Pháo Hôi Ư Ư Đại Lão

Chương 102: Tôi cần con, cũng cần luôn cả em

/1555
Trước Tiếp
Cô khổ sở trải qua năm năm, luôn tưởng rằng thời thể vận may của mình cuối cùng cũng đến rồi, nhưng sao vẫn đen đủi như cũ như thế chứ? Gặp lại Tạ Tây Trạch khiến cô như quay về năm năm trước.

Mạc Ương Ương siết chặt nắm tay: “Vậy anh...

có thể...

có thể..” Mạc Ương Ương ngẩng đầu rưng rưng nước mắt nhìn Tạ Tây Trạch, ánh mắt còn mang theo cả sự cầu xin.

Tạ Tây Trạch rất dứt khoát: “Không thể” Cuối cùng Mạc Ương Ương cũng không chịu nổi nữa: “Huhu, tôi chỉ có...

chỉ có một đứa con trai này thôi, nó là tất cả của tôi rồi, anh biết không, việc anh giành mất con của một người phụ nữ còn đau khổ hơn việc anh bắt cô ấy phải chết...” Nước mắt của Mạc Ương Ương khiến Tạ Tây Trạch cảm thấy không thoải mái.

Ngón tay thon dài của anh gõ gõ lên mặt bàn: “Không được khóc.” Mạc Ương Ương sợ hãi bịt chặt miệng mình lại, người đàn ông này ngang ngược quá, đã dọa người ta như thể còn không cho người ta khóc.

Que Cay lườm, đúng là không thể để người ta ăn cho ngon miệng được mà! Cậu buông đũa xuống, xếp gọn lại.

“Anh Tiểu Sở, anh rót cho mẹ em một cốc nước ấm với.” Tuy Tiểu Sở không nói được nhưng tại vẫn có thể nghe được.

Cậu ta đứng dậy cầm cốc của Mạc Ương Ương rót cho cô một cốc nước ấm, sau khi đặt xuống bên tay cô thì nhanh chóng lủi ra ngoài.

Que Cay xị mặt nhìn Tạ Tây Trạch: “Ngài Tạ, những người bên cạnh ngài có bao giờ nói với ngài rằng, nếu người như ngài thật sự có thể lấy được vợ thì sẽ trở thành kỳ quan thứ chín của nhân loại không?” Que Cay vẫn luôn nghe hai người nói chuyện, thật sự là không chịu nổi nữa nên cậu mới lên tiếng.

Tạ Tây Trạch mỉm cười: “Vậy nếu như bố có con trai, có phải có thể xưng là kỳ quan thứ mười của nhân loại không?” Nghe hai người nói chuyện, Mạc Ương Ương cảm thấy áp lực càng ngày càng nặng nề.

Cô len lén lau nước mắt rồi nói với Que Cay: “Con mau ăn cơm đi.” Que Cay lại cầm đũa lên: “Lúc ăn cơm con không muốn bị làm phiền đâu đó, hai người không thể để con bớt lo lắng hơn một chút sao? Mạc Ương Ương: “...” Sau đó, Mạc Ương Ương không nói gì, Tạ Tây Trạch cũng không nói gì mà chỉ chăm chú nhìn cô.

Đợi Que Cay ăn xong, Tạ Tây Trạch lên tiếng: “Đi thôi, hôm nay đều mệt rồi, chuyện này không gấp, ngày mai lại nói tiếp.” Mạc Ương Ương tưởng là anh muốn đưa hai mẹ con cô đi bèn lập tức nói: “Không cần đâu.” “Tôi đưa hai người về nhà, sao, em vẫn muốn ngủ ở đây à, vẫn muốn gặp cảnh trộm đột nhập vào nhà à?” Mạc Ương Ương lập tức bế Que Cay lên, nhanh chóng đi ra ngoài.

Trên đường về nhà, Mạc Ương Ương luôn ở trong trạng thái căng thẳng cao độ.

Que Cay ngủ gật giữa đường liền bị Tạ Tây Trạch ôm.

Mạc Ương Ương muốn giành lại nhưng khi nhìn vào đôi mắt anh là cô lại cảm thấy rén.

Vừa đến nơi, Tạ Tây Trạch chủ động trả bé cho Mạc Ương Ương.

“Cảm ơn...” Vừa nói dứt câu, Mạc Ương Ương đã muốn bỏ chạy.

Cô vừa mới đặt chân đến cửa vào tòa nhà thì đã nghe thấy giọng nói trong trẻo của Tạ Tây Trạch: “Mạc Ương Ương, em trốn năm năm, còn bắt con trai của tôi đi nữa,món nợ này em định tính thế nào đây?” Mạc Ương Ương bủn rủn chân tay, suýt chút nữa thì ngã khuỵu xuống.

Huhu, chẳng phải anh nói hôm nay không bàn chuyện này nữa rồi hay sao? “Tôi...

anh muốn tính thế nào?” Trước mắt cô bỗng tối sầm, bóng người cao lớn che phủ cả người cô: “Con, tôi cần, em, tôi cũng cần.”
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
lylycute12345Truyện còn ra không ạ - sent 2023-03-14 19:45:06
nguyenthithuthuyyTruyện này còn ra không vậy - sent 2022-12-19 11:30:16
duongngan1002Tác giả drop rồi hay sao ấy mn - sent 2022-08-14 11:54:58
Yên Trịnh1631906495Truyện này còn ra tiếp hông ạ?? - sent 2022-05-31 00:43:06
huong ho thiDrop rùi à ad ơi - sent 2022-04-15 10:11:38
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương