Hắc Tổng Tài Là Lão Công Của Tôi full

Chương 49: Đừng mong dễ dàng đạt được

/411
Trước Tiếp
“Chỉ cần Diệp Du Nhiên phát triển chuyện này như chúng ta đã định trước, thì dĩ nhiên việc bỏ phiếu cho cậu cũng không sao.”

“Cậu còn lo lắng gì nữa, đuổi một học sinh bình thường mà thôi, còn chuyện có nguyên nhân, chú tôi là viện trưởng chịu trách nhiệm, chỉ là chuyện một câu của ông ấy. Tôi có phần tò mò, cô ấy làm thế với cậu, cậu còn giữ lại cô ấy sao?”

“Không liên quan đến chuyện của cậu. Chỉ là có đuổi cô ấy hay không, dựa vào tôi nói cũng được rồi.”

“Được được được, cậu quả là rất yêu cô ấy.”

Đoạn đối thoại này khiến Hàn Thiên Triết và Vạn Khoa kinh ngạc, hai người không dám tin mà trừng mắt nhìn, lại thầm oán hận không biết Diệp Du Nhiên đã đến từ lúc nào!

Bởi vì cách một cánh cửa, cũng không dùng thiết bị chuyên nghiệp để thu âm, âm thanh có phần hỗn loạn, nhưng nội dung cuộc trò chuyện vẫn có thể nghe rõ ràng, chủ nhân của giọng nói, người quen thuộc chút cũng có thể nghe được.

Diệp Du Nhiên mở đoạn mấu chốt, sau khi tránh thoát hai người đang kinh ngạc mà lao tới cướp lại, vẫn luôn cầm điện thoại: “Tôi đã gửi đoạn ghi âm này cho mấy người bạn rồi.”

Hàn Thiên Triết và Vạn Khoa giống như bị người ta ấn nút dừng, bỗng nhiên dừng lại.

“Cô muốn làm gì?”

“Ai mà biết lời cô nói là thật hay giả?”

Dường như hai người nói cùng một lúc, sau khi nhìn lẫn nhau, Vạn Khoa lại nói một lần nữa: “Cô nói cô đã gửi cho người khác, có bằng chứng gì không?”

Nếu chỉ phô trương thanh thế, chỉ có trên điện thoại, thì bọn họ cướp lấy rồi hủy đi là được.

Sắc mặt Hàn Thiên Triết đau khổ, ánh mắt nhìn Diệp Du Nhiên tràn đầy sự lên án: “Du Nhiên, em không thể đối xử với anh như vậy, đưa điện thoại cho anh được không? Chỉ cần đưa điện thoại cho anh, anh sẽ không truy cứu chuyện của em và Nam Cung Tước, anh vẫn sẽ đợi em như trước…”

“Đủ rồi!” Diệp Du Nhiên lạnh lùng nhìn anh ta, mặt phải dày thế nào mới có thể nói ra những lời như thế?

Ánh mắt cô nhìn đến trên người Vạn Khoa: “Mục đích của tôi rất đơn giản, chỉ cần anh làm được, tôi sẽ bảo người ta xóa đoạn ghi âm.”

Ánh mắt Vạn Khoa lóe lên, ngụy biện: “Bây giờ có thể cách ghép đoạn ghi âm nhiều như thế, có lẽ cô không bằng lòng bị đuổi, mới vu oan cho hội trưởng Hàn và tôi?”

“Đoạn ghi âm này là thật hay giả, trong lòng mấy người rõ nhất.” Diệp Du Nhiên liếc anh ta một cái, khinh thường nói: “Đừng nghĩ đến việc dùng chiêu trò thay đổi sự thực, trên mạng toàn là những người chuyên phân tích sự thật. Đến lúc đó chú của anh có ép được chuyện này xuống không chưa nói, chỉ là sau khi lớn chuyện rồi, hậu quả thế nào mấy người tự biết!”- đọc và nghe truyện trên app TYT

Cô chú ý đến sự khác thường của Viện trưởng, còn có lực lượng của Hàn Thiên Triết, suy nghĩ cẩn thận mới nghĩ đến việc này.

Chắc chắn là bọn họ liên kết với nhau!

Lúc đó, chỉ có thể duy đoán mà thôi. Nhưng có một khả năng, cô cũng muốn bắt lấy.

Mà bây giờ đã rõ ràng.

Sắc mặt của Hàn Thiên Triết và Vạn Khoa đang xanh mét, tự mình bước lên nói: “Dù em có phát tán đoạn ghi âm đó thì sao chứ? Chỉ cần không thể cách chức viện trưởng của chú Vạn Khoa, dù anh và Vạn Khoa có thế nào, em cũng sẽ không tố được. Du Nhiên, chuyện bình thường không thể chỉ quan tâm trước mắt, phải suy nghĩ đến sau này, em lại…”

“Không cần anh phải bận tâm.” Sắc mặt Diệp Du Nhiên lạnh lùng, không nhúc nhích: “Điều kiện tôi đã nói ra, chỉ cần hội học sinh thu lại thông báo nghỉ học của tôi, dĩ nhiên bên trường học cũng cần phải làm, đoạn ghi âm này tự tôi sẽ tiêu hủy sạch sẽ.”

“Du Nhiên, không phải anh không tin em, dẫu sao cũng là chuyện quan trọng. Nếu em nhận sai trước toàn thể giáo viên, sau khi thu lại thông báo, em lại phát đoạn ghi âm ra… Thế nên, anh thật sự không thể đồng ý với em.”

Sắc mặt Hàn Thiên Triết khó coi nói, ánh mắt hèn mọn liếc trên người cô, suy nghĩ phải làm sao mới lật được tình thế.

“Tôi sẽ giữ đúng lời hứa.” Ánh mắt Diệp Du Nhiên lạnh lùng lại thản nhiên: “Lại nói có viện trưởng ở đó, tôi cũng không ngu đến mức để bọn anh đồng ý với điều kiện của tôi rồi lại đổi ý.”

“Chỉ là thế này cũng không bảo đảm lắm, bảo chúng tôi yên tâm thế nào.” Hàn Thiên Triết xua tay, bất đắc dĩ nói. Sau lưng anh ta, Vạn Khoa đã gửi tin nhắn, bảo người điều tra chuyện này.

Định xem thử rốt cuộc đoạn ghi âm có một phần hay là nhiều phần.

Diệp Du Nhiên nhạy cảm thấy được hành động của anh ta, lại không lo lắng. Ngược lại kéo thời gian càng dài, Hữu Nhiễm Nhiễm có thể làm được càng nhiều, càng bảo đảm.

Sau đó, hai người không hẹn mà cùng vòng quanh, nhưng vẫn không đưa ra kết luận.

Một bên khác, trong ánh mắt lạnh lùng của Nam Cung Tước có phần bực bội, vội vàng kết thúc hội nghị từ xa đang được tiến hành, để Trần Vũ bước vào.

Tốc độ của Trần Vũ có hiệu quả, anh ấy dừng vài bước trước bàn làm việc của anh, cung kính nói: “Tổng giám đốc.”

“Máy ảnh Leica kiểu mới nhất đã lên thị trường rồi?” Sau khi Nam Cung Tước im lặng một lúc, lạnh lùng hỏi.

Câu hỏi bất thình lình khiến Trần Vũ chậm một lúc mới trả lời. Anh ấy nhanh chóng lấy điện thoại tra thông tin liên quan: “Đã bán rồi.”

“Ừm, đi mua cho tôi một cái.” Nam Cung Tước ra lệnh, con ngươi đen thẳm lóe lên ánh sáng lạnh. Anh muốn thấy người phụ nữ đó sẽ cầu xin anh thế nào, để cầm được máy ảnh trong tay!

Nghĩ đến buổi sáng mình lo lắng cho Diệp Du Nhiên không thôi, có thể đã xảy ra chuyện gì, anh đến bên ngoài chung cư nhà họ Diệp, nghe thấy cuộc nói chuyện thì tức giận không thôi.

Tiền một cái máy ảnh mà thôi, không là gì với anh. Nhưng điều khiến anh tức giận là, người phụ nữ đó bảo Diệp Du Nhiên đòi tiền mình mua máy ảnh, thế mà cô không phản đối chút nào!

Nam Cung Tước không nghĩ cẩn thận xem vì sao mình lại tức giận vì chuyện này, dù sao thì Diệp Du Nhiên cũng đừng mong dễ dàng có được cái máy ảnh này.

Tổng giám đốc đột nhiên mua máy ảnh, là công ty muốn phát triển mặt này? Hay là chỉ muốn chụp cái gì? Cũng có thể là… Trần Vũ vẫn không nhìn được tin tức gì từ anh mắt anh như thường, chỉ có thể trả lời đơn giản: “Vâng, tổng giám đốc.”

Nam Cung Tước nhíu mày lại, sắc mặt không vui đuổi người: “Không có chuyện gì thì ra ngoài.”

Trần Vũ ngượng ngùng rời đi, nhưng hai phút sau lại quay lại.

Ánh mắt Nam Cung Tước lạnh lùng nhìn anh ta, ánh mắt thực sự lạnh: “Chuyện gì?”

“Bạn thân của cô Diệp, Hữu Nhiễm Nhiêm muốn xin gặp ngài.”

“Không gặp!” Nam Cung Tước không quay đầu trả lời.

“Cô ấy nói Hàn Thiên Triết lên kế hoạch chiếm hữu cô Diệp, có đoạn ghi âm làm bằng chứng, hy vọng ngài…”

“Sao không nói sớm?” Nam Cung Tước không vui nhìn anh ta một cái: “Đưa người lên đi.”

“Vâng.” Trần Vũ cũng không giải thích, quay người đi ra gọi người, lại nghe thấy một câu.

“Không cần nữa!” Giọng nói của Nam Cung Tước mang theo sự không hài lòng, sau khi anh dừng lại một lúc, đột nhiên đứng dậy, bước lớn về phía Trần Vũ: ‘Cậu đi gọi Hữu Nhiễm Nhiễm, đem đoạn ghi âm trong tay cô ấy đến đây, bây giờ tôi muốn đi đến thành phố N! Ngoài ra, hai vệ sĩ đi theo Diệp Du Nhiên làm cái gì? Chuyện quan trọng như thế, bọn họ là đồ ăn hại à?”

“Vâng.” Trần Vũ không ngừng bước, trong lòng ghi nhớ chuyện mở rộng phạm vi báo cáo của vệ sĩ.

Hữu Nhiễm Nhiễm thấp thỏm ngồi trên ghế, trong lòng nghĩ lát nữa bản thân phải nói gì với Nam Cung Tước mới ổn, thì thấy một thân hình thẳng tắp, cô ấy nhìn xem, bị khí chất lạnh lùng thu hút trên người Nam Cung Tước làm kinh ngạc, trong chốc lát quên hết mọi việc quan trọng.

Đợi đến khi Nam Cung Tước bước vào thang máy, Hữu Nhiễm Nhiễm mới vội vàng nói: “Anh chính là Nam Cung Tước?”

Trần Vũ ngăn trước người cô ấy, theo thói quen đẩy gọng kính: “Cô Hữu, tổng giám đốc của chúng tôi có việc phải đi trước, cô có thể nói chuyện với tôi.”

“Tôi muốn tìm Nam Cung Tước!” Hữu Nhiễm Nhiễm kiên trì nói, không phải là Nam Cung Tước thì cô ấy hoàn toàn không tin.

Nhưng mà, cô ấy vừa dứt lời, Nam Cung Tước đã bước vào thang máy, hai cánh cửa trắng sáng có thể soi gương từ từ khép lại, hoàn toàn không nghĩ được ý gì trong lời nói của cô ấy.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
naminongNạp thẻ rồi mà xem không được - sent 2023-06-03 22:46:12
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương