Làm Màu Ký full

Chương 142: Lựa chọn

/241
Trước Tiếp
Từ khi bọn họ bị chụp trộm, đã có đủ thứ chuyện bất thường.

Chẳng qua, lúc ấy anh nghĩ sẵn dịp công bố quan hệ với Kinh Kha cũng được, nên mới không để tâm, không tra xét đến cùng.

Nếu không nhắm đến một lợi ích lớn lao hơn, ai lại đầu tư đến mức ấy chỉ vì chụp trộm chuyện phong lưu của Tổng Giám đốc một công ty? Anh tin rằng kẻ chủ mưu không phải chuẩn bị trong một hai ngày là xong.

Minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng, đối phương đã trăm phương nghìn kế muốn đạt được điều gì đó, vậy dù có làm gì thì cuối cùng anh cũng sẽ buộc phải đàm phán cùng người kia.

Nhưng anh không ngờ đối phương lại động chạm đến người mình muốn bảo vệ nhất.

“Không ngờ cuối cùng KNB lại đứng về phía đối phương.” Tần Mặc nói.

Kinh Kha lại không lấy làm lạ, một khi cầu mà không được, phụ nữ sẽ rất đáng sợ.

“Cũng chẳng trách Chủ tịch của KNB được.

Ông ta có tiếng là thương con gái.

Cho dù cô ta không thật sự yêu Tần Ngạn, nhưng Tần Ngạn không nể mặt như thể cũng làm cô ta tổn thương rồi, dĩ nhiên bọn họ sẽ về phe đối thủ.

Nhưng mà...” Kinh Kha thấy hơi khó hiểu, “Bây giờ chúng ta vẫn chưa biết kẻ địch là ai.

Rốt cuộc là kẻ nào muốn ngáng đường chúng ta đây?” Tần Mặc lại bình thản, “Anh không lo điều đó, chuyện đã phát triển đến nước này, tin rằng chẳng mấy chốc đối phương sẽ ngoi lên đàm phán với chúng ta thôi.”

Lời Tần Mặc nhanh chóng được chứng tỏ là đúng.

Người đầu tiên tìm đến anh là một vị ủy viên hội đồng quản trị của Tinh Vũ, họ Lý, thường ngày không mấy bận tâm đến việc công ty, chỉ là một vị ủy viên nhận cổ tức hàng năm.

Nhưng ông ta lại có một sở thích tương đồng với Tần Minh Thừa – thích chơi quy tắc ngầm với mấy cô nàng kém cỏi nhưng lại muốn nổi tiếng.

“Ha ha ha, lâu ngày không gặp, cháu đã lớn đến thế này.

Cùng ở độ tuổi ngoài sáu mươi, trông Ủy viên Lý lại già hơn Tần Minh Thừa nhiều, ông ta có một cái bụng bia, đầu thì hói trụi.

“Ủy viên Lý, bác đã đến thì cứ nói thẳng đi.” Tần Mặc làm ngơ lời chào hỏi khách sáo của Ủy viên Lý, đi thẳng vào đề.

Ủy viên Lý cười khà khà như một ông Phật Di Lặc hiền hòa, “Cháu trai à, cháu nói vậy là không đúng rồi, bác tới thăm cháu một lát chẳng lẽ không được?” “Ủy viên Lý muốn tới thăm tôi lúc nào mà chẳng được? Nhưng lại chọn đúng thời điểm này, khéo thật.” Tần Mặc không nhúc nhích, lão già này xem chừng không có ý tốt.

“Được, cháu đã nói vậy thì bác nói thẳng luôn nhé.

Cháu cũng biết đấy, Tinh Vũ là một công ty niêm yết, tuy luôn do nhà họ Tần điều hành nhưng đây không phải là công ty gia đình, giá cổ phiếu tăng hay giảm sẽ ảnh

hưởng đến các cổ đông!” Ủy viên Lý thôi cười và nói.

“Ừm, chuyện này tôi biết.

Thế thì sao?” Tần Mặc hờ hững hỏi.

Ủy viên Lý không thích cái tính này của Tần Mặc.

Rõ ràng mới ngoài ba mươi nhưng lại luôn tỏ vẻ ăn trên ngồi trước, xem thường người khác.

Ông ta đã hô mưa gọi gió trên chốn thương trường từ lúc Tần Mặc còn đang quấn tã! “Cho nên cháu nhất định phải chia tay với thằng nhóc Kinh Kha kia!” Thằng nhóc Tần Mặc này đã không nể mặt ông ta, vậy thì ông ta cũng không cần nương tay! “Bác Lý nói đùa rồi, tôi ở bên ai là chuyện riêng của tôi, không liên quan gì đến công ty.” Tần Mặc lạnh lùng nói.

“Ha ha, nhóc Mặc à, nếu hôm nay cháu chỉ là một người qua đường, hoặc là người gác cổng của Tinh Vũ, vậy thì cháu ở bên ai đương nhiên là chuyện riêng của cháu, không liên quan gì đến đám ủy viên chúng tôi.

Nhưng khổ một nỗi, cháu không chỉ là Tổng Giám đốc Tập đoàn Tinh Vũ mà còn là một ủy viên hội đồng quản trị có nắm cổ phần trong tay, mỗi một lời nói, việc làm của cháu không chỉ đại biểu cho bản thân cháu, còn đại biểu cho toàn bộ Tập đoàn Tinh Vũ.” Ủy viên Lý nghiến răng nghiến lợi, vô cùng căm hận kẻ khó chơi trước mặt.

Tần Mặc lạnh nhạt nhìn ông ta, “Vậy ý bác Lý là tôi nhất định phải chia tay với Kinh Kha?” Nghe Tần Mặc hỏi vậy, ông ta tưởng Tần Mặc định thỏa hiệp bèn lên giọng bề trên dạy đời, “Đúng vậy, chẳng những cháu phải chia tay với Kinh Kha, còn phải nhanh chóng đính hôn với thiên kim của Chủ tịch KNB để bày tỏ thành ý.

Có vậy mới có thể xoa dịu dư luận, giữ giá cổ phiếu được!”

“Bác Lý, nếu tôi không làm vậy thì sao?” “Gì cơ?” Ủy viên Lý đập bàn, đứng phắt dậy, “Tần Mặc, bác nói cho cháu biết, bác làm thế này cũng vì tốt cho cháu thôi, cháu đừng có mà không biết điều.” “Tôi xin nhận ý tốt của bác Lý.” Tần Mặc bình thản nói, Ủy viên Lý nghe vậy mới hài lòng ngồi xuống ghế, nhưng sau đó ông ta lại nghe Tần Mặc nói tiếp, “Tuy nhiên, tôi xưa nay không phải người biết điều, e là phải phụ ý tốt của bác Lý rồi.” “Cháu!” Ủy viên Lý điên tiết, “Được, cháu cũng đừng đắc ý quá.

Hôm nay, bác tới đây chẳng qua là vì được các ủy viên khác nhờ vả.

Nếu cháu có thể nghe lời bác khuyên, biết suy nghĩ cho Tinh Vũ thì bọn bác sẽ tiếp tục giao công ty cho cháu như trước, không có gì xảy ra hết.

Nhưng nếu cháu thật sự không biết điều, bọn bác đành dùng biện pháp đặc biệt.” Nói đến đây, Tần Mặc không còn hứng thú chơi đánh đố với Ủy viên Lý nữa, bèn hỏi thẳng, “Ý của Ủy viên Lý là nếu tôi không làm theo sắp xếp của các người, các người sẽ cách chức Tổng Giám đốc của tôi sao?” “Đúng vậy!” Ủy viên Lý tự đắc, “Cháu cũng đừng trách các chú các bác nhẫn tâm, đây cũng là vì tốt cho tập đoàn chúng ta mà thôi.

Mấy năm nay cháu làm không tồi, nhưng lần này cháu đã gây rắc rối lớn rồi.

Thật ra, các bác cũng không phải là không thông cảm cho những phút bốc đồng của người trẻ tuổi, nhưng cháu không phải người bình thường, cháu phải chèo chống toàn bộ tập đoàn mà! Cho nên hôm nay bác đến đây để nói rõ đầu đuôi với cháu, nếu cháu còn muốn tiếp tục nắm giữ vị trí này thì phải chia tay với thằng kia.

Nếu cháu vẫn ngoan cố không chịu sửa đổi, vậy thì đừng trách các bác triệu tập họp hội đồng quản trị.” Nói rồi, Ủy viên Lý đi ngay, không đợi Tần Mặc trả lời.

Ông ta tin rằng đàn ông ai cũng biết nên chọn thế nào.

Ai có thể từ bỏ tiền đồ của mình vì người khác? Huống hồ đó lại là một gã đàn ông! Chậc chậc, đúng là một đội biến thái! Ủy viên Lý đi rồi, Tần Mặc mệt mỏi ngả người xuống ghế.

Anh cũng chẳng quyến luyến vị trí này.

Thật ra, anh đã sớm muốn rời khỏi đây, cùng Kinh Kha tận hưởng một cuộc sống nhàn nhã.

Nhưng Tinh Vũ là do một tay ông ngoại gầy dựng, là nơi mẹ anh tha thiết muốn giữ gìn.

Nếu quả thật rơi vào tay người kia, chỉ e đó là chuyện mẹ anh không muốn thấy nhất! Nhất thời, Tần Mặc rơi vào thế tiến thoái lưỡng nan!
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
llisablpNa9 quá vô dụng, chả làm đc cái tích sự gì! - sent 2021-05-17 21:34:25
llisablpKo ưa con nu9. Ghét vl - sent 2021-05-16 22:34:25
nguyenthituyettrinhSao ben waka toi hon 270 chuong.co phan ngoai truyen nua - sent 2021-05-11 18:07:30
daicalanhdaofull rồi đó bà - sent 2021-05-11 16:32:38
nguyenthituyettrinhTruyen full chua ad - sent 2021-05-11 15:56:58
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương