Thập Niên 80: Đổi Chồng full

Chương 34: Chương 34 :

/180
Trước Tiếp
Rạp chiếu phim trong công xã thực sự không phải chính quy, khi Lục Tĩnh An dẫn Đông Mạch đến, thấy không ít người chặn lại ngay ngoài rạp, nhốn nháo ầm ĩ, có người nóng tính lớn tiếng hỏi khi nào có thể xem phim.

Có một người đầu trọc nói: “Máy chiếu phim bị hỏng đang sửa lại, đợi một lát là được rồi.”

Trong đám người có người chửi tục, còn có người mắng máy chiếu phim chó chết hỏng lúc nào không hỏng lại hỏng ngay lúc này, cải gì cũng có thể mắng được.

Lục Tĩnh An dẫn Đông Mạch đi xem phim, lúc đầu cảm thấy việc này rất lãng mạn, ai ngờ gặp phải lúc máy chiếu phim bị hỏng, cũng thấy khá xấu hổ.

Đông Mạch lại cảm thấy không sao cả: “Vậy chúng ta đợi một lát đi, dù gì cũng không vội, anh có việc gấp cần phải làm sao?”

Lục Tĩnh An vội nói: “Không sao, chỉ sợ làm mất thời gian của em thôi.”

Đông Mạch cười: “Tôi cũng không bận.

Nhưng chờ đợi như thế không phải là cách hay, lúc này có người bắt đầu nổi nóng, suýt nữa đã đánh nhau với người đầu trọc.

Lục Tĩnh An nhìn không nổi nữa mới dẫn Đông Mạch ra ngoài viện đứng dưới cây liễu chờ, đúng lúc hai người có thể nói chuyện với nhau.

Thật ra Lục Tĩnh An muốn hỏi Đông Mạch, thăm dò xem vì sao cô lại không thể sinh con, ít nhiều gì cũng phải hiểu rõ, có khi còn có thể chữa được, nếu như có thể chữa khỏi thì anh ta được nhờ rồi.

Đông Mạch thừa dịp đó nói về tình hình của nhà mình, nói hai người anh trai của mình ra sao, sau đó cô bình tĩnh nói: “Nghe ý của anh thì anh là người nhỏ nhất trong nhà, chắc anh trai với chị gái của anh kết hôn rồi nhỉ?”

Lục Tĩnh An nghe nói thế thì lòng chững lại, anh ta cảm thấy Đông Mạch đang muốn biết tình hình nhà mình.

Lúc đầu chuyện này cũng không có gì phải giấu diếm, sáu người chị gái chỉ có mình anh ta là con trai.

Điều này ở nông thôn như là điều kiện vô cùng tốt, sau này sáu người chị không cần phải giúp anh ta, anh ta là duy nhất trong nhà, cái gì tốt chắc chắn anh ta sẽ có phần trước.

Nhưng bây giờ nếu như Đông Mạch không thể sinh con, cái cô quan tâm sẽ không giống với người khác nữa.

Với hoàn cảnh nhà mình rõ ràng phải có con trai để nối dõi tông đường, mình không quan tâm nhưng người nhà quan tâm, Đông Mạch tức giận thì biết làm sao bây giờ?

Cho dù Lục Tĩnh An có bao dung chuyện mình không thể sinh con, mà trong nhà anh ta không thể chấp nhận thì cũng không được.

Anh ta do dự một chút rồi nói nửa vời: “Đúng vậy, anh trai của anh đã kết hôn, cháu cũng biết chạy rồi, cuộc sống rất tốt. Cha mẹ anh cũng không lo lắng điều gì, chỉ còn mỗi mình anh thôi.”

Đông Mạch nghe thế thì hơi yên tâm rồi, anh ta còn có anh trai, người anh trai kia đã có con, nghe ý thì là con trai, xem ra ít nhất không cần lo đến chuyện nối dõi tông đường. Cô cười cười.

Cô ra vẻ tùy ý nói: “Bình thường anh đạp xe về nhà mất bao lâu?”

Tiếp lời Đông Mạch, đương nhiên Lục Tĩnh An sẽ nói chuyện nhà mình, nhà chỗ nào, bình thường nhà ăn cơm phải mất bao nhiêu, có người gợi chủ đề ra thì cái gì cũng có thể nói.

Nhưng anh ta không dám hỏi một cách tùy tiện, anh ta nhìn ra được Đông Mạch rất để ý đến chuyện này. Nếu làm không cẩn thận khiến Đông Mạch nổi giận, chuyện của Đông Mạch và anh ta sẽ hoàn toàn thất bại.

Lục Tĩnh An nhìn hiểu ý của Đông Mạch, biết cô đã yên tâm, quan hệ của hai người có thể tiến thêm một bước.

Huống chi cô mỉm cười rất đẹp, anh ta chưa từng thấy cô gái nào đẹp như cô, như hoa lan tháng hai bị gió thổi vào mùa xuân, mảnh mai thanh tú khiến lòng người nóng lên. Hầu kết của anh ta giật giật, vươn tay ra thử nắm lấy tay của Đông Mạch.

Đông Mạch cảm thấy hơi xấu hổ, cô thấy tiến triển quá nhanh, cô nhìn nhìn rồi hơi tránh đi.

Lục Tĩnh An muốn nắm tay lại không thành công, thật ra có chút mất mát, anh ta nhìn Đông Mạch khế nói: “Đông Mạch, em cảm thấy anh thế nào, anh, anh rất thích em...”

Đông Mạch cúi đầu nhỏ giọng nói: “Tôi cũng cảm thấy anh rất tốt, nhưng giờ chúng ta vẫn chưa hiểu rõ nhau cho lắm, tôi cảm thấy nhanh như thế thì không thích hợp, anh thấy sao?”

Lục Tĩnh An thất vọng nhưng mà ngẫm lại: “Ừm, em nói đúng. Đúng rồi, em vừa nói, em có hai người anh trai, em...”

Ngay lúc này, Lâm Vinh Đường cùng Tôn Hồng Hà cũng đi từ phòng chiếu phim vào trong viện, bên trong thực sự quá ồn ào khiến người ta chịu không nổi.

Sau khi Lâm Vinh Đường đi ra ngoài, thấy bên kia có một nam một nữ đang đứng, suy nghĩ đầu tiên là, dáng vẻ cô gái kia và Đông Mạch của anh ta rất giống nhau, đều mảnh mai, eo nhỏ, dáng vẻ không khác nhau là bao.

Sau này anh ta tập trung nhìn kỹ, máu chảy ngược lên, tức giận đến mức mắt đỏ bừng.

Vậy mà đúng là Đông Mạch!

Lúc này Tôn Hồng Hà đứng bên cạnh đang nói chuyện với anh ta, nói máy chiếu hỏng là chuyện bình thường, có thể đợi được. Cô ta đang nói nửa chừng thì thấy Lâm Vinh Đường chạy về hưởng đông, cô ta ngỡ ngàng một lúc rồi ngẩng đầu nhìn bên đó.

Liếc mắt là thấy Lục Tĩnh An và Đông Mạch đang đứng dưới gốc cây liễu, Tôn Hồng Hà hiểu ngay.

Hai người đã ly hôn, anh ta đã hẹn hò với mình, sao còn nhớ đến Đông Mạch?

Lâm Vinh Đường lại không lo được nhiều như vậy.

Đúng, Đông Mạch và anh ta đã ly hôn, anh ta không thể giữ Đông Mạch ở lại, nhưng anh ta luôn vô thức nghĩ rằng Đông Mạch là của anh ta.

Sao Đông Mạch có thể gả cho người đàn ông khác được, sao có thể ôm, hôn người đàn ông khác?

Ban đầu Lục Tĩnh An cũng kinh ngạc khi nhìn thấy Lâm Vinh Đường, sau đó sắc mặt Đông Mạch bỗng lạnh đi, nhận ra có điều không đúng: “Lâm Vinh Đường, sao thế, anh biết Đông Mạch à?”

Lâm Vinh Đường nhìn chằm chằm khuôn mặt đỏ bừng của Đông Mạch, một cô gái thanh tú động lòng người, đây là người phụ nữ của mình, giờ thế nào đây, cô ấy đang yêu đương xem phim với người đàn ông khác.

Lâm Vinh Đường không chấp nhận được chuyện này.

Anh ta vọt thẳng đến, tách Lục Tĩnh An và Đông Mạch ra: “Đông Mạch, sao em lại ở đây? Em đang làm gì vậy?”

Anh ta lớn tiếng hét lên như thế, nhìn thế nào cũng giống như đang đi bắt gian, Đông Mạch sững người, Lục Tĩnh An cũng ngơ ngác theo.

Lục Tĩnh An nhìn Lâm Vinh Đường rồi lại nhìn Đông Mạch: “Hai người, hai người quen nhau sao?”

Lại nói anh ta sẽ không để Đông Mạch lấy chồng, không thể để lời nói bậy của mình bị vạch trần! Anh ta nhất định phải ngăn cản tất cả cơ hội của Đông Mạch!

Dù đó là Lục Tĩnh An thì sao, không sai, vừa nữa anh ta mới lấy lòng nịnh bợ Lục Tĩnh An, nhưng không ngờ Lục Tĩnh An lại nhằm nhe người phụ nữ của anh ta, không có cửa đâu! Dù ông trời có tới, cũng đừng mong yêu đương với Đông Mạch!

Đông Mạch không thể ngờ cô sẽ gặp Lâm Vinh Đường, điều kiện về mọi mặt của Lục Tĩnh An đều tốt, cô cũng chỉ mới tiếp xúc với Lục Tĩnh An, nghĩ có thể tiến thêm một bước. Lúc này vẫn nên cẩn thận, không ngờ lại lòi ra một Lâm Vinh Đường.

Lúc nhìn thấy Lâm Vinh Đường, tất cả tâm trạng tốt đẹp đều tan biến trong nháy mắt, cô lạnh lùng hỏi lại: “Lâm Vinh Đường, mắc mớ gì đến anh?”

Lâm Vinh Đường xanh mặt, cắn răng nói: “Đồng chí Lục, chắc anh không biết đâu, đây là vợ trước của tôi, chúng tôi mới ly hôn.”

Lục Tĩnh An lại sững sờ, anh ta nhìn Lâm Vinh Đường rồi nhìn Đông Mạch.

Ai có ngờ chuyện này lại trùng hợp đến thế, thì ra chồng trước của Đông Mạch là Lâm Vinh Đường.

Đông Mạch buồn cười quá thể: “Lâm Vinh Đường, anh cũng biết tôi là vợ trước của anh à, chúng ta ly hôn, đã ly hôn rồi. Cho dù mới ly hôn thì đó cũng là ly hôn, tôi muốn làm cái gì thì liên quan gì đến anh?”

Lúc này cuối cùng Lục Tĩnh An mới có phản ứng.

Anh ta ho một tiếng rồi làm mặt nghiêm túc nói: “Đồng chí Lâm, Đông Mạch đã nhắc đến chuyện ly hôn, tôi đã nghe cô ấy nói rồi. Đã ly hôn thì chính là không có quan hệ gì nữa. Giờ tôi với đồng chí Đông Mạch làm quen, tôi hi vọng anh có thể nghĩ rõ ràng, đừng quấy rầy chuyện yêu đương của chúng tôi.”

Lâm Vinh Đường trừng to mắt, gần như không dám tin.

Mặc dù Lục Tĩnh An chỉ là một trợ lý tài lương viên nhỏ trong công xã, nhưng đó cũng là cơm của nhà nước, kết quả Đông Mạch mới ly hôn với anh ta đã dây dưa với loại đàn ông như này!

Anh ta không quan tâm, miệng thở gấp nói: “Đồng chí Lục, sợ là anh không biết, Đông Mạch cô ta bị vô sinh, chúng tôi đã đến bệnh viện Lăng Thành bệnh kiểm tra qua, cô ta không phải phụ nữ bình thường, không sinh được đứa nhỏ, anh cùng cô ấy muốn làm đối tượng qua lại, không được!”

Đông Mạch như thế nào cũng không nghĩ tới Lâm Vinh Đường thế nhưng nói ra trước mặt mọi người, giờ phút này, cô thật rất muốn khiến cho Lâm Vinh Đường cút đi, cút đi thật xa. Là cô bị vô sinh, việc này cô và Lục Tĩnh An đề cập qua với nhau, người ta cũng nói không thèm để ý, kết quả hiện tại, Lâm Vinh Đường còn muốn ở trước mặt mọi người nói ra để châm ngòi, anh ta còn mặt mũi để đối mặt với cô không?

Anh ta đã hận cô bao nhiêu vậy?

Không thể khống chế lửa giận đang lan tràn trong lồng ngực của Đông Mạch, tay của cô run lên, nhìn thấy bên cạnh có một cây gậy, có lẽ là dụng cụ biểu diễn của đứa nhỏ tiện tay bỏ ở đó, cô đứng lên: “Lâm Vinh Đường, tôi khuyên anh câm miệng, anh nói thêm vài câu nữa, tôi sẽ không khách khi, chúng ta đã ly hôn, tôi muốn thế nào, cùng đi xem phim với ai, cùng nói chuyện với ai, không liên quan đến anh, tôi có thể sinh được hay không, đây là chuyện của tôi, không cần tới lượt anh nói ở đây!”

Lâm Vĩnh Đường cũng không sợ, anh ta suy nghĩ, nhìn chằm chằm Đông Mạch, há mầm thở dốc: “Cô không thể sinh, cô ở bên cạnh người ta làm gì để mang đến tai họa cho người khác á? Cô chưa nói với người ta sao? Cô gạt người nhà cô phải không? Cô vì tìm người đàn ông này nên mới vội vàng như vậy đúng không? Cô một ngày không có đàn ông là không sống được có phải không?”

Đông Mạch càng ngày càng giận, người này tại sao lại mặt dày không biết xấu hổ như vậy?

Cô không còn gì ngần ngại nữa, khẽ cắn môi, giơ gậy lên: “Lâm Vinh Đường, đây là do anh tự tìm!”

Cô bây giờ đúng là rất nổi nóng, cáu giận, Lâm Vinh Đường thấy cô khi thế mạnh mẽ, cũng là sợ, sợ tới mức nhanh chóng chạy trốn.

Lục Tĩnh An vốn đã muốn trợn tròn mắt, anh ta không nghĩ tới sẽ thành ra như vậy, cũng không nghĩ tới Đông Mạch sẽ tức giận như thế, anh ta chạy nhanh đến ngăn cản Đông Mạch, nhưng làm sao mà khuyên được.

*

Tôn Hồng Hà nhìn Lục Tĩnh An và Đông Mạch, suy nghĩ đầu tiên của cô ta chính là, Đông Mạch này là người xấu, cô ta và Lục Tĩnh An đã sớm thông đồng, chính mình cầu xin cô giúp, thế nhưng cô ta không nói giúp chính mình!

Thay chính mình nói một câu có khó như vậy sao? Đều đã thương lượng không phải nên làm cho mọi chuyện thuận lợi hơn à?

Căn bản vẫn là Đông Mạch cố ý, cô biết rõ chkính mình nói một câu là xong chuyện, nhưng cố ý không giúp cô?

Cô ta chỉ thấy Lâm Vinh Đường chạy tới, cô ta ngẩn ngơ nhìn, lòng đều đã lạnh lẽo.

Cô ta nhớ lại đến đời trước, cô ta rất hâm mộ Đông Mạch, Lâm Vinh Đường yêu thương, đau lòng cho Đông Mạch nha, đối tối với Đông Mạch, ôn nhu săn sóc, hơn nữa gia đình còn giàu cmó, mua cho Đông Mạch nhiều quần áo để lấy lòng, Cô ta liền cảm thấy nếu cô ta là Đông Mạch thì thật tốt.

Đời này, cô ta và Thẩm Liệt ly hôn, tiếp cận Lâm Vinh Đường, mắt thấy Lâm Vinh Đường đối mình cũng có ý tứ, cô ta cảm thấy được mình rốt cuộc cũng sẽ đạt được cuộc sống mà mình muốn.

Hiện tại, cô đột nhiên ý thức được, bất luận về sau cô ta cố gắng như thế nào, đối với Lâm Vinh Đường cũng không có cách so sánh với Đông Mạch.

Trên đời có một người như thế, chính là có thể dễ dàng có được mọi người yêu thích, cho dù đã ly hôn nhưng vẫn có những người đàn ông cũng vẫn còn nhớ thương cô ấy, dựa vào cái gì chứ?

Cô ta sững sờ ở nơi đó một lát sau mới tỉnh táo lại, liền nhìn đến bên kia đang ầm ĩ, mắt thấy Đông Mạch mang theo gậy sẽ đánh Lâm Vinh Đường, cô ta hoảng sợ, chạy nhanh đến ngăn cản, dù cho thể nào cô cũng không thể để cho Lâm Vinh Đường gặp chuyện không may!
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
yenvivuTruyện này nhân vật chính tham gia vào chiến tranh biên giới tại Việt Nam - sent 2023-08-24 13:35:36
gocanh4131Song xử đó - sent 2023-06-22 01:16:55
nguyenthithanhthaoTruyênn này có song xử k ta - sent 2023-06-19 12:35:29
thanh phụng phạmDuyệt thẻ giúp add ơi - sent 2023-06-13 17:55:43
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương