Hẹn Yêu full

Chương 40: Cú ném ngoạn mục

/170
Trước Tiếp
Vài tuần sau…

Từ sáng sớm, nhà thi đấu của trường Chiến Dương đã chật ních người và tiếng bàn tán ồn ào, tiếng hò hét inh tai của khán giả vang lên như sấm khi MC lên tiếng mở màn: “Các bạn học sinh thân mến, trận đấu bóng rổ chung kết trong đại hội thể thao năm nay diễn ra giữa hai trường Trung học phổ thông An Tuệ và trường Trung học phổ thông Chiến Dương sẽ bắt đầu ngay bây giờ!”

“Oh Yeah! Yeah!”

“Xin chào đón thành viên xuất sắc nhất của đội bóng rổ trường An Tuệ - bạn Trần Minh Quân.”

Cái tính sĩ hão không lẫn vào đâu được của Quân lại bộc lộ khi hắn tiến ra sân. Hắn ra sức làm mấy động tác điệu chảy nước như là hất tóc mái, quay xuống khán đài vẫy tay rồi làm động tác hôn gió và nháy mắt làm duyên liên tục.

Tiếp đó, MC giới thiệu hết lần lượt tên các thành viên của đội bóng rổ trường An Tuệ và sau cùng là các thành viên còn lại của đội bóng rổ trường Chiến Dương.

“Nhiệt liệt chào đón hai thành viên sáng giá nhất của đội bóng trường Chiến Dương ra sân nào các bạn ơi! Xin một tràng pháo tay cho ngôi sao bóng rổ sáng giá nhất đội - bạn Nguyễn Vũ Phong. Và số 10 vĩnh cửu trong lòng chúng ta - bạn Đặng Duy Khánh.”

Rào! Rào!

Các bạn học sinh trường Chiến Dương đã nổ những tràng pháo tay rộn rã và trao ánh nhìn đầy kì vọng khi thấy Phong và Khánh cùng đồng đội tự tin sải bước ra sân.

Mở màn trận đấu, đội bóng rổ trường An Tuệ tỏ ra hung hăng khi đã ghi điểm liên tiếp với những cú ném bóng trúng rổ đầy điêu luyện do Quân và đồng đội thực hiện. Tuy nhiên, ngay sau đó đội bóng rổ trường Chiến Dương đã dốc sức gỡ lại tỷ số bằng những cú ném bóng vào rổ kịp thời.

Hiện tại, Phong và mấy anh chàng đô vật của đội bạn đang tranh bóng. Hắn mặc áo cam - người đang vung tay lên không trung vượt qua đầu bốn tuyển thủ áo trắng để giành lấy bóng, tay phải của hắn đánh một đường mạnh mẽ và dứt khoát. Hắn nhảy cao vút lên như lò xo và động tác tiếp đất rất đẹp mắt. Nhưng khi hắn vừa tiếp đất thì ba tuyển thủ của đội bạn đã ào ào lao đến như bức tường chắn gió và chặn hắn lại.

Tuy nhiên, Khánh ở phía sau lao vút lên, gạt mạnh được đối thủ ra rồi cướp lại được bóng từ đội bạn và nhún người bật lên cao. “Đừng hòng ghi điểm!” Toàn thân lộn nhào tạo thành đường cong rất đẹp mắt trên không trung theo hướng sát đến gần rổ.

Viu!

Bóng đã vào trúng rổ. Đó là cú ném Slam Dunk (cú úp rổ mạnh) 3 điểm ngoạn mục khiến khán giả trên khán đài lúc này nhốn nháo cả lên sau giây phút vừa hồi hộp nín thở vừa há hốc mồm và tròn xoe mắt nhìn Khánh ném bóng. Chỉ trong tích tắc, cả sân nhà thi đấu đã đầy ắp tiếng vỗ tay reo hò như ong vỡ tổ.

Lát sau, trận đấu vẫn tiếp diễn, lần này quyền phát bóng thuộc về đội bóng rổ trường An Tuệ. Đường chuyền bóng của họ khá tốt, đồng đội đã nhanh chóng chuyền bóng cho Quân thành công. Quân nhảy vút lên đón lấy trái bóng mà đồng đội chuyền cho, hắn xoay người một cái rồi vọt về phía bảng rổ để ném bóng.

Viu!

Bóng đã lọt thỏm vào trong rổ, lại là một cú ném 3 điểm.

“Hoan hô!”

Tuy vậy, trọng tài bất ngờ thổi còi rồi hô to: “Quân giẫm lên vạch rồi! 2 điểm!”

Vài phút sau, trọng tài dõng dạc tuyên bố: “Trận đấu kết thúc! Chiến thắng nghiêng về đội Chiến Dương với tỷ số 23 - 22.”

“Hoan hô, Chiến Dương vô địch! Chiến Dương vô dịch!”

Sau khi trận đấu kết thúc, Quỳnh phấn khởi chạy đến đưa chai nước và khăn lau cho Khánh.

“Hôm này cậu chơi cừ lắm.”

“Bạn của Quỳnh phải thế chứ, thực ra tớ không phải giỏi giang gì đâu, chẳng qua dạo này chăm chỉ luyện tập nên kĩ năng ném bóng cũng cải thiện hơn nhiều. Nói chung là chỉ cần nghĩ đến cậu thôi là tớ đã có động lực để phấn đấu rồi. Mà người ghi điểm cho đội mình đa số là Phong và lớp trưởng, còn tớ thì mãi sau mới có một cơ hội ghi điểm bằng cú ném 3 điểm ngay trước tên Quân thôi.”

“Nhưng cú ném 3 điểm của cậu có tính chất quyết định thắng thua mà, đúng là cú ném định mệnh. Thôi chúng ta đi ăn mừng luôn nhé?”

“Từ từ đã, còn một việc rất quan trọng phải chứng kiến trước khi ăn mừng.”

Khánh đang rất phấn khích rồi kéo tay Quỳnh chạy ra phía bờ hồ trường mình.

“Gâu... gâu... gâu...”

“Gâu... gâu... gâu... gâu…”

Quỳnh và Khánh hả hê khi chứng kiến cảnh Quân vừa lết xác bằng bốn chân quanh vòng hồ vừa sủa gâu gâu để mô phỏng tiếng kêu của con chó.

“Haha. Cái tư thế mà tên Quân bò trông hài thật.”

Các bạn học sinh trong trường một số thì cười nhạo, một số khác lại trố mắt ra nhìn Quân và thấy xấu hổ thay cho hắn.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
TIP x TUTduyệt thẻ mình với - sent 2023-04-11 19:05:57
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương