Phú Bà Khi Yêu full

Chương 24: (2) em sợ mình không xứng với anh

/463
Trước Tiếp
Anh không hiểu tại sao cô bỗng nhiên lại buồn như vậy, cũng giống như anh không biết cô vừa khẽ gọi anh như tự nói một mình là để xác nhận chuyện gì.

Tiễn Niên mỉm cười chào tạm biệt Mạnh Quân, loáng cái anh đã biến mất trong cơn gió lạnh của buổi hoàng hôn mùa đông.

Tiễn Niên nhìn theo bóng lưng của anh, cũng không cần giả và vui vẻ nữa, sắc mặt dần trầm xuống.

Con người lúc yêu đương thường thay đổi cảm xúc rất nhanh, dù là vui vẻ hay buồn rầu, mừng rỡ hay bị thương, tất cả đều có thể xảy ra chỉ trong chớp mắt.

Tiễn Niên cảm thấy đau lòng vì cô mới nhận ra một chuyện: “Hóa ra em đã thích anh đến mức chỉ cần nghĩ đến anh thôi là đã cảm thấy vừa vui vừa buồn. Điều khiến em vui là trên đời này có một người như anh, còn buồn là em không biết liệu mình có xứng với anh hay không.”

Lúc Mạnh Quân mở khóa cửa nhà mình, Mạnh Tiểu Uyển đang cầm một miếng sườn chiên xù chuẩn bị ăn vụng. Bà nghe thấy tiếng mở cửa liền vội vàng bỏ miếng sườn lại vào đĩa theo phản xạ. Nào ngờ trong lúc bối rối, thay vì đặt nhẹ nhàng xuống, bà ấy lại ném thẳng miếng sườn vào trong đĩa.

Đĩa sườn được xếp ngay ngắn cứ thế mà bị xô lệch, miếng sườn trơ trọi nằm bên mép đĩa, như đang khoe khoang khắp thiên hạ rằng nó đã bị người ta vứt bỏ, đây giống như là hiện trường của một vụ án.

Mạnh Quân bỏ túi đồ của mình xuống, liếc mắt liền thấy mẹ anh đang luống cuống đứng cạnh bàn ăn, anh vừa thay giày vừa nói: “Nếu mẹ đói thì cứ ăn trước đi, không cần chờ con đâu.”

Mạnh Tiểu Uyển xoa tay, nói: “Cả tuần khó có được cơ hội ăn chung với con, mẹ muốn đợi con về mà.”

Mặc dù Mạnh Tiểu Uyển đã có một đứa con trai lớn như Mạnh Quân rồi, nhưng thật ra tuổi của bà không lớn lắm, mà hành động lại càng không giống một người mẹ. Bây giờ bà đang cảm thấy rất ngượng ngùng vì hành động ăn vụng bị bắt ngay tại trận của mình.

Mạnh Quân thay xong giày đi đến bên bàn ăn, thấy bình hoa trên bàn có cắm một bó hoa hồng rất lớn, rất bắt mắt, đang chuẩn bị hỏi thì Mạnh Tiểu Uyển lại lên tiếng trước.

Mạnh Tiểu Uyển rất vui vẻ nói: “Con trai, chiếc khăn con đang quang này là của cô gái nào vậy?”

Mạnh Quân đang đứng tháo khăn choàng, không hiểu là Tiễn Niên đã thắt khăn kiểu gì mà anh càng tháo nó lại càng chặt vào.

Mạnh Tiểu Uyển bật cười, đi ra tháo khăn giúp anh, còn trêu một câu: “Con lớn như vậy rồi mà còn chưa từng hẹn hò với cô bé nào. Mẹ còn đang lo liệu có phải là con không thích con gái không. Bây giờ thấy con đồng ý nhận quà của con gái thế này là mẹ yên tâm rồi.”

Nói hết câu, Mạnh Tiểu Uyển lại khó hiểu: “Sao cái khăn quàng này lại là kiểu nữ vậy, nếu là quà con gái tặng thì sao lại tặng khăn kiểu nữ cho con trai vậy?”

Mạnh Quân ngồi bên cạnh bàn, bất đắc dĩ nói: “Mẹ, con đã nói với mẹ bao nhiêu lần rồi, con không có bạn gái là vì con không muốn yêu đương thôi, mẹ đừng nghĩ linh tinh nữa.”

Mạnh Tiểu Uyển chỉ vào khăn quàng, hỏi: “Thế bây giờ con muốn hẹn hò rồi à?”

Mạnh Quân cầm đũa lên: “Hôm nay bạn học của con thấy trời lạnh nên cho con mượn tạm, khi nào quay lại trường con trả lại cho bạn ấy sau.”

Mạnh Tiểu Uyển đặt khăn quàng lên sô pha, sau đó ngồi xuống ăn cơm cùng Mạnh Quân, bắt đầu. Tâm trạng của bà ấy rất tốt: “Mai mẹ sẽ giặt thật sạch để con trả lại cho người ta. Nhưng mà mẹ ngạc nhiên lắm đấy, Tiểu Quân mà lại nhận sự quan tâm của con gái.”

Giọng của Mạnh Quân lộ rõ vẻ bất đắc dĩ: “Cô ấy không phải là người chịu nghe lời người khác, con còn chưa kịp từ chối thì cô ấy đã quàng xong cho con rồi.”

Mạnh Tiểu Uyển phì cười: “Tính cách của con bị động quá nên phải có một người chủ động như vậy mới có thể trị được con.”

Quan hệ giữa Mạnh Quân và mẹ rất tốt, là mẹ con nhưng lại giống như hai người bạn ở chung với nhau vậy.

Thường những đứa trẻ lớn lên trong gia đình đơn thân sẽ hay suy nghĩ nhiều hơn những đứa bé lớn lên trong gia đình hạnh phúc. Bất kể là suy nghĩ về sự khác biệt của mình với người khác hay suy nghĩ về việc được mất của mình, đây là điều không thể tránh khỏi. Vậy nên, những đứa trẻ lớn lên trong gia đình đơn thân thường sẽ trưởng thành sớm hơn rất nhiều.

Vào năm mười bảy tuổi, Mạnh Tiểu Uyển đã mang thai Mạnh Quân.

Quyết định dũng cảm nhất cuộc đời bà đó là kiên quyết không do dự, mặc kệ lời phản đối của gia đình, thậm chí chấp nhận nghỉ học để sinh Mạnh Quân ở tuổi mười bảy.

Năm ấy, việc đó cũng không bị làm ầm lên, dù cơ thể Mạnh Tiểu Uyển rất gầy yếu, nhưng tính cách của bà rất cứng cỏi, bà xử lý mọi chuyện rất dứt khoát.

Còn bạn trai của Mạnh Tiểu Uyển năm đó hoàn toàn không thể chấp nhận nổi việc mình chưa thành niên mà đã làm bố, vẫn chưa chuẩn bị tốt mọi việc, thậm chí còn không biết rằng con gái sẽ dễ mang thai như thế.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
Hằng Lê BảoTruyện này nữ 9 ok không ạ để mình đọc với - sent 2023-10-20 22:55:55
nguyennguyet19Cho m hỏi tr có hay k các thánh - sent 2023-08-22 21:17:43
vanhamy357Cho minh xin rv zoii - sent 2023-05-17 23:18:26
vanhamy357Văn án của tất cả các truyện đâu r ad - sent 2023-05-17 23:17:55
Huyền Trương1580481987Duyệt thẻ e với ạ - sent 2023-02-23 19:19:21
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương