Làm Màu Ký full

Chương 150: Người đàn ông mưu tính sâu xa

/241
Trước Tiếp
“Tô Tử Hằng, mày dựa vào đâu mà đòi ngồi vào vị trí kia? Cho dù mày đang chiếm ưu thế, nhưng Tinh Vũ là của nhà họ Tần chúng tạo, không liên quan gì đến mày!” Tần Minh Thừa điên cuồng gào thét.

Ông ta chẳng buồn bận tâm mặt mũi gì nữa, vì biết mất đi vị trí kia có nghĩa là gì.

Tô Tử Hằng không phải con trai ông ta, anh ta sẽ không bận tâm đến những rắc rối ông ta vướng phải.

Người duy nhất có khả năng gỡ rồi, con trai ông ta, thì đã bị ông ta đuôi sang nước H, mà còn là ra đi tay trang.

Tô Tử Hằng ngồi trên ghế giám đốc, mỉm cười lịch sự, Tổng Giám đốc Tần hiểu lầm rồi, tôi chẳng hề có ý nhòm ngó Tinh Vũ gì đâu.

Nhưng gần đây tình hình Tinh Vũ không được tốt cho lắm.

Mấy ngày trước, Tần Mặc xảy ra chuyện, dù sau khi ông tiếp nhận công ty, giá cổ phiếu của Tinh Vũ có tăng lên một thời gian, nhưng mấy hạng mục đầu tư sai lầm của ông đã khiến Tinh Vũ nhanh chóng rơi vào nguy hiểm.

Tôi chẳng qua là được các ủy viên hội đồng quản trị bầu ra, tạm thời hỗ trợ quản lý Tinh Vũ mà thôi.” Tần Minh Thừa giận run người, ông ta đã tin lầm cái kẻ lòng lang dạ sói này rồi, “Mày! Thì ra từ đâu mày đã có âm mưu, để tạo đối phó con tao, sau đó lại ra tay với tao!” Tần Minh Thừa quét mắt nhìn qua mọi người trong phòng, ai nấy đều nhìn ông ta như nhìn một kẻ cầm chắc thất bại.

Không, Tô Tử Hằng chỉ có hai mươi phần trăm cổ phần, kể cả có được mười phần trăm trong tay Tô Tùy Ảnh thì chẳng qua cũng chỉ có ba mươi phần trăm mà thôi.

Ông ta có mười tám phần trăm, có thể nài nỉ các cổ đông đứng về phía mình, chưa chắc đã không có phần thắng! “Các vị, lẽ nào tình nghĩa bao năm nay của chúng ta không bằng một thằng nhãi sinh sau đẻ muộn? Hôm nay, nó có thể làm ra những chuyện thế kia để giành lấy Tinh Vũ thì sau này nhất định sẽ không đối xử tốt với các vị!” Tần Minh Thừa đau đớn thốt lên, rốt cuộc những người này đã bị Tô Tử Hằng chuốc bùa mê thuốc lá gì mà lại tin tưởng anh ta đến thế.

Tô Tử Hằng vẫn giữ nguyên nụ cười lịch sự, “Bác Tần, bác xem mình vừa nói gì kia.

Thật ra, lúc đầu tôi có thể quay về Tô thị kế thừa gia nghiệp.

Nhưng lúc đó bác nói tình hình Tinh Vũ không được tốt, mong tôi đến giúp đỡ.

Nghĩ tình bác gái và mẹ tôi là bạn cũ, tôi mới đồng ý.

Bác có biết quyết định này khiến người nhà tôi bất mãn nhường nào không? Nhưng điều đó không quan trọng, miễn là Tinh Vũ có thể phát triển thì tôi cũng mừng.

Còn vấn đề giữa bác với con trai mình e rằng đã có từ trước khi tôi đến Tinh Vũ.

Bác nhẫn tâm đối phó với con mình, chuyện này ai ai cũng thấy, nhưng chúng tôi cũng không dị nghị gì, dù sao trong tình huống đó, lựa chọn của bác là quyết định có lợi nhất đối với Tinh Vũ.

Vậy sao bây giờ bác không thể đưa ra quyết định chính xác như thế chứ?”

“Không...

Không thể nào! Tinh Vũ là của nhà họ Tần chúng tao, tao tuyệt đối không buông tay! Tuyệt đối không!” Tần Minh Thừa chán nản ngồi phịch xuống ghế, không ngừng lẩm bẩm.

Ánh mắt Tô Tử Hằng toát lên vẻ khinh thường, nhưng nụ cười trên mặt vẫn giữ nguyên, “Chỉ không thể như lời ông nói.” Tô Tử Hằng vừa dứt lời, cửa phòng bị đẩy vào.

Thư ký toan ngăn lại nhưng không được.

Một nhóm cảnh sát bước vào văn phòng, “Xin chào, chúng tôi là đội cảnh sát hình sự thủ đô.

Chúng tôi nhận được tin báo ông Tần đã phạm phải nhiều tội danh như bắt cóc, đe dọa, thao túng giá cổ phiếu với chủ đích ác ý, hối lộ, mời ông Tẩn theo chúng tôi về hợp tác điều tra.” “Không, không...

Các anh bắt nhầm người rồi! Tôi không có! Các anh bắt nhầm người rồi! Tôi không có! Tôi không có!” Bất kể Tần Minh Thừa có phủ nhận thể nào, cuối cùng ông ta vẫn bị cảnh sát đưa đi.

Phòng họp yên tĩnh lại, màn kịch đầy kịch tính vừa rồi dường như là lịch sử lập lại, khiến mọi người không thể không thận trọng suy xét, nếu toàn bộ đều là kế hoạch do người đàn ông này lập ra, vậy thì anh ta quả là mưu tính sâu xa, lại còn...

tàn nhẫn.

“Mẹ nó!” Tần Ngạn giận dữ nện xuống sofa, “Anh biết ngay gã ta chẳng phải thứ tốt lành gì, nhưng không ngờ lại tồi tệ đến thế!”

Mạc Tiểu Thu không biết nói sao cho phải, người đàn ông trong câu chuyện dường như không phải là Tử Hằng mà cô biết.

Nhưng cô không ngờ Tô Tùy Ảnh lại đứng về phía Tô Tử Hằng...

Có điều cũng đúng thôi, bọn họ là anh em họ, đương nhiên phải đứng về một phía.

“Vậy bố Tần Ngạn sao rồi?” Mạc Tiểu Thu hỏi.

Tần Ngạn sửng sốt, “Tiểu Thu...” Mạc Tiểu Thu cúi đầu, không biết là đang thuyết phục mình hay thuyết phục Tần Ngạn, cô ấp úng, “Dù gì cũng là bố ruột anh, phải biết tình hình ông ấy thế nào chứ.” Ivan đáp, “Tần Minh Thừa phạm vào nhiều tội danh kinh tế và hình sự, bị xem như án điểm, trước mắt bị phán mười lăm năm tù.

Tài sản của ông ta bị sung vào tài sản của Tinh Vũ, cách đây không lâu đã bị Tô Tử Hằng thu mua toàn bộ.” “Toàn bộ?” Mạc Tiểu Thu thấy khó tin, “Nói cách khác, hiện nay anh ta có trong tay ba mươi tám phần trăm cổ phần? Anh ta lấy đâu ra tiền?” “Dễ ợt, nhà họ Tô ủng hộ chứ sao nữa.” Người trả lời cô lại là Tần Ngạn.

“Nhà họ Tô? Ý anh là Tô Tử Hằng đến Tinh Vũ thật ra là do nhà họ Tổ sai khiến?” Mạc Tiểu Thu hỏi với vẻ không dám tin.

“Đây chỉ là một mặt của vấn đề thôi.

Người có thân phận như Tô Tử Hằng mà muốn đoạt lại ngôi vị người đứng đầu nhà họ Tô thì nhất định phải chứng tỏ được bản thân.

Chỉ e việc giành lấy Tinh Vũ chỉ là một trong số các bài tập của anh ta.” Tần Ngạn bình tĩnh đáp, như thể anh chỉ là một kẻ đứng ngoài quan sát chiều hướng phát triển của vụ việc, sau đó tỉnh táo phân tích, mà nghe cũng có lý.

Mạc Tiểu Thu không khỏi nhớ lại những gì Tô Tử Hằng từng kể với cô về nhà họ Tô.

Với thân phận của Tô Tử Hằng, quả thật rất khó giành được vị trí người đứng đầu gia tộc, nhưng dường như Tô Tử Hằng rất tự tin.

Lẽ nào ngay từ đầu Tô Tử Hằng đã có âm mưu? “Được rồi, đừng suy nghĩ nữa.

Đâu liên quan gì đến em, em rầu rĩ làm gì?” Đương lúc Mạc Tiểu Thu khổ sở, một người bỗng xoa đầu cô, bình tĩnh an ủi cô một cách tự tin.

“Sản nghiệp nhà anh bị Tô Tử Hằng cướp mất mà không sao ư?” Mạc Tiểu Thu hỏi.

“Có gì quan trọng?” Tần Ngạn cười, “Anh có mười phần trăm cổ phần, Tiểu Tư cũng thế.

Tô Tử Hằng nào có thể để Tinh Vũ thua lỗ cơ chứ? Vậy thì khác gì anh ta đang làm thuê cho anh và Tiểu Tư đâu?” Thấy Tần Ngạn nghĩ vậy, Mạc Tiểu Thu như thấy được ánh sáng giữa mây mù.

Quả nhiên, tinh thần AQ” thật là vĩ đại...

(1) Nhân vật trong truyện vừa “AQ chính truyện” của Lỗ Tấn nổi tiếng vì phương pháp thắng lợi tinh thần.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
llisablpNa9 quá vô dụng, chả làm đc cái tích sự gì! - sent 2021-05-17 21:34:25
llisablpKo ưa con nu9. Ghét vl - sent 2021-05-16 22:34:25
nguyenthituyettrinhSao ben waka toi hon 270 chuong.co phan ngoai truyen nua - sent 2021-05-11 18:07:30
daicalanhdaofull rồi đó bà - sent 2021-05-11 16:32:38
nguyenthituyettrinhTruyen full chua ad - sent 2021-05-11 15:56:58
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương