Pháo Hôi Ư Ư Đại Lão

Chương 150: Ngũ gia, tôi muốn gặp anh!

/1555
Trước Tiếp
còn có Tạ Tây Trạch mà! Tạ Tây Trạch đang ở trong phòng thí nghiệm, mẫu mới đưa đến từ hai ngày trước đúng là biển chủng sau khi tiến hóa của X-13.

Các số liệu đều thể hiện rằng loại siêu virus biến chủng mới này gây ra tỉ lệ tử vong cao hơn, sau khi nhiễm, thời gian tử vong nhanh hơn.

Mấy người Tạ Tây Trạch buộc phải nhanh chóng nghiên cứu ra vacxin chống lại loại virus này.

Anh đã thức trắng cả hai đêm rồi, lúc này nhận được điện thoại của Mạc Ương Ương, Tạ Tây Trạch cũng cảm thấy vô cùng bất ngờ.

Nghe thấy câu trả lời của cô, Tạ Tây Trạch im lặng không nói gì, anh đang nghĩ có phải là do nhiều tuổi, thức đêm lâu ngày sẽ dễ xuất hiện ảo giác hay không.

Mạc Ương Ương không nghe thấy tiếng của Tạ Tây Trạch nên cất tiếng gọi: “Ngũ gia...

anh có ở đó không?” Tạ Tây Trạch: “Có, em vừa nói gì cơ, tôi không nghe rõ!” Mạc Ương Ương nhìn sắc mặt trắng bệch của Lam Đông Chí thì ấm ức nói: “Ngũ gia, tôi nhớ anh rồi!” Lần này Tạ Tây Trạch nghe rất rõ, khóe môi cũng dần cong lên: “Nhớ thật sao?” Mạc Ương Ương nắm chặt điện thoại, tiếp tục nói thêm một câu: “Ngũ gia, tôi muốn gặp anh!” Tạ Tây Trạch: “Đợi tôi!” Anh lập tức đứng dậy cởi áo blouse.

Ba người đang làm thí nghiệm bên cạnh anh gần như cùng quay đầu lại, ba đôi mắt âm u giống như mắt sói trong đêm đen.

Giang Niệm Thành: “Lão Tạ, cậu định làm gì đấy?” Tạ Tây Trạch không để ý đến anh ta, đi vào phòng thay đồ, sau khi khử trùng xong thì mặc áo gió của mình vào.

Giang Niệm Thành tháo khẩu trang ra: “Đậu xanh rau má, lão Tạ, cậu còn chưa nói cậu định làm gì đấy!” Tạ Tây Trạch đeo kính lên: “Cô gái của tôi nói nhở tôi rồi!” Vương Ninh nhìn đồng hồ: “Cho chó ăn mà không nhìn đồng hồ sao? Nửa đêm nửa hôm nhét cho bọn tôi một đống thức ăn cho chó như thế này là muốn chúng tôi nghẹn chết hả?” Cổ Phi chớp chớp mắt: “Ác ôn!” “Chắc hôm nay tôi không về đầu, các cậu tiếp tục đi nhé!” “Đậu má...” Vương Ninh lắc đầu: “Đồ táng tận lương tâm!” Cổ Phi: “Đổ cẩm thú!” Giang Niệm Thành: “Lão Tạ, chú ý tuổi tác đấy nhé, sức khỏe là quan trọng! Hai năm nữa có cần tôi nghiên cứu ra một loại thuốc mới, để lúc nào cậu cũng có thể...” Tạ Tây Trạch mỉm cười: “Cậu cứ nghiên cứu cho bản thân cậu loại thuốc nào có thể giúp cậu chào tạm biệt đời trai tân của cậu đi!” Tạ Tây Trạch ra đến cửa mới nghe thấy tiếng gào thét của Giang Niệm Thành.

Anh ta cắn chặt răng: “Cậu ta dám cười nhạo tôi, cười nhạo tôi đến giờ vẫn còn là...” Vương Ninh: “Tôi cũng thế!” Cổ Phi cũng chầm chậm giơ tay lên! Không thể làm tổn thương đến những người nghiên cứu khoa học được! Giang Niệm Thành bình tĩnh lại: “Chuyện này có thể trách chúng ta sao? Trong một ngày, thời gian làm bạn với người chết còn nhiều hơn với người sống thì yêu đương kiểu gì được chứ...” Hai người đàn ông còn lại cũng gật đầu.

Quá khó để thoát kiếp độc thân, kết cấu cơ thể nam nữ đều nắm rõ như lòng bàn tay, nhưng thực tế thì...

gian khổ quá mà! 3 giờ 45 phút sáng, cơn mưa dày đặc bên ngoài như đang gõ vào cửa sổ theo một tiết tấu nhất định.

Một cơn mưa thu trút xuống, nhiệt độ có thể giảm xuống bảy tám độ cũng là chuyện bình thường.

Tạ Tây Trạch mặc quần áo mỏng manh nhưng lại không hề cảm thấy lạnh, bởi vì anh đang nghĩ đến chuyện sắp được nhìn thấy cô gái của mình rồi!
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
lylycute12345Truyện còn ra không ạ - sent 2023-03-14 19:45:06
nguyenthithuthuyyTruyện này còn ra không vậy - sent 2022-12-19 11:30:16
duongngan1002Tác giả drop rồi hay sao ấy mn - sent 2022-08-14 11:54:58
Yên Trịnh1631906495Truyện này còn ra tiếp hông ạ?? - sent 2022-05-31 00:43:06
huong ho thiDrop rùi à ad ơi - sent 2022-04-15 10:11:38
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương