Làm Màu Ký full

Chương 198: Hèn mọn và nhu nhược

/241
Trước Tiếp
Nhưng chính anh ta đã chọn Tần Ngạn, nhà đầu tư Dư Minh Trạch lại là người thích bao che, anh ta mới phàn nàn với Dư Minh Trạch vài câu, Dư Minh Trạch đã nói thẳng sẽ bù thêm vào khoản thiếu hụt, làm anh ta vừa mừng vừa lo.

Các diễn viên người nước A lại rất thân thiện, nhất là khi biết Tần Ngạn là bà con với nhà đầu tư lớn nhất của bộ phim, chỉ thiếu nước gọi nhau là anh em một nhà.

Nhưng sau lưng, bọn họ lại chế giễu diễn xuất vụng về của anh.

Tần Ngạn đã quen với việc đó, trong nước cũng có không ít người nói anh ỷ thế nhà giàu.

Tuy anh không thể bình thản mỉm cười khi bị nói xấu, nhưng chí ít vẫn có thể ngoảnh mặt làm ngơ.

Nhất là bây giờ, trong đầu anh chỉ nghĩ làm thế nào để diễn vai này cho tốt.

David bắt đầu ngày làm việc mới trong mệt mỏi.

Dù hiện tại không phải lo Dư Minh Trạch sẽ cắt xén vốn đầu tư hoặc nuốt phần lớn doanh thu phòng vé, nhưng tiến độ quay phim siêu chậm làm anh ta rất sợ phim sẽ không hoàn thành đúng hạn! Nam diễn viên chính lại là siêu sao màn ảnh, chỉ rảnh được ba tháng để quay “Hacker.” Quá thời gian này, anh ta sẽ phải bồi thường hợp đồng một khoản kếch xù.

Đến lúc đó, dẫu Dư Minh Trạch có hào phóng đến mấy cũng sẽ không muốn mất nhiều tiền như vậy,

Hơn nữa, lúc trước Tần Ngạn tự ý rời đoàn phim đã khiến toàn bộ diễn viên trong đoàn không vui, cho rằng anh không có đạo đức nghề nghiệp.

Bây giờ, diễn xuất của Tần Ngạn không đạt yêu cầu càng làm bọn họ nghĩ rằng Tần Ngạn được vào đoàn vì là gà nhà của nhà đầu tư.

Tuy David luôn làm việc theo tác phong minh bạch của nước A, cũng biết dựa hơi” ô dù khi cần, có điều bầu không khí trong đoàn phim vẫn khá gượng

gạo.

Dù David thiên về phía Tần Ngạn nhưng là một đạo diễn, anh ta cũng không thể quá bất công, bằng không làm sao chỉ đạo cả đoàn phim được nữa.

Nhưng anh ta đã nói hết nước hết cái rồi, không biết phải làm thế nào thì Tần Ngạn mới có thể hiểu được diễn xuất của mình chỉ mới bắt chước được vẻ ngoài mà thiếu cái thần của nhân vật.

Nếu diễn xuất của Tần Ngạn có thể đạt yêu cầu thì anh ta còn thẳng lưng ưỡn ngực được, nhưng đây chỉ là nếu.

Trước đó, Tần Ngạn về Trung Quốc hơn mười ngày, giờ quay phim hơn mười ngày nữa, đã gần một tháng trôi qua, thường thì diễn viên chính luôn quay sau, bây giờ đã dời lịch lên trước, thậm chí mấy cảnh vụn vặt cũng quay trước cả rồi, chỉ còn lại các cảnh có mặt Tần Ngạn.

Từ hôm nay, anh ta không cách nào kéo dài thời gian giúp Tân Ngạn được nữa.

“Tần Ngạn à, hôm nay cậu có nhập vai được không?” David hỏi, hiện giờ anh ta có phần hối hận vì đã chọn cậu diễn viên châu Á này.

Nghe nói bây giờ danh tiếng của Tần Ngạn tại Trung Quốc cũng không được tốt.

Đúng là lên voi xuống chó trong chớp mắt mà.

Tần Ngạn cúi đầu rụt cổ, liếc nhìn David, khẽ nói, “Được.”

David giật mình, thấy hơi ngạc nhiên, dường như anh ta vừa thấy được nhân vật mình cần-Lý Hi.

“Cậu...” David mấp máy môi, cuối cùng không nói gì cả, anh ta sợ mình mà nói ra miệng sẽ làm Tần Ngạn không nhập vai được nữa.

David lau mặt rồi nói, “Bắt đầu thôi.”

Hôm nay quay cảnh Lý Hi giúp nam chính Jack thoát khỏi sự truy đuổi của cảnh sát, cũng là cảnh quay đầu tiên có mặt Lý Hi.

Có thể nói, cảnh quay này mang yếu tố quyết định đối với hình tượng Lý Hi.

Trong con ngõ chật hẹp, Lý Hi ngồi trên một chiếc ghế nhỏ, rửa từng chồng đĩa cao nghệu.

Thân hình gầy gò làm anh trông thật lam lũ, chiếc đĩa trong tay cũng có vẻ lớn hơn bình thường.

Tiếng còi hụ của chiếc xe cảnh sát lao vút qua như tên bắn không quấy nhiễu được người đàn ông đang tập trung rửa bát kia, dường như anh không mấy bận tâm đến thế giới bên ngoài mà chỉ chú mục vào chiếc đĩa trên tay.

“Lý...”

Một giọng nói rất khẽ vang lên ngay đầu ngõ.

Lý Hi nghe được nhưng không nhúc nhích.

Trừ những lúc giận dữ hỏi anh đã rửa bát xong chưa thì ông chủ sẽ gọi anh là Lý, còn lại thì người khác chỉ gọi anh là thằng Trung Quốc kia mà thôi.

“Lý..” Giọng nói khe khẽ lại vang lên ngoài đầu ngõ.

Lần này, Lý Hi chắc chắn mình không nghe nhầm.

Anh ngẩng đầu nhìn ra ngoài ngõ vắng, nhưng chẳng thấy bóng dáng ai.

Lý Hi đang nghi ngờ liệu có phải mình nghe nhầm hay chăng, đầu ngõ chợt có tiếng bước chân dồn dập, những đôi giày da đạp vào vũng nước trong ngõ, làm bọt nước bắn tung tóe.

Lý Hi ngoảnh lại nhìn, thấy một nhóm cảnh sát đi về phía mình.

Viên cảnh sát đi đầu là một người da trắng, thắt lưng giắt một khẩu súng, mắt nhìn Lý Hi chằm chằm, “Cậu kia! Đến đây!” Giọng điệu ra lệnh của anh ta làm Lý Hi nhướng mày, nhưng anh nhanh chóng cúi gằm mặt, nghe lời đi đến chỗ viên cảnh sát.

David căng thẳng nhìn màn hình, lúc này, anh ta muốn Lý Hi phải tỏ ra hèn mọn, khiếp đảm, nhưng trước kia Tần Ngạn không thể hiện được điều đó.

Dù anh khom lưng cúi đầu, nhưng khi thể lại mạnh mẽ hơn cả viên cảnh sát cao lớn đang đứng đó.

Lý Hi xoa xoa tay, như thể muốn lau đi những vết bẩn trên đó, một ngón tay vô tình chọc phải phần thịt bên trong móng tay,lại hơi mạnh tay làm tróc một miếng da, khiến vết thương rỉ máu.

“Có, có chuyện gì?” Lý Hi rụt vai đứng đó, không dám ngẩng đầu.

Viên cảnh sát trưởng nhíu mày, rất không ưa kiểu đàn ông rụt rè, nhút nhát thế này, “Cậu bao nhiêu tuổi? Đã mười sáu chưa? Lấy căn cước ra!” Nghe vậy, Lý Hi căng thẳng co rúm người, thoáng ngước nhìn viên cảnh sát rồi lại cúi gằm, “Tôi, tôi hai mươi hai rồi.” “Tốt!” David hô to.

Cả đoàn: “...” Tần Ngạn cũng bị tiếng hô của David cắt ngang dòng suy nghĩ, quên mất lời thoại tiếp theo.

David lúng túng vuốt râu, nhưng cũng không mặt mũi nào xin lỗi cả đoàn.

“Khụ, ừm!” Tròng mắt David đảo quanh, “Biểu hiện của Tần Ngạn trong cảnh vừa rồi rất tốt, nhưng ánh sáng có vấn đề, đột nhiên có tia sáng trắng lướt qua, ảnh hưởng đến hiệu quả hình ảnh.” Mọi người: “...” Tưởng bọn họ ngốc cả à? Vừa rồi lấy đâu ra tia sáng trắng? Bọn họ dựng lều trong trường quay để quay phim cơ mà? Vả lại, bọn họ có điếc đâu? Nếu có vấn đề sao không hỗ “cắt” mà lại hô “tốt”? Rõ ràng là đạo diễn thấy Tần Ngạn diễn tốt nên mới phấn khích như vậy còn gì? Tuy bọn họ cũng phấn khích nhưng có lộ ra mặt như thế! Còn đạo diễn thì sao nào! Bao nhiêu lần đoạt giải Oscar xem như uổng phí! Đạo diễn không biết kiềm chế sao? David không muốn nhìn ánh mắt lên án của mọi người nữa, anh ta bảo thư ký trường quay chuẩn bị sẵn sàng, sau đó bắt đầu quay lại lần thứ hai.

Lần này, diễn xuất của Tần Ngạn còn tốt hơn lần trước.

Từ đầu chí cuối, anh luôn rúm ró đón nhận những câu tra hỏi vô lý và giọng điệu bỡn cợt của nhóm cảnh sát.

Dù bọn họ không hề nói câu nào mang tính chửi bới, nhưng vẻ khinh bỉ rõ mồn một kia cũng đủ khiến người ta khó chịu.

Nhưng mà Lý Hi, tức Tần Ngạn, lại luôn nhẫn nhịn, bấm bụng cho qua.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
llisablpNa9 quá vô dụng, chả làm đc cái tích sự gì! - sent 2021-05-17 21:34:25
llisablpKo ưa con nu9. Ghét vl - sent 2021-05-16 22:34:25
nguyenthituyettrinhSao ben waka toi hon 270 chuong.co phan ngoai truyen nua - sent 2021-05-11 18:07:30
daicalanhdaofull rồi đó bà - sent 2021-05-11 16:32:38
nguyenthituyettrinhTruyen full chua ad - sent 2021-05-11 15:56:58
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương