Pháo Hôi Ư Ư Đại Lão

Chương 141: Không sợ tôi nữa rồi hả?

/1555
Trước Tiếp
Cô cũng không biết bản thân mình bị làm sao nữa, nhưng khi nhìn vào khuôn mặt đẹp trai quá mức của Tạ Tây Trạch...

Mạc Ương Ương dặn lòng rằng không thể để bị mê hoặc, phải bình tĩnh, phải tỉnh táo, chẳng qua cũng chỉ là một người đàn ông thôi, chẳng qua cũng chỉ hơi hơi đẹp trai thôi mà! Cô nhỏ giọng hỏi: “Anh...

rốt cuộc anh có phải Tạ Tây Trạch hay không vậy, Tạ Tây Trạch mà tôi quen không như thế này.” “Thì em cứ thử rồi sẽ biết có phải Tạ Tây Trạch của năm năm về trước hay không thôi!” Mạc Ương Ương thật sự rất muốn cho anh một cái, đừng có tăng tốc bất thình lình như thế, trái tim của người ta sắp không chịu nổi nữa rồi.

“Anh...

anh...

tôi không muốn nói chuyện với anh nữa, ui đau...” Mạc Ương Ương không dám nhìn thẳng vào Tạ Tây Trạch, cô quay phắt đi, kết quả là vết thương trên xương quai xanh lại bị cúc áo khoác của Tạ Tây Trạch quệt phải, đau đến nỗi khiến cô xuýt xoa, đôi mắt cũng trở nên mờ mịt.

“Ôi nha...

tôi còn chưa nói anh đâu đây Tạ Tây Trạch, sao anh lại cắn tôi, đau chết mất!” Đến bản thân Mạc Ương Ương cũng không nhận ra, giọng cô lúc nói câu này còn hơi làm nũng.

Ánh mắt của Tạ Tây Trạch tối sầm lại, anh bước hai bước rồi buông Mạc Ương Ương ra, đẩy cô vào góc tường nơi góc cầu thang, sau đó đưa cổ đến trước mặt cô! “Nào cắn đi, cho em đấy, muốn cắn bao nhiêu cũng được!” Hạ Tâm Duyệt lén lút đi theo hai người, cô ta không dám đến quá gần, sợ bị Tạ Tây Trạch phát hiện.

Cầu thang bộ không có người đi lại nên cực kỳ yên tĩnh, Hạ Tâm Duyệt nghe rất rõ giọng nói của Tạ Tây Trạch! Cưng chiều như thế! Dịu dàng như thế! Khiến người ta phát cuồng lên đến như thế! Cô ta theo đuổi Tạ Tây Trạch đã rất lâu nhưng anh chưa bao giờ nói chuyện với cô ta bằng giọng đó cả, cho dù chỉ là một phần mười, một phần một trăm như thế thôi cũng được để nói chuyện với cô ta.

Tạ Tây Trạch trong suy nghĩ của Hạ Tâm Duyệt là một người cẩn thận, nghiêm túc, nho nhã, mang theo phong thái khiến cho người khác tin phục, giống như một vị thần vậy.

Chưa bao giờ cô ta nghĩ tới việc hóa ra thần...

cũng có thể như thế này! Sự ghen ghét và đố kị trong lòng Hạ Tâm Duyệt trào dâng ...

Ở bức tường lạnh lẽo phía sau lưng, chiếc áo khoác đắt tiền của Phí Nam Lạc không biết đã bị Tạ Tây Trạch ném xuống từ bao giờ, đang nằm trơ trọi trên mặt đất.

Hơi lạnh xuyên qua lớp áo mỏng kích thích Mạc Ương Ương, lạnh đến nỗi khiến cô nhoài người về phía trước theo bản năng, vừa khéo lại tự chui đầu vào rọ, ngã vào lòng Tạ Tây Trạch.

Tạ Tây Trạch ôm chặt cô: “Em thấy chưa Mạc Ương Ương...

lần nào cũng là em phạm quy trước!” Mạc Ương Ương nhỏ giọng: “Không phải, anh đừng có nói bậy, anh buông tôi ra, tôi muốn về nhà...” “Em còn luôn giả vờ như mình vô tội, có lúc nhìn em, tôi rất muốn...” Giọng nói của Tạ Tây Trạch biến mất.

Hạ Tâm Duyệt chỉ có thể nghe thấy tiếng thở dồn dập, đèn cảm ứng trên cầu thang chợt tắt, âm thanh trong bóng tối ấy càng ngày càng rõ ràng, nó xuyên thủng màng nhĩ của cô ta, đâm sâu vào trái tim của cô ta.

Rất lâu sau đó, trong bóng tối vang lên âm thanh nức nở của Mạc Ương Ương: “Tạ Tây Trạch sao anh lại hư đốn thể hả, lúc nào cũng chỉ biết bắt nạt tôi...” Tạ Tây Trạch thấp giọng cười: “Ừ, tôi hư đốn đẩy..”
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
lylycute12345Truyện còn ra không ạ - sent 2023-03-14 19:45:06
nguyenthithuthuyyTruyện này còn ra không vậy - sent 2022-12-19 11:30:16
duongngan1002Tác giả drop rồi hay sao ấy mn - sent 2022-08-14 11:54:58
Yên Trịnh1631906495Truyện này còn ra tiếp hông ạ?? - sent 2022-05-31 00:43:06
huong ho thiDrop rùi à ad ơi - sent 2022-04-15 10:11:38
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương