Làm Màu Ký full

Chương 188: Mất đi báu vật

/241
Trước Tiếp
“Cô sao thế?” Lâm Vi nhìn Mạc Tiểu Thu bằng ánh mắt sáng quắc, giọng điệu đầy kích động.

Mạc Tiểu Thu đau bụng đến bủn rủn cả người, chỉ có thể yếu ớt trừng mắt với Lâm Vi .

Lâm Vi chẳng lấy thể làm bực bội, còn hào hứng gắn hỏi, “Có phải cô thấy đau bụng, đau âm ỉ, đau thẩm tim gan không?” Nói rồi, Lâm Vi bất chấp đám đông xung quanh mà luồn tay vào dưới váy Mạc Tiểu Thu sục sạo.

Mạc Tiểu Thu vừa xấu hổ, vừa giận dữ, toan gạt tay cô ta ra nhưng không tài nào tránh được.

Đến khi Lâm Vi rụt tay về thì tay cô ta đã nhem nhuốc máu.

“Ồ...

Sao nhiều máu thế nhỉ.” Lâm Vi mỉm cười nhìn Mạc Tiểu Thu, ánh mắt hết sức đáng sợ, sau đó nói ra một tin tức như sét đánh ngang tai, “Có phải cô sắp sẩy thai không hả?” Mạc Tiểu Thu khẽ giật mình, nhưng nhanh chóng gượng cười với Lâm Vi , “Cô bị ngốc hả! Hôm nay là ngày đèn đỏ của tôi.” Lâm Vi nghe vậy thì ngẩn ngơ, “Đèn đỏ ư?“.

Mạc Tiểu Thu yếu ớt gật đầu, “Cô là phụ nữ, chẳng lẽ không biết vào ngày đèn đỏ ai cũng mệt mỏi sao?” Lâm Vi thình lình nổi giận, đẩy Mạc Tiểu Thu ngã nhào xuống đất, “Cô vẫn còn có ngày đèn đỏ! Từ sau khi sẩy thai đến nay, đã lâu lắm rồi tôi không thấy đèn đỏ nữa! Lâu lắm rồi không có! Cô dựa vào đâu? Dựa vào đâu hả?”

Nói đoạn, Lâm Vi đột ngột đứng phắt dậy, hung hăng đá vào bụng Mạc Tiểu Thu, “Tôi đã không thể có con thì cô cũng không được có, như vậy mới công bằng! Mới công bằng!” Mạc Tiểu Thu dùng tay che chắn bụng.

Bất kể Lâm Vi đá mạnh hay nhẹ, mu bàn tay có bị rách cô cũng ôm chặt lấy bụng, quyết không buông tay.

Tô Tử Hằng lao về phía Lâm Vi .

Vừa rồi anh ta không dám cử động vì Lâm Vi đang kề dao vào cổ Mạc Tiểu Thu, anh ta không thể mạo hiểm.

Nhưng bây giờ anh ta hoàn toàn có thể cứu được cô.

Lâm Vi lập tức phát hiện ra ý định của Tô Tử Hằng.

Cô ta cuống quýt khom người, định kéo Mạc Tiểu Thu dậy.

Nhưng Mạc Tiểu Thu bị đạp mấy cứu thế kia thì làm gì còn sức nữa? Cô còn nằm thở được là nhờ vừa rồi cố gắng bảo vệ bản thân.

Lâm Vi cuống lên, thét to “Không được qua đây,“ trong lúc quýnh quáng, cô ta bèn đâm dao về phía bụng của Mạc Tiểu Thu.

Mạc Tiểu Thu thấy con dao sắp xộc đến, nhưng cô chỉ có thể trơ mắt nhìn, chẳng còn sức tránh né nữa.

Ngay lúc con dao sắp đâm vào người cô, một bóng đen thình lình che trước mặt, chịu cú đâm đó thay cô.

Một tiếng kêu đau đớn vang lên, kèm theo đó là mùi máu tươi nồng nặc.

“Tô...

Tử Hằng...” Mạc Tiểu Thu thốt lên bằng chút sức lực ít ỏi còn sót lại.

Tô Tử Hằng quay lưng về phía Mạc Tiểu Thu, một con dao xếp sáng loáng cắm sâu vào lưng anh ta.

Thừa dịp Lâm Vi còn đang ngẩn ngơ, Tần Mặc xông tới khống chế cô ta.

Nhưng lúc này không ai dám chạm vào Tô Tử Hằng cả.

Mạc Tiểu Thu thoáng an tâm, toan mở miệng thì bụng chợt đau quằn quại.

Cô sợ hiểu ra điều gì, nhìn chằm chằm vào Tần Mặc nhưng cuối cùng không lên tiếng mà ngất đi.

Khi tỉnh lại, Mạc Tiểu Thu thấy mình đang nằm trong gian phòng bệnh VVIP quen thuộc.

Cô nhìn trần nhà trắng tinh, im lặng hồi lâu rồi mới chầm chậm đưa tay sờ bụng mình thăm dò.

Cô chậm rãi vuốt ve bụng mình như thể đang tìm một báu vật quý giá nào đó.

Nhưng chẳng còn gì cả.

Cảm giác mãnh liệt trước đó của cô giờ đây đã tiêu tan.

Đúng lúc này, Tần Mặc mở cửa bước vào, thấy Mạc Tiểu Thu đang khóc nức nở, cánh tay không cắm kim truyền dịch thì đang lục lọi gì đó trong chăn.

Tần Mặc kéo ghế ngồi xuống bên cạnh Mạc Tiểu Thu, thấy cô khổ sở như vậy, lòng anh cũng bứt rứt theo, “Sao em không nói mình đang có thai?” Mạc Tiểu Thu im lặng quay đầu đi.

Nếu Lâm Vi không đột ngột xông đến làm cô giật mình, cô cũng sẽ không biết mình có thai.

Lúc bị Lâm Vi bắt giữ, cô sợ chuyện mình có thai sẽ làm cô ta càng kích động hơn nên mới nói dối là tới ngày đèn đỏ.

Nhưng chỉ có cô mới biết là chưa đúng ngày, cũng chỉ có cô biết, dường như cô nghe được con mình hô hoán “mẹ ơi cứu con“.

Cô không thể tha thứ cho Lâm Vi .

Bởi lẽ, cô ta đã hại cô mất đi báu vật quý giá giá của mình.

Nhưng cô cũng không hận Lâm Vi nổi, vì cô biết nỗi đau này thống khổ biết bao.

Mạc Tiểu Thu khóc rất lâu.

Tần Mặc lẳng lặng ngồi bên nhìn cô khóc, đến khi nước mắt cô thôi rơi, anh mới chậm rãi nói tiếp chuyện thứ hai, “Tô Tử Hằng bị thương rất nặng, bây giờ đang nằm trong phòng ICU.”

Lâm Vi đã dùng hết sức bình sinh để đâm nhát dao đó.

Dù lúc ấy con dao sượt qua xương sườn nên giảm bớt một phần lực nhưng vẫn làm tổn thương đến phổi.

May mà Tần Mặc đã gọi cho cảnh sát và nhân viên y tế đứng đợi sẵn trong lúc chờ Tô Tử Hằng cứu người, nên Tô Tử Hằng mới giữ được tính mạng.

Dù vậy, thương tích của Tô Tử Hằng vẫn rất nặng, đến nay vẫn chưa tỉnh lại.

“Em muốn đi thăm anh ấy...” Mạc Tiểu Thu nói bằng giọng yếu ớt.

Tần Mặc nhìn gương mặt cắt không có giọt máu của Mạc Tiểu Thu, cuối cùng vẫn nói y tá cho mượn xe lăn.

Anh bế cô lên xe lăn, đắp chăn cho cô rồi đẩy cô đến phòng bệnh ICU.

Phòng bệnh của Tô Tử Hằng nằm trên tầng cao nhất của tòa nhà bên cạnh, còn Lâm Vi thì được đưa vào khoa thần kinh cũng nằm trong tòa nhà đó.

Theo lời bác sĩ nói, có lẽ Lâm Vi bị sang chấn tâm lý nên mới phân liệt thành một nhân cách méo mó.

Trong lúc Mạc Tiểu Thu hôn mê, nhân cách này đã ngủ say, hiện giờ là nhân cách gốc của Lâm Vi .

Mạc Tiểu Thu đổi ý, quyết định đi thăm Lâm Vi trước.

Phòng bệnh của bệnh nhân tâm thần không giống phòng bệnh của cô, ở đây có một lớp cửa sắt dày ngăn cách từng bệnh nhân một, tựa như một thế giới riêng biệt.

Lâm Vi mặc một bộ trang phục bệnh nhân rộng thùng thình, hai sợi đai dài bắt chéo trước ngực rồi trói ngược ra sau lưng, làm Lâm Vi bị trói chặt trên giường.

Lâm Vi chỉ có thể ngọ nguậy cổ, ngoài ra không thể nhúc nhích gì được.

Nhưng Lâm Vi chẳng buồn vùng vẫy, đầu cúi gằm, không biết đang nghĩ gì.

Cảnh sát gõ cánh cửa sắt, hô lên, “Lâm Vi , có người đến thăm.” Lâm Vi ngẩng đầu lên, thấy được Mạc Tiểu Thu đang ngồi xe lăn.

Cô ta thình lình trở nên kích động, viên cảnh sát vội rút gây chích điện trong túi ra, sẵn sàng khống chế cô ta nếu cô ta vọng động.

“Van...

van cô đấy...

Tôi không cố ý đâu...

Van cô đấy...

Xin hãy tha cho tôi...”
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
llisablpNa9 quá vô dụng, chả làm đc cái tích sự gì! - sent 2021-05-17 21:34:25
llisablpKo ưa con nu9. Ghét vl - sent 2021-05-16 22:34:25
nguyenthituyettrinhSao ben waka toi hon 270 chuong.co phan ngoai truyen nua - sent 2021-05-11 18:07:30
daicalanhdaofull rồi đó bà - sent 2021-05-11 16:32:38
nguyenthituyettrinhTruyen full chua ad - sent 2021-05-11 15:56:58
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương