Quyến Rũ Ông Chú Tuổi Băm full

Chương 53: (1) tiên liệu giả tiện*

/365
Trước Tiếp
Thấy cô ăn thật ngon, vẻ mặt của người đàn ông càng lúc càng dịu dàng.

“Ăn xong lại truyền thêm hai bình nước, nếu cảm thấy không sao nữa thì mới có thể xuất viện.”

Tiên liệu giả tiện (+98): Bắt nguồn từ từ lóng Quảng Đông, cả câu là “Tiên liệu giả tiện, đã tử vo oán” (tiểf, Tott28), nghĩa là đầu têu trêu chọc người ta trước, thì bị đánh chết cũng không oan. Ý câu nói chỉ người chủ động bắt đầu một mối quan hệ.

Thẩm Lương Hạ im lặng, dường như cô không được phép phản kháng, cho nên chỉ có thể nhìn người đối diện với tâm trạng sa sút.

Người đàn ông cũng không chấp nhặt, thấy cô không muốn nói chuyện thì chẳng ép buộc làm gì, chỉ yên lặng ăn cho xong bữa cơm này.

Theo lời anh nói, sau khi cơm nước xong thì y tá trưởng đẩy cửa bước vào và truyền hai bình nước cuối cùng cho cô.

Tuy người đàn ông không rời đi nhưng anh lại đang bận công việc, anh cầm laptop, hôn lên trán cô rồi xoay người ngồi làm việc trên ghế sofa.

Lại thêm một lần trở tay không kịp nữa.

Thẩm Lương Hạ nhìn anh một lúc lâu, cô chợt nhận ra mình không tìm được điểm mấu chốt để từ chối sự ân cần của người đàn ông này, quan trọng nhất là hành động cự tuyệt của cô cũng hoàn toàn vô dụng đối với người nọ.

Cô chỉ có thể buồn bực quay đầu đi, coi người đàn ông kia là không khí.

Tiêu Yến Thầm lại rất hưởng thụ khoảng thời gian này, ánh mặt trời dễ chịu, căn phòng yên tĩnh, chỉ cần ngừng tay là có thể nghe thấy tiếng hít thở đều đều của người con gái, đối với anh, tất cả mọi thứ đều thật vừa vặn.

Sau khi truyền nước xong, xác định cô gái chẳng có vấn đề gì nữa thì đã gần trưa rồi.

Đương nhiên sẽ có người làm thủ tục xuất viện cho cô, người đàn ông đóng laptop rồi dọn dẹp đồ đạc giúp, cuối cùng mới đưa người rời đi.

Trong lúc rảnh rỗi chờ thang máy đi xuống, Thẩm Lương Hạ cảm thấy đã đến lúc nên nói rõ ràng mọi chuyện, cô đắn đo muốn lên tiếng, chẳng ngờ của thang máy lại mở ra vào đúng lúc này.

Cô gái đứng bên ngoài, đang muốn tiến vào nhưng lại đứng không vững nên bất cẩn nhào đến bên cạnh người đàn ông.

Đúng là cảnh kinh điển trong mấy bộ phim thần tượng tiêu chuẩn, gò má của người con gái chạm vào lồng ngực của người đàn ông, cô gái ngẩng đầu lên, đỏ mặt nói xin lỗi, sau đó thì vô cùng ngạc nhiên vì không ngờ mình có thể gặp người đàn ông này thêm lần nữa.

Tiêu Yến Thầm , duyên phận cũng quá trùng hợp rồi, cả hai lần chị ta đều nhào thẳng vào trong lòng người kia, trong mũi toàn là mùi hương dễ chịu của đàn ông, chính là mùi hương này đã khiến chị ta nhớ mãi không quên.

“Thật xin lỗi, anh Tiêu!”

Chị ta cắn môi, đỏ mặt, thẹn thùng xấu hổ, mình thấy còn thương...

Thẩm Lương Hạ giống như vừa phát hiện ra chuyện gì vui lắm vậy, cô nhướng mày, sau đó nhân lúc đối phương vẫn chưa phát hiện ra mình liền kéo anh chàng vệ sĩ tới chắn trước người, thật ra lúc này cô càng muốn ôm lấy người đàn ông kia từ phía sau hơn, nhưng mà suy đi tính lại, nếu không muốn dụ dỗ người ta thì không thể tùy tiện trêu chọc được, cho nên cô chỉ có thể từ bỏ mà thôi.

Anh chàng vệ sĩ cao lớn rất tốt, hai người đứng chung một chỗ, anh ta che chắn vô cùng nghiêm túc, cô chỉ cần yên ổn đứng đó xem trò vui mà thôi.

Chao ôi sà vào lòng kìa, lại còn là người đẹp yếu đuối bệnh tật Thẩm Nhuy nữa chứ.

Thẩm Lương Hạ thật sự muốn biết ông chú này sẽ làm như thế nào.

Tiêu Yến Thầm gần như lập tức đẩy người kia ra, cầu xin lỗi của cô gái cũng không khiến hàng mày đang nhíu chặt giãn ra chút nào, ngược lại anh càng cau có hơn, khuôn mặt vốn vẫn còn mang vẻ ấm áp nhanh chóng tuột xuống dưới không độ: “Thưa quý cô.”

Tiêu Yến Thầm lên tiếng.

Thẩm Lương Hạ thầm nói thay Thẩm Nhuy: Anh mới là quý cô, cả nhà anh đều là quý cô!

Thẩm Nhuy đỏ mặt, chị ta ngẩng đầu lên, ánh nhìn như thể muốn nói lại thôi: “Vâng!”. Sóng mắt dập dềnh, càng thêm mềm yếu mong manh.

Thẩm Lương Hạ thầm khen một tiếng, không ngờ level của Thẩm Nhuy lại cao đến thế. Chắc chắn chú già độc thân lâu năm sẽ không chịu nổi sức quyến rũ này đâu. Cô bỏ qua cảm giác khó chịu thoáng xuất hiện trong lòng, tiếp tục xem trò vui.

Tiêu Yến Thầm lùi lại hai bước, thẳng thừng kéo giãn khoảng cách giữa hai người: “Cô cản đường rồi!”

Lời anh nói ngoài dự đoán của cả hai người.

Thẩm Nhuy thất vọng, Thẩm Lương Hạ càng thất vọng hơn.

Cô thầm nghĩ, ông chủ đúng là ông chủ, xét về khía cạnh nào đó thì cũng được đấy. Nếu đổi thành một chàng thanh niên thể lực cường tráng, nói không chừng lúc này đã lợi dụng tình thế, ngay cả số điện thoại của người đẹp cũng nắm được trong tay rồi.

Dù sao Thẩm Nhuy cũng là đứa con ngoan được giáo dục đàng hoàng, nghe câu nói của đối phương thì đỏ mặt nhường đường ngay.

Thẩm Lương Hạ quan sát toàn bộ vẻ mặt của người kia, định trốn sau vệ sĩ đi ra ngoài, nhưng lúc cô đang muốn bước ra thì thấy Hà Băng Diên và trợ lý của Thẩm Nhuy ở phía đối diện đang đi tới, cô vội vàng che mặt lại, che giấu bản thân thật hoàn hảo.

Vẻ mặt của quý ngài họ Tiêu quá lạnh lẽo, lại thêm khí thế mạnh mẽ nên Hà Băng Diên vừa liếc nhìn đã nhận ra ngay, bà ta có lòng tiến lên chào hỏi, nhưng ngại mình và đối phương không quen thân nên đành thôi.

Hơn nữa bà ta còn có việc gấp phải làm, bởi vậy vào giờ phút này không dám nán lại thêm nữa, trợ lí bên cạnh vẫn đang báo cáo: “Không có trong căn hộ, hơn nữa hôm nay tôi đến trường học xem thử thì cô ấy cũng chẳng có trong kí túc xá.”

“Nói cách khác là đêm qua nó không về ngủ, lại lêu lổng bên ngoài?” Hà Băng Diên cười khẩy, “Tôi biết ngay mà, nó với con mẹ bỉ ổi hèn hạ của nó có khác gì nhau đâu, đều là mấy thứ dâm đãng, không có đàn ông thì sống không nổi. Cô xem nó qua lại với hạng người như thế nào kìa, có con gái nhà ai lăng nhăng như nó không.”

Thẩm Lương Hạ dừng chân nhìn chăm chú vào bóng lưng của Hà Băng Diên, sau đó cô hơi nghiêng người, nhìn Thẩm Nhuy vẫn còn đang lưu luyến đứng bên cạnh thang máy, cô cong môi cười, ló người ta cho Thẩm Nhuy dễ dàng thấy được, quả nhiên, lúc chị Cả nhà họ Thẩm nhìn thấy cô gái vẫn luôn đi sau đoàn người Tiêu Yến Thầm là cô thì kinh ngạc vô cùng.

Thẩm Lương Hạ tự đắc vẫy vẫy tay với chị ta như Mèo Thần Tài, trong khi Thẩm Nhuy vẫn chưa phản ứng kịp thì cô đã chạy lên trước, còn nhõng nhẽo gọi “chủ Tiêu”.

Giọng điệu hờn dỗi này đã thành công thu hút sự chú ý của mọi người, người đàn ông xoay người đi về phía cô: “Chuyện gì thế?”

Người đàn ông nhíu mày, vẻ mặt tràn đầy lo lắng.

Hà Băng Diên cũng nghe thấy giọng cô, sau khi trao đổi ánh mắt với con gái đang đứng ở phía xa, bà ta vừa quay đầu lại đã thấy người đáng ra không nên xuất hiện ở nơi này.

Thật là bất ngờ, dẫu sao vừa rồi bà ta còn đang nói xấu người ta đó, còn mắng mẹ của người ta là thứ đàn bà hèn hạ lẳng lơ.

Thẩm Lương Hạ không trông thấy vẻ mặt của đám người sau lưng, thấy người đàn ông kia đi tới thì thoải mái khoác hai tay lên vai anh.

“Chân cháu nhũn ra rồi, không di chuyển được nữa, thế mà chú còn đi nhanh như vậy.”

Cô tủi thân bĩu môi, trên mặt toàn là vẻ hờn dỗi trách cứ, rõ ràng là làm bộ làm tịch nhưng lại khiến người ta không cảm thấy lố lăng, mắt cô như chìm trong sương mù, đôi môi căng mọng mềm mại, chân mày xinh đẹp hơi nhíu lại, đôi mi vừa dài vừa rậm chớp chớp như những chiếc lông chim khuấy động lòng người.

Tiêu Yến Thầm nhìn xung quanh, dường như hơi do dự, nhưng rồi anh vẫn nhanh chóng đưa ra quyết định, chẳng nói chẳng rằng bề người nọ lên rồi chạy ra khỏi bệnh viện.

Thẩm Lương Hạ không ngờ anh chẳng thèm nói câu nào đã ôm mình, cô chỉ kịp thốt ra câu “chú Tiêu” nhưng muốn ngăn cản thì đã không còn kịp nữa. Cô cũng quên mất mục đích mình gọi người kia là gì, chỉ có thể vùi mặt vào khuỷu tay của anh, vờ như không có chuyện gì xảy ra.

Gò má nóng hừng hực, thì ra cô vẫn còn cần thể diện. Thẩm Lương Hạ suýt khóc vì cảm động rồi.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
Thúy Quỳnh ĐỗDuyệt thẻ cho ei - sent 2023-09-21 16:36:16
Châu DiệpTừ chương 200 lẻ mấy bị nhảy chương với lỗi nên đọc chả hiểu gì,AD kiểm tra dùm - sent 2023-08-16 18:14:14
nanahuynhDuyệt thẻ giúp mình - sent 2023-07-23 20:01:28
Ngọc Huyền Trầnđuyệt thẻ giúp mình vs ạ - sent 2023-07-12 21:55:47
thobenho_sociuDuyệt thẻ giúp mình với ad - sent 2023-06-03 22:18:38
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương