Hắc Tổng Tài Là Lão Công Của Tôi full

Chương 48: Cuối cùng vẫn phải cầu xin anh ta

/411
Trước Tiếp
Chủ nhiệm lớp là một ông lão mập mạp hói đầu, bình thường đều đối xử rất tốt bụng với người khác. Nếu chỉ nhìn thế này thì không ai có thể nghĩ rằng ông già này tuy tuổi đã lớn nhưng tâm hồn vẫn còn tươi phơi phới.

Sau khi cô bước vào, nụ cười của chủ nhiệm không chỉ biến mất mà ông ta còn chỉnh lại tư thế ngay ngắn.

Diệp Du Nhiên biết rõ, sợ là Chủ nhiệm biết rõ cô sẽ đến đây nhưng cô vẫn tự giới thiệu bản thân trước rồi sau đó mới nêu lý do: “Chủ nhiệm, về nguyên nhân nhà trường cố tình đuổi học em trong thông báo do Hội sinh viên đưa ra, em cần phải tự mình làm rõ…”

“Cô đừng nói nữa.” Chủ nhiệm xua tay ngắt lời cô và nói thẳng: “Chuyện này cô không cần giải thích. Việc cô được bao nuôi dù có thật hay giả thì cũng đã bị lan truyền khắp trường, điều này đã gây ảnh hưởng xấu đến uy tín của trường chúng tôi. Đó là sự thật. Đại học N của chúng tôi không muốn nhận một sinh viên như cô.”

Diệp Du Nhiên lặng lẽ nghe ông ta nói xong trước khi lên tiếng: “Thầy cũng nói rằng việc em bị bao nuôi vẫn chưa được xác minh.”

Cô nhìn thẳng vào mắt Chủ nhiệm: “Nhà trường chưa có bằng chứng xác thực liền đưa ra kết luận đuổi học sinh viên. Việc này nếu để bạn cùng lớp và người bên ngoài biết thì sự nghi ngờ danh tiếng của nhà trường cũng sẽ không nhỏ hơn bây giờ.”

Ông già Chủ nhiệm vẫn ngồi ở đó nghiêm mặt nói: “Cô uy hiếp tôi? Dùng một cái suy đoán có thể xảy ra?”

Diệp Du Nhiên hơi bất ngờ trước thái độ và phản ứng của ông ta, cô mím môi: “Em chỉ đang tự bào chữa cho bản thân thôi. Việc chưa xảy ra không có nghĩa là nó không tồn tại. Mong nhà trường kiểm chứng trước khi đưa ra kết luận.”

Ngừng một chút, cô tiếp tục nói: “Hơn nữa, người có khả năng bao nuôi bồ nhí đều có địa vị hoặc sự giàu có nhất định. Nếu có hậu thuẫn như vậy, em cũng sẽ không chịu xấu hổ như lúc này.”

Chủ nhiệm hừ lạnh: “Giám sát trường học đã ghi lại được hình ảnh cô được Rolls-Royce đưa đón đến trường. Cô giải thích chuyện này như thế nào?”

“Đó chỉ là lòng tốt của một người bạn.” Trước khi Diệp Du Nhiên đến đây đã nghĩ xong cách giải thích.

Cô bình tĩnh nói: “Hai lần đầu là quản gia của anh ấy. Sau đó anh ấy thực sự đến gặp tôi nhưng hai chúng tôi không làm gì cả. Mọi người đều có thể nhìn thấy điều này qua video giám sát.”

Chủ nhiệm trầm mặc một lúc, đột nhiên cười nói: “Học sinh Diệp, đuổi học em là quyết định chung của lãnh đạo nhà trường, không thể thay đổi được.”

Diệp Du Nhiên nhìn ông ta chằm chằm hồi lâu, sau đó như chịu thua, cô bực bội nói: “Vậy thì thật xin lỗi vì đã làm phiền thầy.”

Khoảnh khắc cánh cửa đóng lại cô nghe Chủ nhiệm lớp cười thầm: “Từ bỏ sớm như vậy sao, quá yếu đuối!” Trong mắt Diệp Du Nhiên lóe lên một tia lạnh lùng.

Vừa bước ra khỏi phòng làm việc, cô liền bị Hữu Nhiễm Nhiễm giữ lại: “Sao rồi? Ông già Chủ nhiệm lớp kia có đồng ý không?”

“Không, ông ta nói rằng việc đuổi học tớ không thể thay đổi được.” Diệp Du Nhiên bình tĩnh thông báo kết quả.

“Vậy bây giờ cậu phải làm sao? Đi gặp Hiệu trưởng?” Hữu Nhiễm Nhiễm hoảng sợ hỏi, trong lòng càng lo lắng hơn nữa, Hiệu trưởng không dễ gặp như vậy.

Diệp Du Nhiên bình tĩnh nói: “Trong quyết định đuổi học tớ, mặc dù Ban lãnh đạo nhà trường có ý này, Hội sinh viên dám đăng thông báo trước, nhưng mọi chuyện vẫn chưa được xác minh rõ ràng. Thái độ của Chủ nhiệm lại chắc chắn như vậy, nhất định là Hàn Thiên Triết đã đi gặp ông ta trước mình.”

Hữu Nhiễm Nhiễm giậm chân, tức giận nói: “Cái tên Hàn Thiên Triết vô liêm sỉ đó! Tụi mình phải làm gì bây giờ? Hối lộ Chủ nhiệm để ông ta thay đổi quyết định sao?” Cô ấy vừa hỏi vừa vỗ túi xách: “Tớ có đem theo tiền nè.”

Diệp Du Nhiên thấy trong lòng ấm áp nhưng cô vẫn lắc đầu từ chối: “Tiền bạc không giải quyết được vấn đề.”

Cô vẫn chưa quên Hàn Thiên Triết đã nói rằng cho dù cô có ngủ với Chủ nhiệm thì cũng không thay đổi được kết quả. Nếu vị Chủ nhiệm dâm đãng đó có thể từ chối điều này thì chắc hẳn là ông ta đã nhận được những lợi ích lớn hơn ở phía trước.

Có một chút suy đoán hiện lên trong đầu cô nhưng cần xác nhận thêm.

Diệp Du Nhiên nói nhỏ: “Chúng ta đến Văn phòng Hội sinh viên.”

“Cậu đến đó làm gì? Chẳng lẽ đi cầu xin cái tên Hàn Thiên Triết không biết xấu hổ đó sao?!” Hữu Nhiễm Nhiễm phản ứng dữ dội: “Nếu thật sự không có kết quả thì tớ cũng không đi học cái trường hư hỏng này nữa. Xã hội có rất nhiều người không có bằng đại học, tớ vẫn chưa hề thấy ai chết đói cả! Tớ sẽ ở bên cậu…”

“Hãy dập tắt cái suy nghĩ ngớ ngẩn này của cậu đi.” Diệp Du Nhiên nhìn cô ấy và nói nghiêm túc.- đọc và nghe truyện trên app TYT

Hữu Nhiễm Nhiễm lập tức im lặng, cô lập tức đuổi kịp bạn mình đã đi hai bước, cầu xin thương xót: “Giờ tớ không nói nữa cũng không được sao? Chúng ta đi Hội sinh viên làm cái gì?”

“Đi gặp Hàn Thiên Triết.” Cô cần một lời nói của anh ta.

Hữu Nhiễm Nhiễm chưa kịp nói gì thì đã nghe thấy câu tiếp theo của cô: “Cậu nhớ bật ghi âm trên điện thoại. Đừng bỏ sót phần quan trọng.”

“Cậu đã nghĩ ra biện pháp?” Mắt Hữu Nhiễm Nhiễm sáng lên, cô ấy hứa: “Không có vấn đề, điện thoại của tớ đã được sạc đầy.”

Khi cả hai nhanh chóng đến cửa Văn phòng Hội sinh viên, một giọng nói khá quen thuộc truyền đến, Diệp Du Nhiên lập tức đưa tay chặn hành động đẩy cửa của bạn thân, đồng thời ra hiệu bắt đầu ghi âm.

Hữu Nhiễm Nhiễm rất khó hiểu nhưng vẫn làm theo bấm nút bắt đầu ghi âm.

Diệp Du Nhiên kéo cô ấy, đứng bên ngoài im lặng lắng nghe. Cô đột nhiên nghe thấy một giọng nói quen thuộc: “Điều tôi muốn là phiếu bầu của anh, một trăm phần trăm bầu cho tôi!” Trên môi cô hiện lên một nụ cười lạnh lùng.

Thật không ngờ mới nghe lén đã nghe được những gì cô muốn, việc này dễ dàng hơn nhiều so với việc hỏi Hàn Thiên Triết, hơn nữa lời nói của hai người thì đáng tin cậy hơn nhiều so với một người.

Nghe cuộc trò chuyện giữa hai người, khi hai người kia đi đến thống nhất, Diệp Du Nhiên yêu cầu bạn thân chuyển đoạn ghi âm trên điện thoại cho mình rồi để cô ấy rời đi trước.

Hữu Nhiễm Nhiễm nghe được điều này thì làm sao có thể không hiểu tầm quan trọng của bản ghi âm chứ? Cô ấy gật đầu lia lịa với Diệp Du Nhiên rồi chạy đi.

Diệp Du Nhiên đứng chờ thêm mười phút, khi nghe thấy Hàn Thiên Triết và người kia chuẩn bị ăn mừng, cô mới vươn tay đẩy cánh cửa màu trắng ra.

“Hai người nói chuyện vui vẻ không?”

Hàn Thiên Triết sau khi sửng sốt thì cười hỏi: “Du Nhiên, cô đã suy nghĩ lại nên quyết định tới cầu xin tôi sao?”

Người kia khoanh tay trước ngực, lùi về sau mấy bước dựa vào bàn làm việc, biểu cảm như đang xem một chương trình hay.

“Yêu cầu của tôi rất đơn giản. Cô đứng đây cởi hết quần áo ra để tôi kiểm tra. Nếu trên người cô không có dấu vết của Nam Cung Tước, rồi sau đó cô làm cho tôi vui vẻ thì kết quả sẽ như cô mong muốn. Còn nếu có, thật xin lỗi, tôi không thể đồng ý với yêu cầu của cô.”

Vẻ mặt Diệp Du Nhiên lạnh lùng, sương mù trong ánh mắt ngưng tụ, nhưng mặc kệ anh ta nói cái gì, trong lòng cô vẫn tính toán thời gian.

Người kia thấy thế thì cười tủm tỉm nói: “Hội trưởng Hàn, xem ra bạn học Du Nhiên xinh đẹp của chúng ta không muốn để ý đến anh.”

Nụ cười biến mất trên khuôn mặt điển trai của Hàn Thiên Triết, anh ta sốt ruột nói: “Cô mau cho tôi một câu trả lời, nếu không tôi sẽ thay đổi điều kiện.”

Diệp Du Nhiên chuyển điện thoại đến nơi ghi âm, ngẩng đầu nhìn người nọ: “Bí thư Vạn Khoa, cho tôi hỏi Tiểu Tĩnh có biết việc anh và Hàn Thiên Triết cùng nhau đối phó tôi không?”

Tiểu Tĩnh là Phó hội trưởng Hội Văn hóa và Thể thao, cô ấy là bạn gái của Vạn Khoa.

Cô chỉ muốn biết Tiểu Tĩnh có phải cũng tham gia vào kế hoạch của hai người này hay không.

Vẻ mặt của Vạn Khoa thay đổi, sau đó anh ta bình tĩnh nói: “Cho dù cô ấy biết chuyện này, việc cô bị đuổi học cũng không thể thay đổi gì.”

Xem ra là không biết.

Diệp Du Nhiên cười: “Vậy thì tôi sẽ tặng cho hai người một món quà đặc biệt.”
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
naminongNạp thẻ rồi mà xem không được - sent 2023-06-03 22:46:12
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương