay cả ông ta cũng không thể giải quyết được, cô sẽ đến gặp thầy Hiệu trưởng!

Diệp Du Nhiên quyết định xong liền đi nhanh. Mặt cô vẫn tái nhợt nhưng khí chất của cô đã thay đổi hoàn toàn.

“Tớ đi cùng cậu.” Hữu Nhiễm Nhiễm kiên định nói. Trước khi Diệp Du Nhiên phản đối, cô ấy liền giành nói trước: “Chúng ta là bạn tốt, tớ tất nhiên là muốn đi cùng cậu. Nếu cậu từ chối tớ thì tớ sẽ tự đi một mình!”

Diệp Du Nhiên lau đôi mắt nóng ẩm rồi gật đầu: “Được!” Nhưng trong lòng cô đã quyết định sẽ xin nói chuyện riêng vào lúc đó, để Nhiễm Nhiễm không để lại ấn tượng xấu cho lãnh đạo nhà trường.

Văn phòng lãnh đạo của trường Đại học N được trang trí thống nhất trong một tòa nhà theo phong cách Châu Âu. Diệp Du Nhiên vững vàng bước đến Văn phòng của Chủ nhiệm nhưng khi sắp đến nơi thì bị ngăn lại.

“Tránh ra!” Hữu Nhiễm Nhiễm thản nhiên nói: “Chó ngoan không cản đường.”

“Chúng ta làm một thỏa thuận đi.” Hàn Thiên Triết một tay chống lên tường, anh ta làm như thể không nghe thấy cô ấy nói mà nhìn chằm chằm vào Diệp Du Nhiên.

“Chúng ta không có gì để nói chuyện.” Diệp Du Nhiên lạnh lùng từ chối. Cho dù trong lòng cô đã có chút suy đoán cái gọi là thỏa thuận của Hàn Thiên Triết chắc chắn có liên quan đến việc cô bị đuổi học nhưng cô cũng không muốn nói chuyện với người này quá nhiều.

Hàn Thiên Triết không từ bỏ: “Em không hề bị Nam Cung Tước bao nuôi đúng không?”

“Mẹ nó, anh có ý gì? Có biết nói chuyện không hả” Hữu Nhiễm Nhiễm trừng mắt nhìn anh ta.

Diệp Du Nhiên cũng nhíu mày thật chặt, cô thản nhiên nói: “Chuyện này không liên quan gì đến anh, tránh đường!”

Ánh mắt Hàn Thiên Triết hiện lên vẻ ẩn ý: “Em bán thân thể của mình cho anh ta đúng không?!”

Diệp Du Nhiên nhìn anh ta lạnh lùng: “Có đúng hay không đều không liên quan gì đến anh, anh mau tránh ra!”

“Anh sẽ không!” Hàn Thiên Triết đẩy Hữu Nhiễm Nhiễm đang chuẩn bị đi về phía trước và đe dọa: “Nếu em ngủ với anh một đêm, anh sẽ giúp em cầu xin lãnh đạo trường bỏ qua xử phạt và rút thông báo của Hội sinh viên, em nghĩ thế nào?”

Ánh mắt anh ta quét qua quét lại đường cong trên người của Diệp Du Nhiên, trong mắt không che giấu được dục vọng.

Diệp Du Nhiên bình tĩnh nói: “Anh tránh ra.” Cô không hề cảm động vì lời nói của anh ta.

“Anh hóa ra là cố ý, đúng là đồ hèn hạ, đáng khinh bỉ! Anh không sợ tôi sẽ nói với lãnh đạo nhà trường về hành vi vô liêm sỉ của anh...” Hữu Nhiễm Nhiễm tức giận, đang nói đến nửa chừng thì bị Diệp Du Nhiên siết chặt tay một cái nên cô ấy đột nhiên phản ứng lại.

Loại chuyện này lời nói của cô ấy chẳng qua chỉ là một phía, nếu Hàn Thiên Triết không chịu lên tiếng thì đối với bạn thân cũng chẳng có ích gì. Cô đỏ mặt một lúc, nhìn anh ta chằm chằm nhưng cũng không nói gì nữa.

Trong mắt Hàn Thiên Triết hiện lên tia tức giận, anh ta hung hăng nói: “Diệp Du Nhiên! Em đừng có mà không biết xấu hổ, tự coi bản thân vẫn còn trong sạch!” Ngày hôm đó ra ngoài đường, anh ta nhìn thấy rõ ràng Nam Cung Tước ôm chặt cô vào lòng ở trong chiếc Rolls-Royce đó…- đọc và nghe truyện trên app TYT

Cho dù lúc đó không có chuyện gì xảy ra thì sau khi cô rời đi cùng Nam Cung Tước, chắc chắn sẽ không còn trong sạch!

Nghĩ đến đây, Hàn Thiên Triết càng tức giận hơn, anh ta theo đuổi cô hai năm rồi mà vẫn không có được người phụ nữ này, thế mà lại thuận tiện cho cái tên Nam Cung Tước mới xuất hiện chưa đến một tháng kia!

Nếu đã không có được thì anh ta sẽ phá hủy hoàn toàn!

“Nếu không chịu ngủ với anh thì em cứ chờ bị lãnh đạo nhà trường đuổi học đi!” Hàn Thiên Triết liếc mắt một cái, con ngươi hẹp như rắn lộ ra vẻ hung ác: “Không có anh giúp đỡ, cho dù em ngủ với chủ nhiệm lớp thì Hội sinh viên sẽ không bao giờ rút lại thông báo đâu!”

“Cút!” Diệp Du Nhiên lạnh lùng hét lên, ánh mắt nghiêm nghị.

“Em sẽ hối hận, đến lúc đó anh sẽ chờ xem em cầu xin anh như thế nào!” Hàn Thiên Triết tàn nhẫn nói rồi bỏ đi với khuôn mặt xấu xí.

“Cũng may là hồi đó cậu không đồng ý lời theo đuổi của anh ta. Đúng là cái thứ không ra gì!” Hữu Nhiễm Nhiễm tức giận mắng, sau đó an ủi cô: “Anh ta nói gay gắt thế thôi chớ trường học cũng không phải do nhà anh ta quản lý. Bây giờ tụi mình đi tìm Chủ nhiệm đi.”

“Ừ.” Diệp Du Nhiên bình tĩnh gật đầu.

Rẽ qua chỗ ngoặt, đi thêm mười bước nữa là tới Văn phòng của Chủ nhiệm. Sau khi gõ cửa, Diệp Du Nhiên nhất quyết yêu cầu bạn mình đợi bên ngoài rồi tự mình bước vào trong.

Trong lúc đó, tại Tập đoàn Nam Cung, văn phòng Giám đốc.

Trần Vũ đặt một tách cà phê lên bàn và nói: “Giám đốc, cô Diệp đang gặp khó khăn, Đại học N muốn đuổi học cô ấy.”

Tin tức đã nằm trong tay anh ấy từ lâu, nhưng bởi vì tâm tình cậu chủ không tốt lắm nên anh ấy không tìm được thời gian để thông báo.

Cảm nhận được khí lạnh phát ra từ cơ thể Nam Cung Tước, trước khi chờ đợi sự chỉ dẫn tương ứng, Trần Vũ thận trọng hỏi: “Tôi có nên hỏi thăm bên trường học không?”

Nam Cung Tước lạnh lùng liếc nhìn anh, giọng nói như bị kẹt giữa lớp băng lạnh lẽo: “Cậu rất rảnh?”

Anh ấy lại đoán sai suy nghĩ của cậu chủ rồi…

Nhìn khuôn mặt xấu xí như tảng đá của Nam Cung Tước, trên trán Trần Vũ toát ra rất nhiều mồ hôi, anh ấy lập tức nói: “Tôi sẽ đi giải quyết công việc ngay.”

Nam Cung Tước hừ lạnh, chờ sau khi thư ký rời đi thì vỗ mạnh vào bàn một cái.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
naminongNạp thẻ rồi mà xem không được - sent 2023-06-03 22:46:12
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương