Hắc Tổng Tài Là Lão Công Của Tôi full

Chương 50: Ngoài ý muốn, không có cửa cầu cứu

/411
Trước Tiếp
“Hàn Thiên Triết, mấy người cần gì phải kéo dài thời gian.” Diệp Du Nhiên ngồi trên ghế ở một bên nói: “Dù trong thời gian này trường học thực sự đuổi tôi, cá chết thì lưới rách, mấy người nghĩ tôi sẽ giữ lại đoạn ghi âm này à?”

Lưng cô thẳng tắp, sắc mặt lạnh nhạt, như thể tất cả mọi chuyện đều là do mình làm chủ. Nhưng mà, tay phải giấu sau người lại không ngừng run rẩy. Bởi vì thân thể cô không tốt, đứng lâu như thế đã sắp không nổi nữa, thân thể cực kỳ yếu ớt dựa hoàn toàn vào cánh tay đang giữ trên ghế này.

“Tôi liên lạc với Viện trưởng trước, nhưng em cũng phải thể hiện thành ý, ngay trước mắt mọi người liên lạc với Hữu Nhiễm Nhiễm.” Hàn Thiên Triết và Vạn Khoa nhìn nhau rồi đưa ra yêu cầu.

Kéo dài thời gian như thế, đã đủ để bọn họ tra ra được chuyện Hữu Nhiễm Nhiễm chưa xin nghỉ đã ra khỏi trường, rõ ràng là có liên quan đến đoạn ghi âm.

Ánh mắt Diệp Du Nhiên lạnh lùng, sau khi nhìn hai người, thì gọi cho Hữu Nhiễm Nhiễm trước, bảo cô ấy tạm thời đừng hành động. Hữu Nhiễm Nhiễm theo Trần Vũ ra hiệu, dĩ nhiên là đồng ý, còn nói bây giờ mình trốn ở một chỗ không ai tìm thấy.

“Đến lượt mấy người rồi.” Diệp Du Nhiên cúp điện thoại, ánh mắt nhìn thẳng về phía Vạn Khoa: “Xin nhanh lên cho.”

Vạn Khoa tức giận trừng cô một cái, cũng gọi điện thoại cho Viện trưởng chịu trách nhiệm, vừa kêu một tiếng đã được bắt máy.

“Chú đang định tìm cháu đây.” Giọng nói hốt hoảng của Viện trưởng truyền đến: “Các cháu không làm gì bạn Diệp chứ?”

Vạn Khoa cười nói: “Chú, chúng cháu có thể làm gì bạn Diệp? Cô ấy rất tốt, chỉ là cô ấy muốn chú…”

Viện trưởng xác nhận là Diệp Du Nhiên không sao, nhanh chóng nói: “Thế là được, thế là được rồi.”

“Hả?” Vạn Khoa chưa kịp phản ứng, giọng nói kiểu may mắn này, đã xảy ra chuyện gì thế?

Điện thoại mở loa, dĩ nhiên Hàn Thiên Triết cũng nghe thấy, ánh mắt anh ta lóe lên, bước lên trước cướp lấy điện thoại: “Viện trưởng, là cháu, Thiên Triết. Lúc trước ngài đồng ý với chuyện của cháu, bây giờ…”

“Bạn Diệp vô tội, cháu yên tâm, cô bé sẽ không bị đuổi đâu.” Viện trưởng nói trước, không ngừng ngăn anh ta nói, còn lái ý tứ của anh ta đi.

“Cháu biết rồi, cảm ơn ngài.” Sắc mặt Hàn Thiên Triết khó coi, cắn răng mới nói ra câu này, anh ta đã đoán được rồi!- đọc và nghe truyện trên app TYT

Sau khi cúp điện thoại, Vạn Khoa không nghĩ ra hỏi: “Chuyện ghi âm, cậu đã nói cho chú tôi rồi?”

Hàn Thiên Triết không trả lời anh ta, mà bước nhanh đến trước mặt Diệp Du Nhiên, tay chống lên mặt bàn, ép hỏi: “Em còn nói chuyện này cho Nam Cung Tước sao?”

Trong lòng Diệp Du Nhiên vẫn còn nghi ngờ, dù có thể nhanh chóng đạt được kết quả mong muốn cũng rất tốt, nhưng thái độ của Viện trưởng thay đổi quá lớn, thật sự giống như có người giúp cô.

Mà người có năng lực lớn như thế, cô chỉ biết Nam Cung Tước. Nhưng mà, cô thực sự chưa nói với anh chuyện này.

Diệp Du Nhiên lắc đầu, khẳng định: “Tôi không nói cho anh ấy.”

“Không thể nào!” Hàn Thiên Triết hoàn toàn không tin, nếu không sao viện trưởng lại đột nhiên hủy chuyện mà bọn họ đã bàn bạc.

Anh ta vừa nghĩ đến sau khi Nam Cung Tước nhúng tay, viện trưởng lập tức thay đổi thái độ, còn có bản ghi âm mà Diệp Du Nhiên nắm trong tay…

Sau khi thay đổi sắc mặt nhiều lần, trong mắt xuất hiện sự điên cuồng: “Đừng tưởng có Nam Cung Tước, em có thể an toàn không có việc gì!” Anh ta mạnh mẽ túm lấy vai của Diệp Du Nhiên, một bàn tay muốn xé rách đồ của cô.

Diệp Du Nhiên nắm điện thoại đập mạnh vào tay anh ta, sau khi anh ta bị đau buông tay liền tránh về sau: “Anh điên rồi à?”

Hàn Thiên Triết còn muốn tiến lên bắt cô, lại bị Vạn Khoa túm lại.

“Người đàn ông bao dưỡng cô ấy nhúng tay vào? Gọi là Nam Cung Tước? Anh ta có thân phận gì?” Trong lòng Vạn Khoa có dự cảm không tốt, Nam Cung Tước này sẽ không phải là người anh ta biết đi…

Hàn Thiên Triết tránh một lúc, không tránh được, chỉ có thể nói: “Không phải rõ ràng rồi sao? Người thừa kế đời thứ mười một nhà họ Nam Cung tên là thế, còn có thể là ai?”

“Sao lại là anh ta thật à?” Vạn Khoa nghe đến thân phận của Nam Cung Tước, trong lòng hoảng sợ, nhất thời buông lỏng tay.

Nhưng nửa câu sau đầy châm chọc của Hàn Thiên Triết lại khiến trong lòng Vạn Khoa tức giận, hét lên: “Sao cậu dám bắt cóc người phụ nữ của anh ta? Còn kéo theo tôi nữa! Tại sao không nói thân phận của anh ta với tôi trước, hả?”

Từ phía sau đấm cho Hàn Thiên Triết một cái, lúc thân hình anh ta lảo đảo, Vạn Khoa mạnh mẽ nhào đến, ép chặt người lên trên bàn, lại nắm chặt đấm thêm mấy cái, xả giận xong mới thở gấp nói: “Cậu đã bất nhân cũng đừng trách tôi bất nghĩa!”

“Cậu muốn làm gì?” Khóe miệng Hàn Thiên Triết bị đánh chảy máu, trong lòng cũng tức đến muốn nôn ra máu.

“Cậu có mưu đồ làm loạn với Du Nhiên, bây giờ bị tôi phát hiện nên khống chế.” Vạn Khoa nhìn Diệp Du Nhiên nói, nếu bỏ qua sự hung ác trong mắt anh ta, thì thật sự là lời lẽ chính nghĩa.

Diệp Du Nhiên dựa vào tường, chống đỡ thân thể đang run rẩy, trên mặt lại không có sự yếu đuối nào, lạnh lùng nhìn hai người đánh nhau.

Lúc bọn họ kết thúc, Diệp Du Nhiên xóa đoạn ghi âm đi, lạnh giọng nói: “Bên Nhiễm Nhiễm tôi đã gọi điện thoại bảo xóa đoạn ghi âm rồi, mấy người từ từ nói chuyện, tôi đi trước.”

“Du Nhiên, nể mặt Tiểu Tĩnh, cô giúp tôi một lần.” Vạn Khoa mặt dày nói, dù bản ghi âm trong tay Diệp Du Nhiên đã xóa, nhưng bên Hữu Nhiễm Nhiễm ai mà biết có lưu lại một phần hay không, với lại ở thành phố N còn có Nam Cung Tước một tay che trời, chắc chắn không thể để cô đi như thế!”

Cơ thể anh ta nghiêng về phía trước một chút, mê hoặc nói: “Huống hồ, tất cả đều là Hàn Thiên Triết bày trò, cô bị anh ta ép buộc đến bước này, chẳng lẽ không muốn trả thù lại… a.”

Phần bụng đột nhiên truyền đến cơn đau dữ dội khiến anh ta kêu thảm thiết, lực tay buông lỏng, bị Hàn Thiên Triết ép khống chế lại.

Hàn Thiên Triết nhân lúc anh ta phân tâm, tấn công một đòn, không nể tình chút nào vừa đá vừa đấm, thậm chí còn lấy ghế đập vào người Vạn Khoa, đến khi anh ta trợn trắng mắt, ngất đi mới dừng lại. Muốn đi tìm, đuổi theo Diệp Du Nhiên.

Diệp Du Nhiên vốn đã đến cửa lại bị anh ta kéo về. Trước mắt trời đất quay cuồng, như muốn ngất đi, cô cố gắng vượt qua cơn choáng này: “Hàn Thiên Triết, anh thả tôi ra, chúng ta không liên quan nữa!”

“Muốn đi? Không được!” Hàn Thiên Triết cười gằn phủ nhận, Vạn Khoa có Viện trưởng, có thể an toàn rút lui, anh ta thì không được.

Nếu anh ta đã không thể tốt, cũng không để Diệp Du Nhiên tốt được!

“Em nói, nếu em làm với anh rồi, người có thân phận cao như Nam Cung Tước, có còn nhìn trúng em không?” Hàn Thiên Triết vô cùng ác độc hỏi, ánh mắt anh ta đảo qua đôi môi xinh đẹp và ngực của Diệp Du Nhiên: “Không trả lời? Không sao, chúng ta thử rồi sẽ biết.”

Diệp Du Nhiên giãy mạnh muốn thoát, nhưng người lại không có sức. Mắt thấy mặt của Hàn Thiên Triết càng lúc càng gần mình, cô quyết tâm, đập mạnh đầu về phía trước!

Cái mũi đẹp của Hàn Thiên Triết trong chốc lát chảy máu, Diệp Du Nhiên cũng không cảm thấy gì tốt, trán đau như bị đá đập vào đầu.

Chết nhất là trước mắt biến đen, ý thức có phần không rõ ràng, nếu không phải cơn đau nhức từ đầu truyền đến, cô đã sớm ngất đi rồi.

“Em muốn chết sao!” Hàn Thiên Triết sờ mũi, thấy máu trên ngón tay, ánh mắt hung ác kéo áo trước của cô, tay nắm thành nắm đấm, muốn nện vào mũi cô!

“Dừng tay! Thả cô Diệp ra!”

Lúc nguy cấp, hai giọng nói đồng thời vang lên, khiến hành động của Hàn Thiên Triết dừng lại.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
naminongNạp thẻ rồi mà xem không được - sent 2023-06-03 22:46:12
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương