Hẹn Yêu full

Chương 19: Mập mờ

/170
Trước Tiếp
Khi trời đã tối hẳn, cô đang thập thò trước cổng trường, cứ đứng đó ngó nghiêng rồi lia mắt xung quanh với tâm trạng hồi hộp và có chút lo lắng.

7 giờ tối rồi, muốn bác bảo vệ cho vào trong trường thì phải có lý do chính đáng. Mình lấy lý do gì bây giờ?

Cô không thể không vào trường, khi biết rằng không đi được cổng chính, cô đành đi cổng sau vậy. Nhưng mà cổng sau cao quá, chỉ còn cách trèo tường để vào được bên trong.

Ôi bức tường này ghồ ghề quá, phải trèo hết sức cẩn thận mới đươc mà trời lại tối om, không nhìn thấy gì hết.

“Áaaaaaaaa, đau quá.” Sao chỗ này vừa tối vừa lắm muỗi thế?

Khung cảnh lúc này đang tối đen như mực cùng với tiếng muỗi và côn trùng vo ve khiến cô không khỏi sợ hãi.

Roạt! Roạt!

Tiếng gì sột soạt vậy? Cái gì lấp ló đang chuyển động kia?

Ôi, sợ quá! Giật cả mình, hóa ra chỉ là một con mèo chạy qua. Con mèo kia, mày dọa chị đây sợ thót tim. Mà không sao hết, không việc gì phải sợ.

Cô vỗ ngực nhè nhẹ, tự trấn an bản thân để lấy lại bình tĩnh, rồi hít một hơi thật sâu và rướn người ra bắt đầu công cuộc trèo tường.

Vài phút sau...

“Oa, trèo lên tường thành công rồi.” Sau một hồi vật lộn và gắng gượng từng li từng tí để lết được người lên trên bờ tường cao ngút này, bây giờ cô mới có thể thở phào nhẹ nhõm.

“Phải nhìn xem chỗ nào ổn để hạ cánh an toàn cho khỏi ê mông mới được.”

Bịch!

Kinh thật, mình đang đè lên cái gì mà mềm mềm và êm êm vậy? Huhu, giờ mà mở mắt ra có phải sẽ nhìn thấy bên dưới mình là con ma không?

Nỗi sợ sệt đã khiến cô không đủ dũng khí để đưa tay sờ thử cái thứ mà mình đang đè lên.

“Ghê quá!” Ngay lập tức, cô cảm thấy mồ hôi trên người đang vã ra như tắm.

“Ơ...? Mà sao con ma nào lại có thân nhiệt ấm vậy?” Với suy nghĩ đó, cô hơi rùng mình và hét toáng lên.

“Oái!”

Một giọng nói khác bất ngờ vang lên: “Áaaaaaaaaa!”

Nhưng ngay tức thì cô đã nhận ra được giọng nói quen thuộc này là của ai: “Phong? Là Phong à?”

“...”

Không nhận được phản hồi, cô hơi bấn loạn rồi đưa tay ra lay người hắn liên tục: “Cậu còn sống hay đã chết vậy? Phong ơi?”

“Cậu la lối ầm ĩ cái gì vậy? Tôi sắp bị cậu đè cho ngạt thở rồi đây, còn không mau nhấc mông ra.”

“À... ừ... sao cậu lại bị tớ đè lên được nhỉ?”

Hắn có vẻ hơi bực mình rồi lên tiếng trách móc cô: “Tôi đang định trèo tường về thì cậu tự dưng từ trên trời rơi xuống người tôi. Bất ngờ như vậy thì ai mà tránh được.”

Tình cảnh này đúng là kẻ cắp gặp bà già.

“Có đau lắm không? Để tớ xem cậu bị thương chỗ nào không?” Cô hoài nghi nhìn hắn khi thấy hắn vẫn nằm ườn ra bãi cỏ và không có biểu hiện muốn ngồi dậy.

“Con gái con đứa, đêm hôm rồi không về nhà còn lẻn vào trong trường làm gì?”

“Cậu thì hơn gì? Cũng lén lút như đi ăn trộm đấy thôi. Mà này, cậu đang cầm cái gì trên tay vậy?”

“...”

“Ôi trời, đây là đơn xin chuyển lớp của tớ mà. Tớ cũng đang liều mạng tính lẻn vào phòng thầy hiệu trưởng để lấy lại. Cậu cũng lấy trộm nó làm gì?”

“Ngốc! Không muốn cậu chuyển lớp chứ sao. Coi như tôi đi trước cậu một bước.”

“Cậu còn tuyệt vời hơn cả mong đợi của tớ đấy!”

“Thực ra thì cậu không đơn thuần chỉ là một người bạn học cùng lớp với tôi, mà còn hơn cả thế nữa.”

“Tớ rất cảm kích sau những gì cậu đã làm cho tớ.”

“Vì cậu luôn xứng đáng mà… và có lẽ chỉ cần tôi thích… thì tôi nhất định sẽ làm.”

“Cậu thích cái gì cơ?”

“…”

Sao hắn lại không trả lời vậy? Cái từ quan trọng nhất thì hắn lại không nói. Hắn thích mình hay chỉ đơn thuần là thích làm những điều đó dành cho mình? Thật là hoang mang với câu nói nửa vời đó của hắn.

“Chói mắt quá!” Trong lúc cô đang mải mê nghĩ ngợi về sự mập mờ mà hắn vừa nói, liền vội lấy tay che mặt khi bị một ánh đèn pin từ xa chiếu rọi vào người .

“Hai em kia! Đêm hôm rồi còn hẹn hò trong trường à?”

“Chạy mau!” Nói rồi hắn cầm tay cô chạy về phía tường rào và nhanh chóng tẩu thoát khỏi tầm mắt của giám thị.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
TIP x TUTduyệt thẻ mình với - sent 2023-04-11 19:05:57
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương