Kết Hôn Âm Dương

Chương 141: Chuyến xe cuối cùng xuống hoàng tuyền (6)

/164
Trước Tiếp
Bên trong chứa đầy những con quỷ to nhỏ, chúng đều đang động đậy! Cô ta tóm lấy tôi, bọn quỷ nhỏ cũng thò những bàn tay tí hon ra, những bàn tay ấy giống những ống hút nhỏ, đang hát chặt da thịt của tôi, cố gắng kéo tôi vào bên trong! “Cô gái!” Sầm Cửu Nguyên nhanh chóng tóm lấy tôi, nhưng bọn quỷ nhỏ đó linh hoạt như đàn kiến, từ người tôi bò lên người anh ta và cũng đang hút anh ta vào! “Ke ke..” Tôi dường như nghe thấy tiếng cười châm chọc của con quỷ tài xế.

Tôi quay đầu nhìn thấy gã đang bước những bước đi đắc thắng về phía cơ thể của con gái tôi.

Trâu bò đánh nhau, ngư ông đắc lợi! Những con ma trên chiếc xe này, đều mong hướng đến “sinh”, chúng khát vọng tìm thấy một cái vỏ mới, đưa chúng trở về nhân gian.

Mà tên quỷ tài xế này không nghi ngờ gì chính là con quỷ có khát vọng lớn nhất, cho nên gã trấn áp các hồn ma khác, mà tự gã thì muốn chui vào thân xác của con gái tôi! Sao có thể để gã được như ý?! Hai mắt tôi đỏ ngầu, cũng chẳng quan tâm gì nhiều nữa, không thèm phản kháng với lũ quỷ đang cố kéo tôi xuống, mà vô hẳn xuống! Bọn quỷ cũng không ngờ là tôi lại phản đòn như vậy, cho nên, tôi dường như nhìn thấy sắc mặt kinh hãi của chúng.

Đúng thể.

Tuy chỉ có một giây đồng hồ nhưng tôi dường như đã trải qua thời gian dài cả thế kỷ, là thời gian như bị kéo dài ra, làm tôi có thể nhìn rõ từng khuôn mặt của từng con quỷ...

Mặt của chúng đều là vẻ sợ hãi.

Tôi cắn vào yết hầu của con quỷ mẹ.

Cô ta cũng ngây ra.

Nhưng tôi không để cô ta có thời gian mà hối hận vì đã động vào tôi, thì tôi đã dùng một tốc độ nhanh nhất có thể, để hút cô ta vào bụng! Mùi máu bị biến chất.

Mùi thịt thối rữa.

Toàn bộ những mùi vị đó đã nằm trong thực quản của tôi, rồi trôi xuống dạ dày.

Thật kinh tởm! Tôi cảm thấy buồn nôn.

Nhưng vừa mở miệng, tôi đã cảm thấy có một thứ gì đó đang muốn trồi ra.

Là con ma nữ kia! Cô ta muốn thoát khỏi miệng tôi! Không thể nào! Tôi cố gắng nhịn cơn buồn nôn và kìm nén, tiếp tục ngậm chặt miệng, gắng nuốt con ma nữ đó trở lại bụng.

Những con quỷ con bị mất mẹ thì như mất đi chỗ dựa, cứ thể tiêu tan mất.

Sầm Cửu Nguyên ngã vật ra đất, mặt anh ta ngây ngốc.

Tôi muốn bò dậy ngăn chặn tên quỷ tài xế xấu xa, nhưng cơ thể tôi lúc này vẫn chưa thích ứng được, nên không thể bò dậy.

Mắt thấy tên quỷ tài xế đang dần nhét linh hồn của gã vào thân xác của con gái tôi, tôi đành mở bàn tay, thả ra một con quỷ nhỏ: “Đi đi, cướp lại thân xác của con.” Đúng vậy.

Tôi đã tìm ra linh hồn của con gái.

Linh hồn của nó rất khác biệt.

Trong cảnh vừa nãy, tôi đã nhìn rõ tất cả những khuôn mặt sợ hãi của các con quỷ, cũng nhìn rõ khuôn mặt câng cang của con gái tôi trong đám đó.

Nó đầu với bất cứ ai cắn nó.

Ai động vào nó thì đều đen đủi.

Linh hồn này trên thế gian tuyệt đối không có đứa thứ hai đâu.

Cho nên trước khi cắn vào con quỷ mẹ, tôi đã nhanh chóng và chính xác tóm được nó trong đống quỷ con.

Giờ thì tôi không làm được gì, chỉ có thể hy vọng nó tự mình cướp lấy thân xác của mình.

Cô nhóc của tôi nhảy lên người con quỷ tài xế.

“Cái gì vậy?” Quỷ tài xế nói một câu cuối cùng của cuộc đời gã, trong chốc lát gã đã bị tiểu ác quỷ xé vụn.

Tiếp đó, tiểu ác quỷ nhẹ nhàng bay đến bên giường, ngồi xổm trên giường, ngơ ngác nhìn tôi.

Tôi cố gắng nhịn cơn buồn nôn trong cổ họng, thúc giục nó: “Mau trở về thân xác con ngay.” Nó lắc lắc đầu, dường như không đồng ý.

“Về mau!” Tôi sốt sắng hét lên.

Nó mở miệng mà không nói nên lời.

Cái miệng này của nó, tôi thấy trong đó không còn cái răng nào.

Con gái tôi, tôi hiểu nó.

Càng huống hồ, tôi bị nó cắn bao nhiêu lần! Nó có răng cơ mà.

Sao bây giờ một chiếc răng cũng không có? Chẳng lẽ nó chưa ăn thịt con quỷ tài xế kia, mà chỉ xé vụn linh hồn! Đây là do ai làm vậy? Âm Thao? Hắn nhẫn tâm nhổ răng của đứa con gái mới sinh của hắn??? Nhưng bây giờ không phải là lúc nghĩ nhiều nữa.

“Quay về đi!” Tôi hét lên! Tiểu ác quỷ bày ra biểu cảm oan ức, nhưng nó vẫn ngoan ngoãn quay về thân xác kia.

Mà đợi nó trở về thân xác thì có một ánh sáng lóe lên trước trán nó, dường như là có một dấu ấn nào đó hiện lên, nhưng lại biến mất, tôi cũng không nhìn rõ dấu ấn đó.

Đứa trẻ khẽ động, một giây sau liền phát ra tiếng khóc lanh lảnh.

Tiếng khóc này như ánh sáng bình minh, tôi không nên được nước mắt trào lên khóe mắt.

Mà thực tế là...

Trời thực ra cũng sáng rồi.

Chiếc xe này dần dần có những phần đang biến thành trong suốt.

Chúng tôi còn không xuống khỏi đây thì sẽ biến mất cùng chiếc xe.

Tôi cố gắng nâng người dậy.

Lại bị ngã xuống...

Linh hồn con quỷ mẹ thật đáng ghét, nó còn kinh tởm hơn bất cứ thứ gì trên đời! Chẳng lẽ, hôm nay tôi và con sẽ chết ở đây? Tôi tuyệt vọng nhìn sang người đàn ông bên cạnh.

Sầm Cửu Nguyên bây giờ là người duy nhất để lại bình thường, chỉ có anh ta có thể kể đứa bé đi.

“Đưa đứa bé đi.” Tôi tuyệt vọng nhìn anh ta.

Nhưng anh ta không động đậy.

Anh ta lo lắng nhìn tôi, lại nhìn đứa bé, sau cùng quay người đi một mình.

Tôi mất hết tất cả hy vọng, nhưng cũng không trách anh ta được.

Tôi biết, anh ta đã nhìn thấy tất cả những điều này, kẻ ngốc cũng nhận ra, tôi và đứa bé này đều có linh hồn ác độc trong người, nếu là anh ta, tôi cũng sẽ lựa chọn kết thúc những tội ác này trên chiếc xe cuối cùng xuống hoàng tuyền, tránh làm hại đến người vô tội...

Tôi nhắm chặt mắt, đợi thời khắc cái chết đến với mình.

“Coi như là tôi trả nợ cô...

Phì! Là cô nợ tôi!” Một người lôi tôi dậy.

“??” Tôi ngơ ngẩn mở mắt ra, nhìn thấy Sầm Cửu Nguyên đang tay trái tóm lấy tôi, tay phải ôm đứa trẻ, nhẹ nhàng như bay xuống khỏi xe! Cái gì cơ? Nhẹ nhàng như vậy sao? Tôi còn tưởng cần phải chọn một trong hai, tôi thấy, anh ta còn có thể kéo thêm một người cũng không sao! Khi anh ta đưa hai chúng tôi xuống xe, chiếc xe đằng sau lưng biến mất, chúng tôi đang đứng trên đường ở dương gian, trời dần dần sáng lên, người đi lại đông dân trên con đường trong công viên.

Đây là nhân gian, chứ không phải hoàng tuyền? Đúng thế, con quỷ tài xế muốn cướp thân xác của một đứa bé mới sinh, để trở về nhân gian, thì không thể đưa chiếc xe xuống hoàng tuyền? Nó lái xe tới nhân gian, còn là nơi nhiều người qua lại, chỉ có vậy, khi nó biến thành đứa bé, mới có thể trong thời gian nhanh nhất tìm được người nhận nuôi.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
maikunTruyện này drop lun hả ad ơi - sent 2021-04-19 01:30:54
thutran2705Mãi ko thấy chươg mới lun ad ơi - sent 2020-07-07 06:44:19
daicalanhdaoCó chương mới, và truyện được đăng miễn phí nhé các nàng - sent 2020-05-16 14:04:01
Yuki HanaẤn công đức sẽ sớm đăng lại nhé nên bạn yên tâm - sent 2020-04-29 18:27:50
Minh HỷBộ ấn công đức ko ra chap nữa à add - sent 2020-04-29 17:19:00
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương