Pháo Hôi Ư Ư Đại Lão

Chương 106: L u ngày gặp lại, gương vỡ lại lành!

/1555
Trước Tiếp
Trên đường đi, Mạc Ương Ương hỏi Que Cay: “Cục cưng này, nếu như bố con chưa chết thì con sẽ thế nào?” “Vậy thì chưa chết thôi!” “Con...

có muốn đi với bố con không?” “Bố con nấu ăn có ngon được như mẹ không?” “Chắc chắn là không rồi.” “Có nghèo như mẹ không?” “Ặc...

mẹ khá là nghèo.” “Vậy bố con có ngốc như mẹ không?” “Mẹ muốn nói với con điều này, mẹ không ngốc, mẹ chỉ là một người bình thường mà thôi.” “Vậy nên, con có cần thiết phải đi cùng một người đàn ông không biết nấu cơm, không cần con giúp ông ấy kiếm tiền, cũng không cần con chăm sóc hay không?” Khóe miệng của Mạc Ương Ương khẽ nhếch lên, trong cơn gió thu của một buổi sáng sớm nụ cười của cô rạng rỡ và xinh đẹp như một đóa hoa hướng dương đang nở rộ.

Mạc Ương Ương không hề coi Que Cay như những đứa trẻ bình thường khác, có lẽ cậu nhóc đã biết quan hệ giữa bản thân mình với Tạ Tây Trạch nhưng cậu lại chưa bao giờ hỏi cô, đứa trẻ này trước giờ chỉ toàn lo nghĩ cho cô.

Que Cay cào cào vào eo Mạc Ương Ương: “Mẹ, mẹ không cần phải sợ chú Tạ đó, chú ấy sẽ không đánh mẹ đâu.” Mạc Ương Ương: “Haiz, đó là bởi vì con không biết chú ấy, chú ấy...

thôi bỏ đi...

không nhắc đến chú ấy nữa, nhắc đến chú ấy là sống lưng mẹ lại lạnh toát...” Rẽ vào con phố nhỏ, từ phía xa xa Mạc Ương Ương đã nhìn thấy ở chỗ cách quán có khoảng hơn ba mươi mét đang được rất nhiều người vây quanh, còn có cả xe của cảnh sát nữa.

Mạc Ương Ương nghi ngờ, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì rồi sao? Bà Vương bán quẩy ở đầu phổ ngăn Mạc Ương Ương lại: “Ương Ương, hôm nay đừng bán nữa, về nhà đi, có người chết rồi.” Mạc Ương Ương sừng sờ: “Chết người sao? Là ai chết vậy ạ?” “Chính là thằng ngốc cả ngày vật vờ ở trên con phố này đó, haiz, đúng là đáng thương mà, lúc chết vẫn còn đang vắt nửa người vào trong thùng rác, chắc là chết lúc đang lục lọi tìm đồ ăn...” Sau đó bà Vương còn nói thêm gì đó nhưng Mạc Ương Ương hoàn toàn không nghe rõ, trong đầu cô bỗng hiện lên khuôn mặt lúc nào cũng cười hề hề không nhìn rõ mặt mũi của tên ngốc đó, còn có đôi mắt luôn sáng ngời của cậu ta nữa...

Que Cay rất ngạc nhiên, bởi vì trong trí nhớ từ kiếp trước của cậu, lúc cậu rời khỏi Tấn Xuyên thì tên ngốc đó vẫn còn sống.

Hôm nay đúng là một ngày hỗn loạn! Mạc Ương Ương đi đến trước cửa tiệm nhà mình thấy Tiểu Sở đã đứng ngây người ở đó từ bao giờ.

Khu vực xung quanh thùng rác bị quay lại, cảnh sát đang ở hiện trường quan sát, chụp ảnh, pháp y đang khám nghiệm, trong lúc vô tình, Mạc Ương Ương nhìn thấy một cái chân cứng ngắc của tên ngốc đang ở trên cáng.

Mạc Ương Ương quay người ôm chặt Que Cay vào lòng: “Không sao đâu, đừng nhìn, đừng sợ, có mẹ ở đây...” Que Cay nhấc bàn tay nhỏ bé đang run rẩy vỗ vỗ vào lưng Mạc Ương Ương: “Mẹ, con không sợ đầu, lúc ôm con mẹ đừng run được không?” Đột nhiên vai cô bị một cánh tay rắn chắc ôm lấy, Mạc Ương Ương nghe thấy giọng nói của Tạ Tây Trạch: “Vào quán trước đã.” Mạc Ương Ương lập tức cảm thấy bình tĩnh, lời nói của Tạ Tây Trạch khiến cô trấn tĩnh trở lại.

Cô lấy chìa khóa từ trong túi ra rồi mở cửa.

Que Cay ngẩng đầu trừng mắt với Tạ Tây Trạch: “Không thấy mẹ cháu đang rất sợ sao, lúc này còn không an ủi vậy chú ở đây có tác dụng gì chứ?” Tạ Tây Trạch xách Que Cay lên: “Bổ không có tác dụng gì thì sao con ra đời được hả?”
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
lylycute12345Truyện còn ra không ạ - sent 2023-03-14 19:45:06
nguyenthithuthuyyTruyện này còn ra không vậy - sent 2022-12-19 11:30:16
duongngan1002Tác giả drop rồi hay sao ấy mn - sent 2022-08-14 11:54:58
Yên Trịnh1631906495Truyện này còn ra tiếp hông ạ?? - sent 2022-05-31 00:43:06
huong ho thiDrop rùi à ad ơi - sent 2022-04-15 10:11:38
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương