Thiên Hậu Tiểu Thanh Mai

Chương 621: LÂM SAN HỌC NĂM NHẤT LÀ KẺ MÙ CHỮ

/1016
Trước Tiếp
“Nếu cô cho rằng như vậy thì nó là như vậy.”

“Tôi nói cho anh biết, nếu anh dám nhốt tôi thì tôi sẽ tố cáo anh.”

“Tùy cô.” Hạ Ý Hạo chẳng hề hoảng sợ ném lại hai chữ này, rồi đóng sầm cửa phòng tắm lại, để mặc Lâm San bực bội đứng yên ở đó.

Cô ta bực bội vò đầu bứt tai. Bây giờ cô ta chỉ là một cô tiểu thư nghèo túng bị đuổi ra khỏi nhà thôi, không cần nghĩ cô ta cũng biết mình không đấu lại được Hạ Ý Hạo.

Nhưng Lâm San không biết rằng, suy nghĩ của Hạ Ý Hạo lại là thế này. Cô gái này thật sự quá kiêu căng, sau này ra xã hội kiểu gì cũng phải nếm mùi đau khổ, vì để sau này cô bớt phải đi đường vòng, anh ta không ngại tự mình dạy dỗ cô một phen.



Cuối cùng Lâm San cũng không chạy được, vì sau khi Hạ Ý Hạo đi ra tính toán sơ sơ thì không ngờ trong mấy ngày ngắn ngủi, cô ta đã nợ anh ta ơn huệ không sao đếm nổi.

Lâm San đề nghị trả ơn bằng tiền nhưng bị từ chối.

Thứ Hạ Ý Hạo không thiếu nhất chính là tiền, anh chỉ thiếu một người mẫu nội y thôi.

Lâm San có một bộ ngực vô cùng xinh đẹp, dù không mặc áo lót cũng vẫn đứng thẳng được chứ không hề sệ xuống.

Khi nghe được lời đề nghị này Lâm San đã lập tức cho Hạ Ý Hạo một cái tát.

“Đồ thối tha không biết xấu hổ, bình thường anh toàn nhìn vào đâu đấy?”

Bị ăn một cái tát, Hạ Ý Hạo cũng không tức giận. Anh ta lười nhác dựa mình trên ghế sofa: “Cô là người duy nhất trên thế giới này dám tát tôi, xét thấy vì cô là người duy nhất nên tôi cho cô hai phương án bồi thường.”

“Cái gì?” Lâm San xoa bàn tay đau rát của mình hỏi lại.

“Một, mặc thử năm bộ nội y. Hai, dọn phòng cho tôi một năm.”

“Cái gì?” Lâm San không thể tin được, đứng bật dậy: “Hạ Ý Hạo, anh ăn thịt người đấy à?”

“Cô cho tôi ăn sao?” Hạ Ý Hạo nhếch môi ngả ngớn.

Lâm San: “…”

Tên thối tha không biết xấu hổ này.

Lâm San bắt đầu rối rắm. Hai điều kiện bồi thường này cô ta chẳng muốn cái nào cả. Nhưng cô ta muốn đi mà lại không đi được.

“Tôi không bảo cô làm người mẫu nội y không công cho tôi. Mỗi khi mặc thử một bộ, cô đều có thể nhận được một số tiền rất lớn, sao hả?”

Bất đắc dĩ, Hạ Ý Hạo đành phải tung mồi nhử bằng tiền.

Tuy Lâm San bị Lâm Chung Tường đuổi ra ngoài rồi, nhưng mà cô ta cũng không thiếu tiền. Cho nên điều kiện này còn chưa đủ để hấp dẫn Lâm San.

Ngay khi Lâm San cho rằng Hạ Ý Hạo đã từ bỏ việc thuyết phục mình, thì Hạ Ý Hạo lại đột nhiên điều chỉnh sắc mặt hỏi cô.

“Lâm San, tôi muốn hỏi cô vài chuyện.”

“Anh hỏi đi!”

“Sau này cô muốn làm nghề gì?”

Lâm San: “…”

Cái này cô ta chưa nghĩ đến bao giờ.

Dường như từ khi cô ta hiểu chuyện đến nay, cuộc sống hàng ngày của cô đều rất nhàn nhã, không có ưu phiền. Nhưng vấn đề này của Hạ Ý Hạo lại khiến cô ta không trả lời được.

Sau này cô ta muốn làm cái gì?

Lâm San bối rối.

Hạ Ý Hạo lại hỏi: “Vậy ngành cô học bây giờ là ngành cô thích hả?”

“Thích?” Lâm San hỏi lại.

Hiện tại cô ta đang học ngành phát thanh. Lúc ấy cô ta chọn ngành này hình như là vì điểm chuẩn của nó thấp nhất. Sau khi lên đại học rồi, cô ta cũng chẳng kiên trì học hành cho nổi, những kiến thức mà giáo viên nói cô ta chẳng hiểu gì cả. Cho nên Lâm San năm nhất vẫn là một kẻ mù chữ như trước.

“Cho nên, cô định cứ ăn bám ba mình thế à?”

Đầu óc Lâm San hơi rối: “Bây giờ anh đừng nói chuyện với tôi. Tôi muốn yên tĩnh một mình.”

“Được thôi!” Hạ Ý Hạo nhún vai để không gian nơi này lại cho Lâm San.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập WebTruyenVip.com
Đang nhập để bình luận
nguyenthithuthuyyTruyện drop rồi à ad - sent 2022-08-15 21:51:55
nguyenthithuthuyyTruyện này còn ra không? - sent 2022-08-10 15:00:54
Đàm NguyệtRa rồi nhưng nạp tiền vào mới đọc được truyện hay lắm - sent 2022-07-06 14:22:11
Ha TăngAdd lên truyện tiếp đi ạ - sent 2022-06-02 12:33:43
linlin1199Add cho hỏi là truyện này drop rồi ạ - sent 2022-05-24 14:39:46
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương