Thái Hậu Bất Lương Trùng Sinh full

Chương 2: (2) sống lại

/132
Trước Tiếp
Đúng thế, chưa đầy hai tháng nữa là sinh nhật mười lăm tuổi của con.” Tống phu nhân không hiểu lí do, chỉ cho rằng con gái ngủ nhiều đến mê muội đầu óc nên vội dặn nha hoàn đi tìm đại phu.

Tống Thần Tinh ngã phịch xuống giường, miệng lẩm bẩm, “Mười bốn tuổi... mười bốn tuổi...”

Hoá ra nàng không đến âm phủ mà quay trở lại mười năm trước. Năm đó con đường làm quan của phụ thân nàng không thuận lợi, ông ta tin theo lời xúi giục của người ngoài, nhờ người đưa bức họa của nàng đến long án của Hoàng đế Duệ Văn đã ngoài bốn mươi. Cũng chính vào năm đó, nàng bị đưa vào chốn hậu cung ăn thịt người, từ đây cuộc đời tối tăm không thấy ánh mặt trời. Tống Thần Tinh cứ ngỡ uống hết một ly rượu độc là sẽ chết, thật không ngờ nàng lại quay trở về thời điểm ác mộng bắt đầu. Lục phủ ngũ tạng của nàng như bốc hoả, cơn giận bùng lên làm nàng muốn ngất đi.

Tống phu nhân thấy con gái nhăn nhó mặt mày, mồ hôi lạnh đầm đìa thì sợ đến mức trào nước mắt, “Thuý Hoàn, mau lên, đại phu đầu, mau đi tìm lão gia.” “Nương... nương...” Tống Thần Tinh ôm bụng co rúm trong góc giường. Lục phủ ngũ tạng của nàng đau đớn hệt như lúc chúng bị ăn mòn bởi ly rượu độc kia. “Con của ta, con thế nào rồi?” Tống phu nhân run rẩy ôm lấy đầu con gái, nước mắt tuôn như mưa. Rốt cuộc sau nửa nén hương, đại phu cũng tới nơi.

Tống phu nhân không màng đến cái gì gọi là khoảng cách nam nữ nữa, bà tủm tay kéo đại phu già kia đến bên giường, “Đại phu, ông mau khám cho con gái ta, con bé sao vậy? Không phải chỉ bị phong hàn thôi sao? Tại sao lại bị đau đến mức này?”

“Đừng hoảng, đừng hoảng, đợi lão phu nhìn thử xem.” Đại phu gia thong thả bắt mạch cho Tống Thần Tinh , xong xuôi ra bàn viết một đơn thuốc giao cho dược đồng, “Tống phu nhân, chúng ta hãy nói chuyện một lát.” Tống phu nhân lo lắng nhìn Tống Thần Tinh rồi đi theo đại phu già ra ngoài. Tống Thần Tinh nhắm chặt hai mắt, thân thể cuộn tròn lại. Ông trời thật sự muốn hành hạ tra tấn ta sao? Nên mới bắt ta phải chịu nhục nhã một lần nữa? “Tiểu thư dậy uống chút cháo lót dạ đi, đại phu dặn lát nữa phải uống thuốc, tiểu thư không được để bụng rỗng đâu!” Một giọng nữ ấm áp vang lên bên màn giường. Tống Thần Tinh giật nảy mình khi nghe thấy giọng nói này, nàng nhào vội tới bên mép giường. “Vân Nhiễm? Vân Nhiễm!” Nàng ôm chầm lấy Vân Nhiễm, bất chấp việc nàng ấy đang bưng bát cháo.

“Tiểu... tiểu thư, cẩn thận nóng đấy!” Vân Nhiễm hoảng sợ, vội vàng đặt bát cháo xuống chiếc bàn nhỏ cạnh giường, “Tiểu thư sao vậy? Gặp ác mộng sao?” Giọng nàng ấy dịu dàng nhẹ nhàng, khiến người nghe cảm giác như có sợi lông vũ lướt qua gò má. Tống Thần Tinh ôm chặt lấy Vân Nhiễm, nước mắt nhanh chóng thấm ướt bả vai của nàng ấy.

Đây là Vân Nhiễm, là Vân Nhiễm hết lòng che chở, bảo vệ nàng khi ở trong cung. Là Vân Nhiễm - là cô nương nhỏ đã dùng thân thể gầy yếu mảnh khảnh chắn gió che mưa cho nàng. Là Vân Nhiễm vì nàng mà bị Lưu phi đánh đến chết...

“Vân Nhiễm... Được gặp em, thật sự quá tốt...” Tống Thần Tinh khóc không thành tiếng.

Vân Nhiễm không hiểu gì cả, đành lấy khăn tay ra lau nước mắt cho tiểu thư nhà mình, “Tiểu thư, tiểu thư ngủ mê man suốt mấy ngày nay, phu nhân lo lắng không chợp mắt một khắc nào, thật may khi hôm nay tiểu thư đã tỉnh lại. Tiểu thư đừng khóc nữa, bồi bổ thân thể mới là điều quan trọng nhất. Nếu không phu nhân lại đau lòng.”

Tống Thần Tinh rưng rưng nước mắt nhìn gương mặt non nớt thanh tú của Vân Nhiễm, nàng không khỏi nghĩ đến dáng vẻ bê bết máu thịt của nàng ấy khi bị Lưu phi dùng trường đánh đến chết. “Vân Nhiễm, thấy em ta vui lắm.” Nàng vừa khóc vừa cười, nâng tay lau nước mắt trên mặt.

Bàn tay dính nước mắt xinh đẹp, mềm mại thon nhỏ, trắng nõn như gốc hành khiến Tống Thần Tinh ngơ ngác cái nhìn, nàng nói khẽ: “Vân Nhiễm, mang gương tới đây.” Gương đồng lập tức được bê đến trước mặt Tống Thần Tinh .

Người trong gương có hàng mày thanh tú, đôi mắt sóng sánh như nước mùa thu. Vừa nhìn thấy hình ảnh này Tống Thần Tinh vội ném gương ra xa. Vân Nhiễm chỉ cho rằng nàng đang lo lắng khi thấy sắc mặt nhợt nhạt lúc bị bệnh của mình, nên vội an ủi: “Tiểu thư đừng lo, tiểu thư xinh đẹp trời sinh, khi bị bệnh vẫn có một phong thái khác, yếu ớt động lòng người.” “Xinh đẹp trời sinh ư? Chỉ là một tai họa mà thôi!” Tống Thần Tinh cắn chặt môi, căm hận nói. Bên ngoài phòng truyền tới tiếng ồn ào, dường như có người đang tranh cãi gì đó. Còn có cả tiếng đàn bà kêu khóc. “Hình như là giọng của phu nhân, xảy ra chuyện gì vậy?” Vân Nhiễm nghi hoặc thò đầu nhìn ra ngoài. Trong đầu Tống Thần Tinh chợt loé lên một suy nghĩ, nàng vội vàng xuống giường. “Tiểu thư, tiểu thư đang bị bệnh chưa khỏi mà định đi đâu?” Vân Nhiễm đuổi theo hỏi với đồng sau.

Tống Thần Tinh không đáp, miễn cưỡng đi ra khỏi phòng. Quả nhiên vừa ra ngoài liền thấy Tống phu nhân và Tiểu di nương đang đánh nhau, đám nha hoàn với nô bộc bên cạnh thì giằng co ầm ĩ.

Còn cha của Tống Thần Tinh - Tống Uy đại nhân đang sốt ruột xoay vòng quanh, “Còn ra thể thống gì nữa, còn ra thể thống gì nữa! Tống Trương thị, ngươi nhìn bộ dạng của ngươi đi, còn tí nào gọi là phong thái đương gia chủ mẫu không?” Tống Uy không kìm được cơn giận mà hét lớn.

Không biết Tống phu nhân lấy sức mạnh từ đầu, bà đây Tiểu di nương ngã xuống đất rồi nhào xuống dưới chân Tống Uy khóc lóc giàn giụa.

“Lão gia, bây giờ trong mắt ngài chỉ có con tiện tì Tiểu thị đó thôi sao? Tinh Nhi là con gái trưởng của ngài, con bé mới mười bốn tuổi thôi, vào hậu cung sao có đường sống đây? Hoàng thượng đã hơn bốn mươi tuổi rồi, sao ngài lại nhẫn tâm đối xử với con bé như thế!!!”

“Đàn bà thiển cận!! Việc ta đây đã quyết, đầu đến lượt mụ đàn bà như người nói bậy nói bạ! Tinh Nhi là đứa con ta yêu thương nhất, đương nhiên ta sẽ tính cho con bé một tương lai tốt. Ngươi đừng có nhiều lời nữa, quan trên nói thánh chỉ sắp tới rồi, người phải chăm lo Tinh Nhi thật tốt, nếu có chuyện gì không hay xảy ra, cả cái nhà này đều không có kết cục tốt đẹp đâu!” Tống Uy phất tay áo đập vào mặt Tông phu nhân.

Tống phu nhân vốn đã khóc đến thế thảm, giờ đây tóc tai bù xù lại khiến bà thêm chật vật nhếch nhác.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
0765055655Duyệt thẻ em với - sent 2023-10-23 12:59:22
Khánh Hiền1616345254thế là hết rui ạ ?!?!!? - sent 2023-03-21 22:58:17
tranvoDuyệt thẻ giúp mình với ad - sent 2023-03-17 18:10:03
tranvoDuyệt thẻ giùm mình ad ơiii - sent 2023-03-17 17:56:10
nguyenthihongnganDuyệt thẻ cho mình với add oi - sent 2023-02-11 14:12:32
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương