Nhật Ký Trưởng Thành Của Nữ Oa full

Chương 189: Người đàn ông kỳ quái

/500
Trước Tiếp
Đến đêm hai bên thuận lợi trao đổi con tin, sau đó đại biểu Tòa Thánh nhận lấy thiên sứ đã bị cấm nói cùng vẻ mặt hoảng sợ rời đi trong sự khó hiểu

Vừa mới xoay người đi chưa được mấy bước, ngay lúc đám người Phong Tiểu Tiểu lui về xe, một trận mưa vô cùng lớn - ít nhất trong mười năm cũng chưa từng xuất hiện ở New York đột nhiên trút xuống cả thành phố mà không hề có bất cứ dấu hiệu báo trước nào.

Lần đầu gây mưa ở nước ngoài, thật ra Ngao Tiềm cũng cảm thấy áp lực, dù sao cũng không phải địa bàn của mình, cũng không biết hành vi xuyên biên giới như vậy có thể dẫn tới tranh chấp quốc tế hay không..

Dù sao thì những mảnh vỡ ký ức trước kia không cung cấp kinh nghiệm về tình huống tương tự..

Cũng may, từ khi mưa xuống đến khi kết thúc cũng không xuất hiện kẻ nào không nên xuất hiện, ví dụ như có thần phương Tây nào đó cầm vũ khí giết tới cửa chỉ trích bản thân xâm phạm lãnh địa của đối phương

Đến ngày hôm sau, nhờ một đêm mưa lớn che giấu, bức tượng thiên sứ đã trở lại đứng sừng sững bên ngoài Nhà thờ thánh John một lần nữa, được vạn dân chiêm ngưỡng

Các phóng viên kích động giống như gà bị cắt tiết, đèn flash của camera đều nhảy liên tục, quay, chụp tư thế oai hùng của bức tượng thiên sứ 360 độ không góc chết

Đồng thời, các phương tiện truyền thông của đài truyền hình cũng quay truyền hình trực tiếp sự trở về của bức tượng

Qua nghiên cứu của chuyên gia nước ngoài, mọi người nhất trí cho rằng đây chính là sự kiện trộm cắp tài tình và giàu trí sáng tạo nhất, có lẽ còn bao hàm cả ý thị uy của tổ chức lớn mạnh nào đó đối với chính phủ.

Có thể thản nhiên trộm đi một pho tượng lớn trước mắt bao nhiêu người, sau đó lại đưa trả lại mà không một ai phát hiện ra..

Chắc chắn là tổ chức này rất lợi hại..

Ngược lại, không ai cảm thấy thiên sứ này là tự bay đi lại tự bay về cả.

Chưa tới một tiếng đồng hồ sau khi tin tức được tung ra, ít nhất có tới ba thể lực ngầm tuyên bố chịu trách nhiệm trong chuyện này, cũng bởi vậy mà New York gặp phải không ít hỗn loạn, mà tất cả những chuyện này không liên quan gì tới nhóm người Phong Tiểu Tiểu nữa rồi

Đoàn đại biểu Thần Ma phương Đông thành công mang con tin thắng lợi trở về, ngoại trừ Tinh Vệ bay tốc hành đã về nước với Ngao Tiêm trước ra, lúc này những người khác đều đang ngồi máy bay lơ lửng trên bầu trời bao la xanh thẳm...

“Không thể tưởng tượng nổi, không ngờ tác phẩm của mình lại có một ngày có thể bán ra với giá của danh gia thế giới.” Phong Tiểu Tiểu ngồi cạnh cửa sổ vẫn chưa hoàn hồn nâng cuốn sổ tiết kiệm mới mở ngập tràn một chuỗi số không, mơ màng cảm thán,”Lần này mở hàng kiểm được một khoản khá quá, sau này không cần phải lo lắng đến chuyện cơm ăn áo mặc nữa rồi...”

Sổ tiết kiệm đương nhiên là tiền chuộc do đại biểu Tòa Thánh trả, để mua về thành vật Hòm Bia Giao Ước trong truyền thuyết đến từ chúa Jesus, mà đương nhiên Hòm Bia Giao Ước là do Ngao Tiểm qua New York nhân tiện xách theo

Cũng may thứ này chỉ có kích thước bằng một cái vali, đúng ở phạm vi mà Tinh Vệ chịu được, nếu không vận chuyển qua hàng không thì không biết lại rước thêm bao nhiêu rắc rối nữa.

Dương Nghiện và Khương Lễ đều ngồi ở hàng ghế trước, Phong Tiểu Tiểu và Phục Hy được xếp ngồi hàng sau, đương nhiên đối với mấy người có ngũ giác siêu mạnh mà nói, chút khoảng cách đó cũng không ảnh hưởng đến việc trao đổi, vì vậy mà Phong Tiểu Tiểu vừa cảm thán xong liền nghe thấy Dương Nghiền ngồi ngay phía trước khẽ phì cười: “Đấy mà gọi là giao dịch sao? Đây rõ ràng là lừa đảo.”

Mặc dù không nhìn thấy vẻ mặt hiện giờ của Dương Nghiên, nhưng Phong Tiểu Tiểu cũng đoán được chắc chắn lúc này trên gương mặt đối phương đang đầy vẻ trào phúng, cô không nhịn được liền đáp trả: “Tự nguyện mua bán thì gọi là giao dịch, tôi cũng đâu có cầm súng ép người ta mua đâu.”

Phục Hy một là bất mãn Dương Nghiên đã ngồi phía trước còn dụ dỗ Phong Tiểu Tiểu, hai là cũng muốn lên tiếng ủng hộ vợ mình, vì vậy trước khi Dương Nghiên mở miệng lần hai, liền không ngẩng đầu lên mà dùng giọng điệu lạnh lùng phun ra hai chữ: “Im lặng.”

“.” Dương Nghiên ném tờ báo trong tay qua một bên, đang muốn nhắm mắt nghỉ ngơi, Phòng Tiểu Tiểu lại mặc kệ lệnh cấm của Phục Hy, cầm sổ tiết kiệm từ chỗ ngồi phía sau thò lên mở miệng: “Nói đến lần giao dịch này..

anh Nhị, rõ ràng đó là do tôi bán, vì sao phải dùng tên của anh mở tài khoản?”

Dương Nghiên bĩu môi: “Bởi vì với thân phận và bối cảnh của cô mà nói, tài khoản đột ngột xuất hiện nhiều tiền như vậy thật sự quá lộ liễu, còn tôi thì không sao cả.”

“Hứ! Đẹp trai nhà giàu đúng là đáng..

A! Anh làm cái quái gì vậy?”

Chỉ sơ ý một chút, sổ tiết kiệm trong tay Phong Tiểu Tiểu đã bị Dương Nghiên rút mất, anh ta thản nhiên nhét vào áo mình: “Yên tâm đi, tôi sẽ không tham chút tiền này của cô đâu

Trở về sẽ rút ra, từ từ chuyển vào thẻ của cô.” Phong Tiểu Tiểu hậm hực rụt lại đôi tay trống trơn, ngồi trở về chỗ của mình, không có việc gì nhìn xung quanh một chút, không cẩn thận lại nhìn thấy một người đàn ông ngoại quốc ngồi ngoài cùng của hàng ghế bên phía Phục Hy đang mỉm cười với mình

Dáng vẻ người đàn ông kia là điển hình của người Bắc Âu, mũi cao hốc mắt sâu, ngũ quan cứng rắn sắc bén như đao khắc, thô kệch mà hào sảng, nhìn lần đầu khiến người ta có cảm giác không phải đẹp trai, mà là nam tính, toàn thân ngập tràn hooc-môn giống đực.

Phong Tiểu Tiểu sửng sốt, nhìn cửa sổ lại nhìn người đàn ông, đối phương phát hiện cô nhìn qua còn giơ tay lên huơ huơ, giống như đang muốn chào hỏi với cô..

Bảo sao ngay từ đầu tâm trạng của anh Hy đã không được tốt lắm rồi.

“Tên tôi là Fenrir” Người đàn ông này không hề có dự cảm nguy hiểm vươn cánh tay vượt qua chỗ Phục Hy để hỏi thăm, “Cô rất quyến rũ đó, cô gái.”

“.” Phong Tiểu Tiểu híp mắt, cúi đầu nhìn cánh tay đang duỗi ra của người đàn ông, vị trí từ tay áo kéo tới khuỷu tay lộ ra một đường cong cơ bắp xinh đẹp, xem ra dáng người và tướng mạo cũng có tỷ lệ thuận..

Nhưng đây không phải trọng điểm, trọng điểm là trên cánh tay của người đàn ông còn quấn một cái vòng tay rất bắt mắt.

Đúng là một cái “vòng tay” thật, sợi dây trang sức này lớn cỡ chừng bằng một ngón tay cái, nhưng tạo hình lại có cảm giác vô cùng tinh tế xinh đẹp, nhìn qua thì chất liệu cũng mềm mại trơn nhẵn

Chiếc vòng tay này không chỉ quấn quanh cổ tay của người đàn ông, còn quấn quanh cả cánh tay mấy vòng liền, phía cuối của chiếc vòng tay hơi rủ xuống một đoạn, treo một hòn đá không nhìn ra chất liệu.

Mốt mới của người nước ngoài à? Phục Hy lẳng lặng nâng mắt, một tia sáng màu vàng chợt lóe lên trong mắt, đồng tử có chút chấn động mơ hồ, như muốn ngưng tụ lại thành đồng tử dựng thẳng của dã thú vậy

Người đàn ông ngoại quốc vẫn chưa phát hiện ra nguy hiểm, cũng không để ý tới nhiệt độ xung quanh đột ngột giảm xuống, chỉ chú ý tới ánh mắt của Phong Tiểu Tiểu, cười phóng khoáng nói: “Rất đẹp phải không? Chiếc vòng tay này còn có một tên gọi khác gọi là Gleipnir...” Anh ta ngừng lại một chút, tiếng cười lạnh hơi có phần mỉa mai vang lên, “Thật ra tôi cũng chẳng thích thú gì nó lắm.”

“Xin chào!” Phát hiện thấy cảm xúc của Phục Hy ngày càng tệ hơn, Phong Tiểu Tiểu vội đưa nắm lấy bàn tay người đàn ông vươn qua, cảm giác đối phương hơi dùng sức nắm chặt một chút rồi lại nhanh chóng buông tay ra, giống như một loại khiêu khích nào đó

Phong Tiểu Tiểu cũng chẳng quan tâm nghiên cứu thâm ý trong hành động này, thu tay về vội ấn lên mu bàn tay Phục Hy: “Anh Hy...”

Phục Hy nhíu mày, đôi đồng tử đã tiến hóa tới trạng thái hạt hạnh nhìn sang, sau đó dường như suy nghĩ lại một chút, lật tay nắm lại, nhắm mắt im lặng, một lát sau lại mở ra, đôi đồng tử đã biến trở về hình tròn, bất lực thỏa hiệp: “Nghỉ ngơi một lát, em đừng nói chuyện nữa.” Ý là bắt cô ngủ một mạch đến khi về nước hả? Phong Tiểu Tiểu sờ mũi, đành phải ngoan ngoãn nhắm mắt lại, lại nghe thấy Dương Nghiên ở hàng trước khẽ thở dài một tiếng rồi đứng dậy: “Anh này, có thể đổi chỗ ngồi không?”

Người đàn ông bị hỏi có chút hứng thú ngước mắt nhìn Dương Nghiên một cái, nhướng mày, gật đầu: “..

Đương nhiên.”

Cảm giác được Dương Nghiên đổi chỗ ngồi xuống hàng này, Phong Tiểu Tiểu âm thầm khẽ thở phào, không biết tại sao trên người người đàn ông kia luôn có loại cảm giác nguy hiểm.

Sau khi nhắm mắt lại chưa bao lâu, cơn buồn ngủ không ngừng dâng lên

Thời gian bay từ New York về nước vốn dài, không lâu sau, Phong Tiểu Tiểu ngủ thiếp đi luôn, hơn nữa giấc ngủ này kéo dài tới khi máy bay hạ cánh, Phục Hy đẩy cô hai cái mới tỉnh lại.

“Tiểu Oa, chúng ta nên đi xuống thôi.” Trong tay Phục Hy đã cầm sẵn hành lý mang theo mà Phong Tiểu Tiểu mua ở New York, anh đang cúi người nhìn cô, hành khách trên chuyến bay đã xuống gần hết, lúc này chỉ còn mỗi cô và Phục Hy.

“Anh Nhị và Tiểu Khương đâu?” Phong Tiểu Tiểu mỉm cười đứng dậy, nhìn xem còn sót thứ gì không rồi cùng Phục Hy ra ngoài.

“Bọn họ đi ra ngoài với người đàn ông kia rồi, để phòng hắn ta làm loạn” Phục Hy hơi nhíu mày nói.

Phong Tiểu Tiểu có thể cảm giác được thì tất nhiên mọi người cũng đều có thể cảm giác được

Mặc dù không biết rốt cuộc người đàn ông kia là “mặt hàng” gì, nhưng chắc chắn có tính nguy hiểm

Dù sao trong nước cũng là địa bàn nhà mình, sao có thể để phân tử nước ngoài nguy hiểm chạy loạn khắp nơi được? Phong Tiểu Tiểu “à” một tiếng: “Anh Nhị không nói kẻ đó là ai sao?” Phục Hy lắc đầu: “Chắc tại cảm giác của đối phương khá sắc bén, để tránh bị hắn phát hiện ra, mọi người vẫn chưa nói chuyện với nhau.”

Phong Tiểu Tiểu lập tức dùng ánh mắt thương hại liếc Phục Hy một cái, hành trình hơn mười tiếng đồng hồ, lại không được nói câu nào đúng là làm khó mọi người rồi.

Ra khỏi sân bay, thuận lợi lái xe trở lại tiệm gốm, YY ở ngoài mở cửa tiệm, Dương Nghiên và Khương Lễ vẫn chưa trở lại, cũng không biết đã theo dõi tới nơi nào rồi.

Mặc dù đã ngủ trên máy bay hơn mười tiếng, nhưng ngủ trên máy bay và nghỉ ngơi ở nhà là hai chuyện hoàn toàn khác nhau, hình như Phục Hy phải ra ngoài tìm Trương Tam dặn dò chút chuyện của hai người Lý Trường, còn Phong Tiếu Tiếu vẫn cảm thấy toàn thân mệt nhọc như cũ, ngáp một cái đi về phòng của mình, chuẩn bị rửa mặt rồi đánh tiếp một giấc nữa.

Vừa đi vào nhà vệ sinh chuẩn bị đóng cửa lại, cánh cửa đột ngột bị một sức mạnh rất lớn đẩy ra, một bóng người cao lớn mạnh mẽ đẩy vào, Phong Tiểu Tiểu sửng sốt, phát hiện đầy rõ ràng chính là người đàn ông Bắc Âu mình gặp được trên máy bay.

“...” Hai tên vô dụng Dương Nghiên và Khương Lễ kia, không ngờ dám để mất dấu người ta như vậy?

Phong Tiểu Tiểu nghẹn lời: “Tôi nói này, tự tiện xông vào nhà dân hình như không được tốt lắm thì phải?” “Tôi rất xin lỗi.” Người đàn ông nhếch môi cười, sau đó cúi người ngửi bên cổ Phong Tiểu Tiểu

Cô nhíu mày lùi lại, đúng lúc nhìn thấy đối phương vừa đứng thẳng lên liền liếm môi, mỉm cười hưng phấn, “Tất cả là tại người quá mê người, tôi cảm thấy hơi đói rồi...”

Không biết có phải là ảo giác không mà Phong Tiểu Tiểu cảm thấy hình như trong mắt của người đàn ông đối diện hơi lóe lên ánh xanh lục.

Không đợi cô nhìn kỹ hơn, bả vai bỗng nhiên bị vô mạnh lấy, trong nháy mắt gương mặt gã áp sát lại, há mồm lộ ra một hàm răng nanh sắc nhọn

Đệch! Biến thân cũng phải cho người ta chuẩn bị tâm lý trước chứ cưng! Trong mắt Phong Tiểu Tiểu chợt lóe lên một tia sáng đỏ, khí thể toàn thân sắp bộc phát ra, bất thình lình cánh cửa lại bị một cái đuôi rắn màu xanh quật bay, một loại khí thế mạnh mẽ không chút kìm nén ầm ầm áp xuống.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
binhyenhóng revew - sent 2022-04-07 10:56:39
Linh Chi PhạmBạn nào đọc rồi cho mình xin review với ạ - sent 2021-04-14 22:32:11
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương