Làm Màu Ký full

Chương 74: Xem mắt

/241
Trước Tiếp
Vẫn là tiệm cà phê hôm qua nhưng chẳng có một bóng người, tấm bảng tạm ngừng kinh doanh sáng loáng treo trước cửa khiến người ta nghi hoặc.

Người đàn ông ngày hôm qua xuất hiện giờ này đang đứng bên ngoài, thấy hai người Mạc Tiểu Thu thì cung kính lên tiếng, “Ông chủ tôi đã đến, mời hai cô vào.” Mở cửa ra, so sánh với hôm qua, chỉ có thể nói tiệm cà phê này trông sáng sủa hẳn lên.

Sàn đá cẩm thạch được trải thảm lông màu trắng.

Cửa tiệm vốn dĩ rực rỡ đủ màu, hôm nay các bức vách đều bị một lớp giấy dán tường phủ lên.

Chỉ một đêm đã sửa sang lại tiệm cà phê này? Mạc Tiểu Thu và Tô Tùy Ảnh liếc nhau, cùng nghĩ người đàn ông này bệnh nặng rồi.

Họ đi qua một bức vách, đến gian đại sảnh rộng rãi, sáng sủa, không có món đồ trang trí dư thừa nào, chỉ có một chiếc bàn và hai chiếc ghế.

Một người đàn ông đang ngồi trên một trong hai chiếc ghế, chiếc còn lại nằm lẻ loi ở phía đối diện bàn.

“Cô Tô, mời vào.

Bạn cô không cần vào cùng.” Tô Tùy Ảnh nhìn Mạc Tiểu Thu, Mạc Tiểu Thu gật đầu, “Mình ở ngay đây cũng có thể thấy cậu, có việc gì thì kêu to lên.” Người đàn ông đứng bên cạnh giật giật khóe miệng, “Xin cô yên tâm, chắc chắn sẽ không phát sinh chuyện như cô nói.” Tô Tùy Ảnh nhìn Mạc Tiểu Thu trấn an, đi thẳng vào trong.

“Anh chính là người muốn xem mắt với tôi?” Tô Tùy Ảnh cất tiếng hỏi, chống tay lên bàn như chị đại.

Mạc Tiểu Thu chỉ muốn che mặt, cô ấy muốn giở trò gì đây chứ? Người đàn ông lạnh nhạt ngẩng đầu lên nhìn Tô Tùy Ảnh, khẽ nhíu mày, “Sao lại là cô?” Khi anh ta ngẩng đầu, Tô Tùy Ảnh thấy rõ mặt mày anh ta, đường nét đẹp đẽ không chê vào đâu được.

Nhà họ Tô đời nào cũng có người tài, ai nấy đều có ngoại hình xuất chúng, từ bé cô ấy đã gặp nhiều, sớm miễn dịch với trai đẹp, nhưng người đàn ông này lại khiến cô ấy có cảm giác không nói rõ thành lời.

“Anh biết tôi?” Tô Tùy Ảnh nghi ngờ hỏi.

Nếu trước kia từng gặp người như anh ta, cô không thể nào không nhớ được.

Anh ta không để ý đến Tô Tùy Ảnh mà nhìn ra sau lưng cô ấy, khi nhìn thấy Mạc Tiểu Thu rồi mới lạnh nhạt liếc Tô Tùy Ảnh, “Có lẽ cô có thể hỏi bạn mình xem.” “Thưa cô, ông chủ mời cô đi qua đó.” Người đàn ông cúp máy, cung kính nói với Mạc Tiểu Thu.

Mạc Tiểu Thu chẳng hiểu ra sao, “Để tôi qua đó?” “Vâng.

Ông chủ nói hai người là người quen cũ, mong cô qua đó ôn chuyện.” “..” Mạc Tiểu Thu sửng sốt chỉ vào chính mình, “Người quen cũ của tôi?” “Vâng.” Mạc Tiểu Thu thấp thỏm bước qua, càng đến gần càng cảm thấy người đàn ông này trông thật quen mắt, nhưng nhất thời không nhớ nổi đã gặp ở đâu.

Anh ta nhìn Mạc Tiểu Thu, bất chợt gõ gõ ngón tay, “Có lẽ cô có thể giải thích xem vì sao hai cô lại ở đây.

Hoặc là trước tiên hãy giải thích một chút, lý do vì sao hôm ấy cô lại làm vậy.” Cách nói chuyện lạnh bằng này, cùng với bệnh sạch sẽ cao độ, Mạc Tiểu Thu lập tức nhớ đến người kia...

“Cầu Cầu?” Tô Tùy Ảnh vẫn chưa hiểu.

Mạc Tiểu Thu cạn lời, trông vẻ mặt Tô Tùy Ảnh rõ là không biết người ta, vậy lúc trước còn chạy tới nhà người ta làm loạn gì chứ? Mạc Tiểu Thu kéo cô ấy sang một bên, “Cậu thật sự không có ấn tượng hay đang giả ngu với mình đấy? Đây có thật là lần đầu tiên cậu gặp anh ta không?” Tô Tùy Ảnh tròn mắt nhìn Mạc Tiểu Thu, “Ngoại hình anh ta như thế, muốn quên cũng không quên được.

Cậu với anh ta giở trò thần thần bí bí gì vậy?” Mạc Tiểu Thu chỉ muốn bổ đầu cô ấy ra xem bên trong chứa cát hay gì.

“Cậu không nhớ vì sao bị cấm túc ở nhà à?” Mạc Tiểu Thu hỏi.

“Vì.Tô Tùy Ảnh chợt trổ mắt, “Cậu không nói chuyện này mình cũng quên mất.” Thấy cô ấy đã nhớ lại, Mạc Tiểu Thu mới hỏi với vẻ bất đắc dĩ, “Sao lúc đó cậu lại đứng mắng oang oang trước nhà người ta?”

Tô Tùy Ảnh ngượng ngùng cười gượng, “Còn không phải do ông già chết tiệt ép mình lấy chồng.

Ông già chưa được mình đồng ý đã loan tin mình sắp đính hôn, mình tức quá bèn đi tìm người kia gây sự, nhưng đứng trước cửa mắng một hồi cũng không gặp được, làm sao mình biết anh ta chính là vị hôn phu trên danh nghĩa của mình chứ.

Vả lại, mình cứ nghĩ sau khi mình làm loạn lên như thế, ông già sẽ hục hặc với đối phương, ai ngờ đi xem mắt vẫn là anh ta.” “Là sao?” Mạc Tiểu Thu nghe mà loạn cào cào, “Ý cậu là, hai người là vợ chồng chưa cưới, nhưng đến hôm nay mới gặp mặt lần đầu?” “Đúng thế.” Tô Tùy Ảnh gật đầu, “Có gì lạ đâu.

Trong số người quen của mình còn có người đến tận hôn lễ mới gặp mặt nhau nữa kia.

Chỉ có những cô gái ngoan ngoãn vâng lời gia đình, không chống đối gì thì mới có thể gặp đối tượng kết hôn vài lần trước khi cưới.” “Vậy sao cậu lại biết địa chỉ nhà người ta?” Mạc Tiểu Thu cạn lời, chưa biết người ta thế nào mà lại có thể mò được tới nhà, kể ra cũng là bản lĩnh.

“Địa chỉ ấy à.” Tô Tùy Ảnh gãi đầu, “Trong phòng mình có tờ giấy viết địa chỉ nhà anh ta, mình lần theo đó mà đến.” “Tờ giấy, tờ giấy ở đâu ra?” Mạc Tiểu Thu ngờ vực.

Tô Tùy Ảnh nhún vai, “Sao mình biết được? Có lẽ ông già mong mình tự đi tìm người ta để bồi đắp cảm tình.

Dù sao thì ông già hay có ý nghĩ hão huyền thế đấy.” Mạc Tiểu Thu thở dài, “Dạng như nhà cậu, chuyện hôn nhân thật là..” Sao lại xem như trò đùa thế chứ? “Không có khả năng có hạnh phúc nhỉ.” Tô Tùy Ảnh cười khổ, “Đây là sự trừng phạt của ông trời đúng không? Cho cậu một cuộc sống giàu sang, ắt phải cướp đi tự do được làm người.” “Tùy Ảnh...” Tô Tùy Ảnh nhún vai, “Dù sao thì nếu không thích mình sẽ không gả, ông già có ép mình cũng không được.” Mạc Tiểu Thu cảm thấy đằng sau sự ung dung của Tô Tùy Ảnh ẩn chứa nhiều nỗi niềm chua xót, chẳng trách đôi khi tâm trạng không vui, cô ấy sẽ uống rượu say mèm.

“Ngoan nào!” Mạc Tiểu Thu lặng lẽ xoa đầu Tô Tùy Ảnh, “Về nhà, chị sẽ nấu món ngon cho cưng.”
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
llisablpNa9 quá vô dụng, chả làm đc cái tích sự gì! - sent 2021-05-17 21:34:25
llisablpKo ưa con nu9. Ghét vl - sent 2021-05-16 22:34:25
nguyenthituyettrinhSao ben waka toi hon 270 chuong.co phan ngoai truyen nua - sent 2021-05-11 18:07:30
daicalanhdaofull rồi đó bà - sent 2021-05-11 16:32:38
nguyenthituyettrinhTruyen full chua ad - sent 2021-05-11 15:56:58
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương