Pháo Hôi Ư Ư Đại Lão

Chương 109: Mạc ương ương, chúng ta cưới nhau đi

/1555
Trước Tiếp
Đã đến giờ này rồi, Tạ Tây Trạch lại còn đến làm gì chứ? Anh ta là ma quỷ sao? Đúng thế, anh ta chính là ma quỷ! Nghe thấy giọng nói này, Mạc Ương Ương không dám quay người lại, cô sợ đến mức làm rơi điện thoại xuống đất.

Điện thoại vẫn còn đang trong trạng thái kết nối, giọng nói của Lam Đông Chí loáng thoáng từ trong điện thoại truyền ra: “Không phải chứ, Tạ Tây Trạch biến thái đến thế sao? Dù sao anh ta cũng là một người đàn ông, nhìn thấy một người phụ nữ xinh đẹp như cậu sờ sờ ngay trước mặt...

không đúng, nếu anh ta ngay thẳng chính trực thì Que Cay ra đời kiểu gì, Ương Ương...

Ương Ương...

này, hình như bên cậu vừa vang lên giọng của đàn ông à...” Mạc Ương Ương nuốt nước bọt, dường như cô đã nghe thấy âm thanh đếm ngược chờ chết của đời mình.

Cô nhìn thấy bóng người trên mặt đất đang từ từ đi về phía mình.

Mạc Ương Ương muốn vắt chân lên chạy, nhưng mà...

chân cô mềm nhũn, không nhấc lên nổi.

“Còn gì nữa không, nói tiếp cho tôi nghe.” Tạ Tây Trạch đi đến trước mặt Mạc Ương Ương.

Mạc Ương Ương cảm nhận được hơi thở của anh đang bao vây lấy cô, mùi nước khử trùng nhàn nhạt hòa quyện với mùi hương bạc hà thơm mát trên người anh giống như một loại rượu ngon khiến cô hơi ngây ngất.

Cô liếm môi: “Không...

không phải...

thật ra, tôi...

tôi...

nói lung tung đấy, tôi...

mồm miệng không sạch sẽ, tôi thật đáng khinh, ăn nói bậy bạ...

anh, anh cứ coi như không nghe thấy được không?” Tạ Tây Trạch đưa tay vén sợi tóc đen đang rủ xuống trước mặt Mạc Ương Ương, để lộ vành tai xinh xắn trắng muốt.

Cổ họng của Tạ Tây Trạch hơi ngứa, anh cúi đầu ghé sát tai cô nói nhỏ: “Không được, tôi nghe thấy rồi.” Anh cách cô quá gần, đôi môi anh như có như không chạm vào vành tai cô, khiến Mạc Ương Ương cảm thấy tại mình như bị côn trùng đốt, cảm giác ngứa ngáy lan dần đến tận tim.

Mạc Ương Ương run rẩy, tai bên đó của cô nhanh chóng đỏ ửng lên.

Cô sợ hãi lùi về phía sau: “Ngũ...

Ngũ gia, sao...

sao anh lại đến đây? Đã...

đêm...

đêm khuya như thế này rồi.” Tạ Tây Trạch tiến lên một bước: “Không ngủ được, ra ngoài đi dạo.” Anh bỗng nở nụ cười: “Vừa đúng lúc nghe được một số chuyện thú vị...”

Mạc Ương Ương muốn chửi người, đi dạo cái đầu anh, lừa trẻ con à? Vừa nãy suýt nữa cô sợ đến mức tim ngừng đập.

Mạc Ương Ương đang mặc một chiếc áo ngủ bằng vải nhung, không có cúc áo, giữa eo được thắt bằng một chiếc đai.

Tạ Tây Trạch tóm lấy chiếc đai áo đó, chậm rãi kéo cô về phía mình: “Hóa ra trong lòng em, tôi luôn là người như thế à?” Mạc Ương Ương không dám vùng vẫy, nếu đai áo mà bị tuột thì bên trong sẽ lộ ra hết mất.

Mãi cho đến khi kéo được cô đến trước mặt mình, Tạ Tây Trạch mới dừng lại, nhưng tay anh vẫn giữ chặt lấy chiếc dây đai đó.

Với Mạc Ương Ương, đó là sợi dây sinh mạng của cô.

Sắc mặt của Mạc Ương Ương tái mét, cô liên tục xua tay: “Không phải...

không phải, thật ra...

thật ra, Ngũ gia...

ngài cũng rất tốt...” Tạ Tây Trạch nghịch nghịch đai áo của cô: “Tốt ở chỗ nào?” Mạc Ương Ương moi hết tim gan ra, bắt đầu tâng bốc anh: “Ngài xem, ngài có xuất thân tốt.” “Chẳng mới mẻ gì cả!“.

Mạc Ương Ương: “Tiếng tăm lừng lẫy, vang danh quốc tế từ khi còn rất trẻ..” “Chẳng có thành ý gì cả!” Mạc Ương Ương cắn răng, vậy anh muốn tôi phải nói gì đây? “Ngũ Gia tuấn tú lịch sự, phong độ ngời ngời...” Tạ Tây Trạch: “Em cảm thấy tôi đẹp trai sao?” “Đương nhiên rồi, tôi đâu có mù!” “Nếu tôi đã tốt như thế, vậy thì...” Tạ Tây Trạch ngập ngừng giây lát.

Mạc Ương Ương cẩn thận hỏi: “Thì sao cơ?” Tạ Tây Trạch nâng cằm cô lên: “Mạc Ương Ương, chúng ta cưới nhau đi!”
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
lylycute12345Truyện còn ra không ạ - sent 2023-03-14 19:45:06
nguyenthithuthuyyTruyện này còn ra không vậy - sent 2022-12-19 11:30:16
duongngan1002Tác giả drop rồi hay sao ấy mn - sent 2022-08-14 11:54:58
Yên Trịnh1631906495Truyện này còn ra tiếp hông ạ?? - sent 2022-05-31 00:43:06
huong ho thiDrop rùi à ad ơi - sent 2022-04-15 10:11:38
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương