Pháo Hôi Ư Ư Đại Lão

Chương 67: Chủ động ôm ấp ư?

/1555
Trước Tiếp
Mạc Ương Ương vội vã muốn rút tay mình ra, nhưng lại bị Tạ Tây Trạch nắm chặt hơn.

Giờ đầu óc cô vừa trống rỗng vừa sợ hãi, cô không hiểu, rốt cuộc Tạ Tây Trạch muốn làm gì? Chẳng lẽ chỉ muốn dọa cổ cho vui sao? Chẳng lẽ anh nhìn thấy cảnh cô run cầm cập như cầy sấy thế này thì thú vị lắm à? Tạ Tây Trạch nhìn Mạc Ương Ương giãy giụa, sợ hãi, trốn tránh, tâm trạng lại tuột dốc không phanh, như bầu trời phủ kín mây đen, không còn chút ánh sáng nào.

Anh bỗng chặn Mạc Ương Ương lại, “Tôi đáng sợ đến vậy sao?” Mạc Ương Ương muốn gật đầu, không sai, không sai...

đáng sợ đến vậy đấy...

Tạ Tây Trạch cảm thấy bất lực, giống như lúc đối mặt với Que Cay vậy.

Vấn đề này hơi khó! Đây là lĩnh vực anh chưa bao giờ tìm hiểu, muốn giải quyết nó...

thật sự hơi khó! Hai người cũng không nói gì thêm, không khí trầm mặc, chỉ có tiếng thở dồn dập của Mạc Ương Ương là rõ ràng đến bất ngờ...

Mồ hôi chảy vào mắt, tầm mắt cô mờ đi, không nhìn rõ mặt Tạ Tây Trạch.

Ngay khi có cảm giác được cánh tay còn lại của Tạ Tây Trạch nâng lên, chuẩn bị kéo khẩu trang của cô xuống, thì một tiếng hét kinh hãi từ bên ngoài vang lên.

“Trời ạ...

Ương...

chị Ương Ương...” “Mẹ ơi, tôi hoa mắt sao? Đây là tiệm ăn của chúng ta sao?” “Chị Ương Ương...”

Tiếng hét chói tai của Viện Viện càng lúc càng gần.

“Tủ lạnh mới, bên trong có bia...

oa, bàn ghế này nhìn có vẻ xịn quá, không phải đồ rẻ, chỉ trong một đêm, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” “Chị Ương Ương, chị đang ở trong bếp sao?” Nghe được giọng Viện Viện lúc này, Mạc Ương Ương vui mừng đến rớt nước mắt, đúng lúc quá! “Trả lời vấn đề vừa rồi thì tôi sẽ thả em ra.” Mạc Ương Ương không nói gì, chỉ cố giãy giụa.

Mồ hôi chảy vào mắt, vừa ngứa vừa đau, sau đó lại chảy ra theo nước mắt.

Mạc Ương Ương thấy thật tủi thân, cũng đầy căm hận, cô đã trốn đến tận đây rồi, sao không ai buông tha cho cô? Nhìn Mạc Ương Ương khóc trong im lặng, Tạ Tây Trạch bỗng thở dài, cực kì bối rối không biết phải làm gì, đành buông Mạc Ương Ương ra.

Anh vừa mới buông ra, Mạc Ương Ương liền thở phào nhẹ nhõm.

Cô bước về phía trước, nhưng đôi chân đã mềm nhũn, cô không khống chế được mà ngã nhào xuống.

Tạ Tây Trạch như có mắt sau lưng vậy, ngay trước khi cô ngã xuống thì quay người đỡ lấy cô.

“Chủ động hiến dâng à?” Mạc Ương Ương...

Ôi mẹ kiếp! “Chị Ương Ương, bên ngoài mới được sửa lại sao? Tại sao...” Viện Viện hưng phấn xông vào, nhìn thấy cảnh trước mắt thì ngẩn ra ngay lập tức, cô ta im bặt.

“Hình...

hình như em vào không đúng lúc lắm...” Tạ Tây Trạch liếc mắt, “Biết là không đúng lúc mà còn chưa đi ra?” Viện Viện thật sự nghe lời, đi ra ngoài, khiến Mạc Ương Ương muốn chửi ầm lên.

Nhưng sau khi Viện Viện ra ngoài, Tạ Tây Trạch cũng không chút do dự buông Mạc Ương Ương ra , chỉnh lại ống tay áo rồi chậm rãi nói, “Thật đáng tiếc, trước giờ tôi là một người đàn ông chân chính, chiều chủ động ôm ấp của bà chủ sợ là vô dụng rồi!” Mạc Ương Ương...

Nếu như bỏ qua chuyện lúc buông tay ra anh còn bóp eo cô một cái thì Mạc Ương Ương thật sự sẽ tin đấy.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
lylycute12345Truyện còn ra không ạ - sent 2023-03-14 19:45:06
nguyenthithuthuyyTruyện này còn ra không vậy - sent 2022-12-19 11:30:16
duongngan1002Tác giả drop rồi hay sao ấy mn - sent 2022-08-14 11:54:58
Yên Trịnh1631906495Truyện này còn ra tiếp hông ạ?? - sent 2022-05-31 00:43:06
huong ho thiDrop rùi à ad ơi - sent 2022-04-15 10:11:38
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương