Làm Màu Ký full

Chương 163: Ván đã đóng thuyền

/241
Trước Tiếp
Mẹ Dư Minh Trạch bật khóc ngay tại chỗ, khóc đến khàn cả giọng, nhưng mọi người đều biết đó là những giọt nước mắt nhẹ nhõm.

Tần Tư lặng lẽ bước qua ôm lấy mẹ Dư Minh Trạch, vỗ về an ủi.

Hôm sau, Dư Minh Trạch được chuyển sang phòng bệnh thường, Tần Tư bèn nói với mẹ Dư Minh Trạch rằng cô muốn chăm sóc anh ta.

Thoạt đầu, mẹ Dư Minh Trạch không đồng ý, nhưng sau đó bổ Dư Minh Trạch kéo bà ra ngoài nói gì đó, lúc quay về bà đã chấp nhận, dù ánh mắt bà nhìn cô khi rời khỏi phòng chờ có phần là lạ.

Chẳng mấy chốc, Tần Tư đã hiểu ra hàm ý trong ánh mắt của mẹ Dư Minh Trạch.

Bà đang hiểu lầm về quan hệ giữa cô và Dư Minh Trạch.

Thật ra, cũng chẳng trách mẹ Dư Minh Trạch hiểu lầm, chính Tần Tư cũng hiểu lầm Dư Minh Trạch.

Một người đàn ông ở bên cô suốt bao ngày đêm xem cô làm những thí nghiệm khô khan, rồi thì ôm cô vào lòng để bảo vệ cô trong khoảnh khắc sinh tử, nếu bảo người này không có ý gì với cô thì cô cũng không tin.

Nhưng biết được tình cảm của anh ta không có nghĩa là phải đón nhận tình cảm ấy.

Tuy Dư Minh Trạch vì bảo vệ cô mà bị thương nặng, nhưng ơn nghĩa không thể thay thế được tình yêu, Tần Tư không định lấy thân báo đáp.

Nếu Dư Minh Trạch đang nằm bất động trên giường mà biết được suy nghĩ của Tần Tư, hẳn anh ta sẽ tức đến nhảy dựng lên.

Thật ra...

anh ta cũng không biết tình cảm mình dành cho Tần Tư là gì.

Nếu bảo là thích Tần Tư, dường như anh ta chưa yêu cô đến mức có thể hi sinh vì cô.

Nhưng trong khoảnh khắc nguy hiểm ập đến, cơ thể anh ta lại quyết định thay anh ta, anh ta dám thể, lúc ấy cơ thể anh ta không còn nghe bộ não điều khiển nữa.

Đến ngày thứ mười, cuối cùng Dư Minh Trạch cũng tỉnh lại, giây phút đầu tiên nhìn thấy Tần Tư đang ngồi gà gật bên mép giường mình, gương mặt cứng đờ của anh ta lộ ra một cảm xúc khác biệt - một nụ cười tươi rói.

Nhưng lại phát sinh một biến cố khác.

Thoạt đầu, Dư Minh Trạch không để ý đến chuyện mình nghe không được rõ, nhưng sau đó đột nhiên bị đau đầu.

Bác sĩ nghi ngờ, bèn làm một loạt kiểm tra, kết quả cuối cùng là tại trái bị mất thính giác vĩnh viễn.

Kết quả này khiến Tần Tư rất khổ sở, bởi vậy càng thêm tận tình chiếu cố Dư Minh Trạch.

Tần Tư cẩn thận chăm sóc Dư Minh Trạch từng li từng tí, trong thời gian này, Dư Minh Trạch cũng hàn huyên với Tần Tư nhiều hơn.

Tần Tư phát hiện, thật ra Dư Minh Trạch có tư duy rất tốt, đầu óc lại cởi mở, không nhìn nhận vấn đề từ góc độ lợi ích cố hữu của doanh nhân.

Những ý tưởng thí nghiệm khô khan cô nói, qua miệng Dư Minh Trạch lại trở thành những kế hoạch thú vị, khiến Tần Tư chỉ muốn được làm thí nghiệm ngay lập tức.

Cùng lúc đó, Dư Minh Trạch cảm thấy cô gái Tần Tư này quả thật là trong ngoài như một, tính tình lanh lợi, tinh quái, luôn luôn vui tươi, một chuyện đơn giản cũng có thể khiến cô hớn hở thật lâu.

Mỗi lần nói về các ý tướng thí nghiệm của mình, ánh mắt cô lại sáng long lanh, đầy cuốn hút.

Một lần, khi Tần Tư lại say sưa nói về khát vọng tìm hiểu những tri thức chưa được giải đáp về thế giới này, Dư Minh Trạch không kìm được mà hôn cô.

Đồng thời, một cảm xúc bị cả hai lơ là lâu nay chợt bùng lên trong nháy mắt.

Theo cách nói của Tần Tư, cảm xúc ấy giống như núi lửa sống lại, cho dù ngọn núi lửa ấy đã tắt ngấm từ lâu, nhưng một khi phun trào thì không tài nào khống chế được.

Nụ hôn ấy đã mở ra cánh cửa dẫn đến con đường tình yêu của hai người, họ lao đi vùn vụt trên con đường ấy, thậm chí còn đi đăng ký kết hôn ngay ngày thứ hai sau khi Dư Minh Trạch xuất viện, chính thức nên vợ nên chồng dưới sự chúc phúc của cha xứ.

Nghe xong chuyện tình của bọn họ, ai nấy đều trầm mặc.

Tần Tư và Dư Minh Trạch đều nói họ ở bên nhau không phải vì ơn nghĩa, Tần Tư không hề có ý định gả cho Dư Minh Trạch để trả ơn cứu mạng, còn Dư Minh Trạch thì bảo lúc ấy anh ta còn không biết mình có yêu Tân Tư hay không, nói gì đến việc ép người ta lấy thân báo đáp.

Tuy vậy, mọi người vẫn cho rằng nhân tố ơn nghĩa đóng vai trò nhất định trong tình cảm của họ.

Nhưng vậy thì đã sao? Chỉ cần hai người một lòng với nhau, muốn ở bên nhau, dẫu tình yêu của họ bắt nguồn từ một cảm xúc khác đi chăng nữa thì đó chẳng qua chỉ là một phương thức khác để dẫn đến cùng một kết quả mà thôi.

Tình yêu là đích đến tất yếu của họ.

“Bố mẹ chồng đối xử với em thế nào?” Câu hỏi không đầu của Tần Ngạn làm Dư Minh Trạch hơi xấu hổ, nhưng anh ta nhanh chóng khoác vai Tần Tư và nói, “Cô ấy là người tôi yêu nhất, dĩ nhiên bố mẹ tôi sẽ đối tốt với cô ấy.”

Lời này không sai.

Dù Dư Minh Trạch bị mất thính giác vì Tần Tư, lưng còn chằng chịt sẹo bỏng không xóa được, nhưng bố mẹ Dư Minh Trạch vẫn thích Tần Tư, người con trai mình yêu và muốn cưới.

Bọn họ nghĩ nếu không có Tần Tư, con trai họ hẳn sẽ độc thân cả đời, nên những tổn thương mà anh ta phải chịu chính là cái giá phải trả để có vợ.

Miễn là Dư Minh Trạch còn sống, lại cưới được vợ, bọn họ sẽ dễ dàng chấp nhận khó khăn trắc trở trong quá trình đó.

Tần Ngạn hỏi vậy cũng vì lo bố mẹ Dư Minh Trạch nghĩ rằng Tần Tư là nguồn cơn khiến con mình bị thương, do đó không thích Tần Tư, đâu ngờ tư duy của bố mẹ Dư Minh Trạch...

lại khác hẳn người thường...

Có điều, nếu vậy thì anh yên tâm rồi.

Tần Tư đã kết hôn, thời gian qua có vẻ cũng hạnh phúc, người làm anh trai như họ sao có thể đánh em rể một trận rồi chia uyên rẽ thúy? Dù họ thật lòng muốn làm thế...

“Mọi người đã biết đầu đuôi câu chuyện vì sao Tiểu Tư kết hôn và không có dị nghị gì, vậy chúng ta có thể nói đến chuyện trong nước được rồi.” Trong lúc hai ông anh trai đều đang chìm đắm trong cảm xúc muốn đánh người, Kinh Kha đề nghị mọi người nên giải quyết chuyện quan trọng trước.

Thể là Kinh Kha đại diện cả hội kể lại những chuyện trong nước cho Tần Tư và Dư Minh Trạch nghe.

Đương nhiên, anh ta cũng đề cập đến việc hai người họ có thể sử dụng năm phần trăm cổ phần vì đã kết hôn.

Dù sao nếu muốn điều động năm phần trăm này cần có sự đồng ý của Dư Minh Trạch.

“Không ngờ anh Tử Hằng lại là người như vậy!” Nghe xong, Tần Tự tức giận nói.

Người còn lại còn tức giận hơn thế, “Anh ta là hôn phu của em?” Mọi người chỉ muốn che mặt, họ nói rã họng thế kia mà anh ta chỉ chú ý mỗi điểm này?
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
llisablpNa9 quá vô dụng, chả làm đc cái tích sự gì! - sent 2021-05-17 21:34:25
llisablpKo ưa con nu9. Ghét vl - sent 2021-05-16 22:34:25
nguyenthituyettrinhSao ben waka toi hon 270 chuong.co phan ngoai truyen nua - sent 2021-05-11 18:07:30
daicalanhdaofull rồi đó bà - sent 2021-05-11 16:32:38
nguyenthituyettrinhTruyen full chua ad - sent 2021-05-11 15:56:58
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương