Hẹn Yêu full

Chương 5: Bén duyên từ hộp cơm chó

/170
Trước Tiếp
Hôm sau, không khí tại sân bóng của trường trở nên nhộn nhịp hơn ngày thường.

“Lát nữa sẽ diễn ra trận đấu bóng đá giữa lớp ta và các anh khóa trên đã ra trường.”

“Đặc biệt là khóa trên về trường lần này có sự tham gia của anh Hải Duy - hot boy của khối, trên bọn mình một khóa đấy.”

Cầm chai nước ép hoa quả và hộp cơm trên tay, Mai Thu háo hức chạy ra sân cỏ phía sau trường, nơi mà các nữ sinh đang tụ tập bàn tán sôi nổi trước khi trận đấu bắt đầu. Cô tò mò muốn nhìn tận mắt anh chàng mà Trang khen vừa đẹp trai vừa học giỏi đó có thực sự lợi hại như lời đồn không.

Trận đấu vừa bắt đầu, cô không hề để ý đến đội bóng nam lớp mình mà chỉ chăm chú nhìn một anh chàng cao to da trắng nõn đang hăng hái chuyền bóng cho đồng đội. Dù chỉ được Trang cho xem mặt có một lần trên ảnh nhưng cô đã dễ dàng nhận ra người con trai nổi bật kia chính là Hải Duy.

Giờ giải lao sau khi kết thúc hiệp một, tỷ số đang là 2-2. Cô đang định chạy lại mang nước cho Hải Duy thì chợt nhận ra chai nước của mình là thừa thãi vì cạnh anh ta có một cô gái đứng đấy, đang làm cái việc tương tự đó và anh ta ôm ấp cô gái ấy một cách thân mật.

Cô thở dài và suy nghĩ miên man, tiếp tục ngồi xuống và kiên nhẫn chờ hết trận đấu. Ngay lúc này, cả sân bóng dường như vỡ trận sau một bàn thắng ngoạn mục, tất cả những người đang theo dõi trận đấu đều vỗ tay reo hò.

“Làm gì mà thất thần như bị mất sổ gạo vậy?”

“Không phải việc của cậu.”

Cô định bơ Phong và đứng dậy ra về thì hắn chạy đến, đứng chặn đường trước mặt cô: “Không chúc mừng tôi à?”

“Chúc mừng gì?”

“Cậu ngồi đây từ đầu đến cuối mà không biết là hiệp hai lớp mình đã ghi thêm một bàn thắng để hạ gục đội kia à?”

“...”

“Hơn nữa người ghi bàn thắng đó chính là tôi. Hôm nay cậu có bị ngáo không đấy?”

“Mặc kệ tớ.”

“Cậu cũng giống đám con gái kia, hâm mộ Hải Duy à? Hụt hẫng vì chai nước kia không đến tay anh ta được sao?”

“Ai nói là tớ đưa nước cho anh ta, cho cậu đấy!”

“Thế hộp cơm kia cũng là của tôi đúng không?”

“...”

“Cậu đã có lòng như vậy thì tôi cũng có dạ. Vừa hay đang đói, mau ngồi xuống mở hộp cơm ra để tôi xem có gì nào.”

“...” Thằng cha này đúng là tham lam hôi của thiên hạ nhanh thật. Mà sao mình lại nghe lời hắn răm rắp và phục vụ hắn như nô tì thế này?

Trong khi Mai Thu đang loay hoay để mở hộp cơm đó thì có một người đến bắt chuyện: “Chào em, em là Mai Thu đúng không?”

“Dạ?”

“Anh là Hải Duy, rất vui được làm quen với em.”

“Anh biết em ạ?”

“Một cô gái hay ho như em sao lại không biết chứ, anh nghe Trang kể nhiều về em rồi. Anh là hàng xóm của Trang, lần trước em đến nhà chơi với Trang anh đã nhìn thấy em rồi.”

“Dạ, chào anh ạ!”

“Đừng khách sáo thế, anh có thể rủ em đi uống trà sữa không?”

Không để Mai Thu kịp trả lời, Phong đã cắt ngang cuộc trò chuyện: “Ông anh, nể mặt người ta chút đi, bạn trai của cô gái này đang ở đây này.”

“Đâu?”

Phong ngẩng cao đầu và mạnh dạn tuyên bố: “Đây chứ đâu.”

Lời tuyên bố chắc như đinh đóng cột đó của Phong đã dập tắt lời gạ gẫm của Hải Duy: “Ồ thế anh đi trước đây, hẹn lần khác gặp em sau nhé.”

“Vâng, tạm biệt anh ạ!”

Trước khi hắn rời đi, Mai Thu vẫn lễ phép chào và hơi gượng cười với hắn, còn Phong thì cũng liếc mắt nhìn theo bóng lưng hắn: “Thấy trai đẹp là sáng mắt lên.”

“...” Mai Thu không nói gì, mặt tối sầm lại.

“Lại sao nữa?”

“...”

“Tiếc à?”

“Không!”

“Sao trầm lặng thế kia?”

“Áaaaaaaaaaaaa...” Mai Thu hét toáng lên rồi ôm lấy vai khi có vật gì đó đập mạnh vào người.

“Bạn không sao chứ? Mình không cố ý đâu.” Một bạn nam hối hả chạy đến, nhìn cô đầy lo lắng và có chút hối lỗi khi nhặt lại quả bóng vừa va vào người cô.

“Một cú đau cho tỉnh ngộ.”

“Cậu nỡ lòng nào nói vậy ư? Cậu đã nhìn thấy trước và có khả năng đỡ được quả bóng đó khỏi va vào người tớ mà, nhưng tại sao không làm thế hả Phong?”

“...”

“Không thương hoa tiếc ngọc gì cả.”

“Là bạn gái hờ của tôi trong một phút tiếp theo là được rồi.”

“Thèm vào.”

“Cảm thấy ấm ức vì lúc nãy tôi không đỡ bóng cho cậu à?”

“...”

“Này đằng ấy, quay lại đây.” Hắn giơ tay lên, ra hiệu gọi bạn nam kia quay lại: “Mau xin lỗi bạn gái tôi nhé, cô ấy đau đến mức sắp khóc rồi kìa.”

“Mình xin lỗi bạn, lần sau mình sẽ chú ý hơn.”

“À, không sao đâu nhé.” Cô xua tay rồi định kéo Phong đứng dậy để ra về nhưng hắn lại cứ ngồi lì ở đó thêm một lúc nữa.

Hắn ngáp ngắn ngáp dài và than thở: “Ăn no xong buồn ngủ quá, cho mượn cái vai xem nào.” Không đợi cô đồng ý, hắn đã tự động ngả đầu vào vai cô và một bàn tay ghì chặt lấy cánh tay cô.

“Cậu bị điên à? Bỏ ra!”

“Hihi, xong rồi.”

“Đồ thần kinh kia!”

Người khác nhìn từ xa thì có thể sẽ nghĩ là ở đây đang diễn ra một cảnh tượng lãng mạn thường thấy trong truyện ngôn tình nhưng sự thật oái oăm là đời không như mơ. Cô tá hỏa khi nhìn vết dầu mỡ loang lổ trên màu áo trắng ở cánh tay. Cô cầm chai nước ném vào cái tên vừa biến áo cô thành cái khăn lau miệng nhưng tiếc là hắn đã chạy hơi xa, đủ để chai nước không thể chạm tới nữa rồi.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
TIP x TUTduyệt thẻ mình với - sent 2023-04-11 19:05:57
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương