Thiên Hậu Tiểu Thanh Mai

Chương 620: ĐƯỢC RỜI KHỎI ĐÂY CÔ VUI LẮM HẢ?

/1016
Trước Tiếp
Lâm San vô tâm tất nhiên không nhận ra vẻ mặt đen sì của Hạ Ý Hạo.

“Không nói đến việc ở chung một căn nhà với một người đàn ông như anh sẽ có điều bất tiện, mà tôi ở đây cứ như một người hầu bị anh sai đủ thứ ấy. Bây giờ cuối cùng tôi cũng không cần phải làm những việc đó nữa, thì sao có thể không vui cho được?”

Trước đó, chuyện trên diễn đàn chưa điều tra xong, nên khi Lâm San nói chuyện với Hạ Ý Hạo luôn có vẻ yếu thế. Mà nay thì không giống như trước nữa, chuyện đó không phải do cô ta làm, nên niềm kiêu hãnh của một đại tiểu thư như cô ta cũng quay trở lại.

Lúc nói chuyện với Hạ Ý Hạo tất nhiên cũng biến thành dáng vẻ kiêu căng khi hai người mới gặp nhau.

Hạ Ý Hạo cười ha ha mấy tiếng, đi về phía Lâm San.

Nút áo sơ mi của anh còn chưa được cởi hết, phần ngực hơi hở ra, tăng thêm vẻ phóng đãng.

Nụ cười trên môi Hạ Ý Hạo hơi âm u khiến Lâm San trở nên sợ hãi. Cô ta cảnh giác lùi lại phía sau. Mãi đến khi lùi đến góc tường, không còn đường để lùi lại nữa cô ta mới bất đắc dĩ dừng lại.

Hạ Ý Hạo ép cô ta vào góc tường, bàn tay chống lên bức tường sau lưng Lâm San, vây cô ta trong lòng mình.

“Cô nhóc, cô nói những lời này có vẻ vô lương tâm quá đấy!”

“Sao tôi lại vô lương tâm chứ?”

“Mấy ngày nay tôi bao cô ăn, bao cô ở, cô còn làm hỏng không ít vải vóc đắt tiền của tôi. Bảo cô dọn dẹp nhà cửa, nấu vài bữa cơm mà cô đã than phiền nhiều thế rồi à?” Phải vô lương tâm đến mức độ nào mới có thể nói ra được những lời này chứ?

“Anh tưởng tôi muốn làm hỏng đống vải đó à?” Lâm San không phục, gân cổ lên giải thích: “Với lại, là do anh đấy chứ. Nếu anh không bắt tôi giặt đống vải đó thì sao chúng nó hỏng được?”

Thật ra Lâm San cũng hơi chột dạ.

Lần trước Hạ Ý Hạo bảo cô ta giặt đồ, kết quả cô ta đột nhiên nhận được điện thoại của Ngải Văn, sau khi nghe điện thoại xong, tâm trạng của cô ta không tốt lắm, nên quên hết những lời dặn dò của Hạ Ý Hạo, ném hết đám đồ đó vào trong máy giặt. Đến hôm sau thức dậy nhìn thấy thì đám đồ đó đã biến dạng và phai màu cả rồi.

Hạ Ý Hạo ngứa tay chỉ muốn bóp chết cô nhóc vô lương tâm này.

“Nói vậy thì tôi nên bao ăn bao ở, nuôi cô như một bà cô, rồi lại còn phải vất vả đi đòi lại sự trong sạch cho cô hả?”

“Tôi có bắt anh điều tra giúp tôi đâu, là do tôi giải thích nhưng anh không tin đấy chứ.”

“Cô…” Hạ Ý Hạo nghiến răng nghiến lợi trợn mắt nhìn Lâm San, anh ta tức đến mức không nói ra lời nữa.

“Tôi làm sao?” Lâm San không chịu thua cũng trợn mắt nhìn lại.

“Cô giỏi lắm.” Hạ Ý Hạo gằn từng chữ một.

Cuối cùng anh ta đã biết vì sao Lâm Chung Tường giữ Hàn Di Quân lại và vứt bỏ Lâm San rồi. Miệng của cô gái này đúng là không ngọt bằng Hàn Di Quân.

Nhưng mà không biết vì sao nhìn thấy sắc mặt kiên cường của Lâm San, bỗng dưng anh ta lại không đành lòng bóc vết sẹo của cô ta. Nói cho cùng, cô ta cũng chỉ là một cô bé lớn lên trong gia đình đơn thân, bị người thân nuông chiều sinh hư thôi.

Cơn giận trong lòng anh ta vơi đi một chút.

“Tôi cho cô biết nhé Lâm San, cô muốn rời khỏi đây cũng được. Nhưng mà chúng ta phải tính toán rõ ràng tổn thất ở đây mấy ngày nay đã, bao gồm cả phí điều tra của tôi nữa. Còn không thì cô đừng mơ được đi khỏi đây.”

Hạ Ý Hạo hung tợn ném lại những câu này, rồi thả Lâm San ra, xoay người đi vào phòng tắm.

“Này, ý anh là gì chứ?” Lâm San gọi Hạ Ý Hạo lại.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
nguyenthithuthuyyTruyện drop rồi à ad - sent 2022-08-15 21:51:55
nguyenthithuthuyyTruyện này còn ra không? - sent 2022-08-10 15:00:54
Đàm NguyệtRa rồi nhưng nạp tiền vào mới đọc được truyện hay lắm - sent 2022-07-06 14:22:11
Ha TăngAdd lên truyện tiếp đi ạ - sent 2022-06-02 12:33:43
linlin1199Add cho hỏi là truyện này drop rồi ạ - sent 2022-05-24 14:39:46
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương