Pháo Hôi Ư Ư Đại Lão

Chương 66: Eo sắp bị anh bóp gãy mất rồi

/1555
Trước Tiếp
Lúc này, anh vẫn cười rạng rỡ như trăng sáng, đáy mắt trong veo không nhiễm bụi trần.

Nhưng mà...

Mạc Ương Ương sợ, những gì viết trên mặt người này và suy nghĩ trong lòng hoàn toàn khác nhau.

Mạc Ương Ương không khống chế được bản thân nữa, ngay tối qua, cô còn tự nói rằng mình không cần sợ Tạ Tây Trạch đến vậy, nhưng giờ đây, khi người ta đứng ngay bên cạnh, cô lại cảm thấy sợ hãi theo bản năng.

Tạ Tây Trạch cách Mạc Ương Ương rất gần, dù Mạc Ương Ương có cố thu mình lại thế nào cũng vô ích.

Cô gần như bị Tạ Tây Trạch dồn hẳn vào góc tường, nếu đứng từ bên ngoài nhìn vào, cô hoàn toàn nằm gọn trong ngực anh.

Dù cách một lớp khẩu trang, Mạc Ương Ương vẫn ngửi thấy hương thơm nhàn nhạt lạnh lẽo, đầy áp bức...

Khu vực bếp nấu không quá lớn, lại bày nhiều đồ, thông gió không tốt lắm, nhiệt độ cao hơn bên ngoài.

Hơn nữa là lúc này Mạc Ương Ương đang hoảng sợ, trên trán đã lấm tấm mồ hôi, phần tóc mái đã ướt đẫm bết trên trán, cộng thêm ánh mắt sợ hãi của cô, trông cô như một con linh dương bị dồn đến tuyệt cảnh, không còn đường trốn.

Đôi mắt kia...

đã sắp khóc đến nơi.

Tạ Tây Trạch nâng tay lên, đưa về phía Mạc Ương Ương.

Cô sợ đến mức nhắm tịt mắt lại.

Nhưng ngay giây tiếp theo, cô có thể cảm nhận được tóc mái được anh nhẹ nhàng vén lên.

Động tác của Tạ Tây Trạch rất dịu dàng, ngón tay nhẹ nhàng cọ vào trán cô.

Đôi mắt cô ầng ậng nước.

Ôi má ơi, chuyện gì đang xảy ra thế này? Nếu định vạch trần cô thì có thể làm nhanh hơn một chút không? Đừng giày vò cô nữa.

Tạ Tây Trạch nắm lấy cằm cô qua chiếc khẩu trang, xoay đầu cô qua nhìn anh.

“Bà chủ làm gì vậy? Chẳng qua tôi chỉ muốn hỏi hai chuyện thôi mà...”

Mạc Ương Ương run lẩy bẩy, khẽ cắn răng, giọng run run hỏi: “Anh...

anh nói đi...” Nghe được giọng cô, Tạ Tẩy Trạch cười khẽ, muộn phiền trong đáy mắt cũng vơi đi.

“Sao đồ ăn của em làm cho tôi không giống đồ ăn của cậu ta?“.

Mạc Ương Ương...

Nụ cười trên mặt Tạ Tây Trạch nhạt dần, anh nhìn cô chằm chằm,“Tại sao đồ ăn của cậu ta lại ngon hơn? Mấy món làm cho tôi lại không được như thế?” Chân Mạc Ương Ương mềm nhũn ra, muốn trượt xuống theo tường, lại bị Tạ Tây Trạch đưa tay ra túm lấy eo.

Mạc Ương Ương run lẩy bẩy, đôi bàn tay như một tác phẩm nghệ thuật của anh...

cũng...

khỏe quá nhỉ...? Eo, sắp gãy mất rồi! Uhu hu...

Tạ Tây Trạch nhìn eo Mạc Ương Ương, đôi mắt màu hổ phách tối đi, “Bà chủ...

em không cảm thấy là nên giải thích về chuyện này ư?” Mạc Ương Ương lắc đầu, không dám nói nữa.

“Sao không nói gì? Hử?”
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
lylycute12345Truyện còn ra không ạ - sent 2023-03-14 19:45:06
nguyenthithuthuyyTruyện này còn ra không vậy - sent 2022-12-19 11:30:16
duongngan1002Tác giả drop rồi hay sao ấy mn - sent 2022-08-14 11:54:58
Yên Trịnh1631906495Truyện này còn ra tiếp hông ạ?? - sent 2022-05-31 00:43:06
huong ho thiDrop rùi à ad ơi - sent 2022-04-15 10:11:38
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương