Pháo Hôi Ư Ư Đại Lão

Chương 123: Một nụ hôn thành kính

/1555
Trước Tiếp
Đôi mắt cô to tròn long lanh như chim non, dường như đang kể hết tất cả mọi ấm ức, Tạ Tây Trạch nhìn vào đôi mắt ấy mà cảm thấy trái tim mình như bị thứ gì đó nặng nề đập một cái, khiến tim anh đau thắt lại, không thở nổi.

Trong đầu Tạ Tây Trạch văng vẳng một bài thơ tình đã từng học ở nước ngoài: “Ta từng gặp trăm ngàn sinh linh, trông thấy muôn vàn chuyện tuyệt diệu, nhưng gặp được em rồi, lại thấy tất thảy trước đó đều là uổng phí!” Trông thấy đôi mắt đó của cô, anh chỉ hận không thể trao cho cô tất cả những điều tuyệt vời trên thế giới này.

Chỉ cần có muốn, anh sẽ không tiếc bất kỳ thủ đoạn gì để dâng lên trước mặt cô bằng cả hai tay.

Chỉ cần có thể đổi lấy một nụ cười khẽ của cô, anh làm tất cả đều đáng giá.

Bàn tay to của anh áp lên gò má của Mạc Ương Ương, anh cúi xuống, đặt lên trán cô một nụ hôn vừa nghiêm túc, vừa thành kính: “Ngoan, đừng sợ!” Mạc Ương Ương sửng sốt, anh...

hôn cô! Trợ lý bỗng chốc hiểu ra rằng tại sao ông chủ của cậu ta lại đối xử đặc biệt với Mạc Ương Ương rồi.

Bởi vì cô đơn thuần! Bất kỳ một người đàn ông nào khi được một đôi mắt sáng ngời đơn thuần nhìn một cách toàn tâm toàn ý như thể đều sẽ rung động.

Trợ lý lập tức nói: “Xem đó, bà chủ nhà chúng tôi lương thiện lại còn nhút nhát nữa, chắc chắn là đang sợ hãi.

Rốt cuộc cô ấy đã phải chịu bao nhiêu ấm ức chứ!” Người phụ trách đi cùng Tạ Tây Trạch bèn gọi đồn trưởng đồn cảnh sát khu vực đến, nói với anh ta: “Trong chuyện này chắc chắn có hiểu lầm gì đó.

Vợ của Tiến sĩ Tạ đây sao lại cướp giật gì được?” Nghe thấy câu đó, Mạc Thị Tuyền quay ngoắt lại: “Cái gì mà vợ của Tiến sĩ Tạ?” Trong số những người Tạ Tây Trạch dẫn đến có một người đàn ông trung niên bước ra, ông ta mặc bộ vest thẳng thớm trồng nhã nhặn sạch sẽ nói: “Tôi là luật sư của bà chủ nhà chúng tôi.

Nếu cô Mạc đây có vấn đề gì thì cứ trao đối với tôi là được!” Mạc Thị Tuyền nghiên chặt răng.

Cô ta không tin, không thể nào...

Sao Tạ Tây Trạch có thể cưới Mạc Ương Ương được?

Tuyệt đối không thể như thế! Sự đố kị ngập tràn trong lòng Mạc Thị Tuyền.

Mạc Ương Ương giờ chỉ là một con chuột tham sống sợ chết trong công, dựa vào đầu mà cô ta có thể được Tạ Tây Trạch đối xử khác biệt như thế? Năm năm trôi qua, lúc đến Tân Xuyên, Mạc Thị Tuyền cho rằng mình có thể dễ dàng nghiền nát Mạc Ương Ương.

Kết quả là bây giờ, người khác lại nói cho cô ta biết Mạc Ương Ương đã một bước lên trời, trở thành vợ của Tạ Tây Trạch? Mạc Thị Tuyền không chịu chấp nhận đáp án này.

Cô ta không bao giờ muốn bị Mạc Ương Ương đè đầu cưỡi cổ nữa.

Cô ta hận Mạc Ương Ương, đố kỵ với cô.

Vì Mạc Ương Ương từng trông thấy phiên bản kém cỏi nhất, dơ bẩn nhất của cô ta.

Bị lòng ghen tị làm mù mắt, Mạc Thị Tuyển cả giận nói: “Ngũ gia, nhà họ Tạ có biết không?” “Nhà họ Tạ có biết ngài cưới Mạc Ương Ương không? Nhà họ Tạ là danh gia vọng tộc ở thành phố Hạ, liệu có cho phép một cô gái như vậy bước chân vào không?” Tạ Tây Trạch cứ như không nghe thấy lời Mạc Thị Tuyền nói.

Anh nâng Mạc Ương Ương dậy: “Sao rồi, có đi được không?” Thấy gương mặt méo mó vì ghen tị của Mạc Thị Tuyền, Mạc Ương Ương thấy sảng khoái.

Cô nhìn Tạ Tây Trạch, à...

Ngũ gia cũng có ích đó! Mạc Ương Ương cố ý yếu đuối dựa vào lòng Tạ Tây Trạch: “Ngũ gia, người ta tức ngực, đau đầu, có phải em bị bệnh rồi không?” Mạc Thị Tuyển chỉ hận không thể xông lên xé rách mặt Mạc Ương Ương ra: “Mạc Ương Ương, mày bớt giả vờ giả vịt đi.

Lúc nãy mày cứ như cọp cái, bây giờ lại giả vờ yếu đuối, mày nghĩ người khác mà hết à?” Mạc Ương Ương dầu môi, túm áo Tạ Tây Trạch, e lệ nhút nhát nói: “Ngũ gia, cô ta dữ ghê...”
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
lylycute12345Truyện còn ra không ạ - sent 2023-03-14 19:45:06
nguyenthithuthuyyTruyện này còn ra không vậy - sent 2022-12-19 11:30:16
duongngan1002Tác giả drop rồi hay sao ấy mn - sent 2022-08-14 11:54:58
Yên Trịnh1631906495Truyện này còn ra tiếp hông ạ?? - sent 2022-05-31 00:43:06
huong ho thiDrop rùi à ad ơi - sent 2022-04-15 10:11:38
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương