Thịnh Thế Hôn Nhân full

Chương 129: Khoảng cách

/763
Trước Tiếp
Cô ta tắm suốt hai tiếng ở trong nước lạnh như băng, trên người không có chỗ nào không ửng đỏ, chỉ còn chưa đến mức chảy máu.

Động tác trên tay cô ta bỗng chậm rãi ngừng lại, cả người co lại, vẻ mặt hơi thẫn thờ, tự lẩm bẩm, “Không được, tại sao có thể giao cơ thể cho người khác. Tôi phải giao minh trọn vẹn cho Thẩm Đình Thâm...” Giọng của cô ta càng lúc càng nhỏ lại, nước mắt lại thi nhau rơi xuống.

Hình ảnh bản thân bị năm người đàn ông vây ở trong phòng, suýt chút nữa bị cưỡng bức theo trí nhớ lần lượt trở lại... Cái cảm giác sợ hãi và xấu hổ đó lại nuốt chửng cô ta lần nữa, cổ ta đành phải vùi đầu vào trong nước lạnh như băng mới cảm thấy có thể tránh thoát những hình ảnh đó. Một lúc sau, “rào” một tiếng, cô ta đột nhiên ngẩng đầu khỏi mặt nước, cặp mắt đỏ hoe tràn đầy oán hận, “Bạch Nhược Y! Đều tại cô! Đều tại cô!” Nói xong cô ta dùng sức hất nước trong bồn tắm ra, bọt nước văng xuống sàn nhà. Còn bên kia, Thẩm Đình Vũ tỉnh dậy, dụi mắt, quay đầu nhìn người bên cạnh.

Trống rỗng. Thẩm Đình Vũ dựa vào gối đầu ngồi dậy, mò đến điện thoại di động trên mép giường, phía trên biểu hiện đã hơn 10 giờ. Cậu ta lại quay đầu nhìn bên cạnh mình, chăn mền rất chỉnh tề, tựa như tối hôm qua chỉ có một mình cậu ta ngủ thôi. “Ôi, sao mình lại ngủ như chết vậy? Cô ấy rời khỏi lúc nào thế?” Thẩm Đình Vũ vừa lười biếng ngáp, vừa vén chăn lên định đứng dậy. Trong nháy mắt vén chăn lên đó, khóe mắt cậu ta liếc thấy một vệt màu đỏ.

Khoảnh khắc đó, cậu ta giật mình một cái, lập tức xoay người lại nhìn khăn trải giường.

Trên khăn trải giường trắng tinh, vết máu đỏ sậm lớn cỡ bàn tay rất bắt mắt. Cô ta là lần đầu tiên? Trên mặt Thẩm Đình Vũ lộ ra vẻ khó có thể tin.

Ở thời đại này, cậu ta còn có thể đụng phải cô gái còn lần đầu tiên? Cậu ta nhớ lại tối hôm qua, lúc đi vào trong cơ thể cô ta, cô ta quả thật đau chảy nước mắt. Nhưng lúc đó Thẩm Đình Vũ cho là tay của mình không cẩn thận đụng phải vết thương bị đánh của Chu Kỳ mới khiến cô ta đau như vậy. Trong lòng Thẩm Đình Vũ dần dần có cảm giác khác thường, cậu ta cũng không biết hình dung loại cảm giác đó như thế nào.

Cậu ta từng ngủ với không ít phụ nữ rồi, trong đó cũng có không ít cô gái...

Nhưng họ chưa từng khiến cậu ta hơi áy náy như lần này...

“Hôm nay cô ra ngoài ăn, hay là để tôi mang lên?” Tiểu Lục đứng ở bên cạnh Bạch Nhược Y, cười ngọt ngào nói. Bạch Nhược Y đóng tài liệu trong tay lại, ngẩng đầu cười với Tiểu Lục, “Thừa dịp còn chưa có bận rộn, tôi vẫn nên đi ra ngoài ăn thôi.” “Ừ, vậy cô đi trước đi, tôi giúp Tiểu Lý phô tô một bộ tài liệu xong cũng phải đi ăn.” Tiểu Lục vừa cười nói, vừa ôm tài liệu đi ra ngoài. Bạch Nhược Y bất đắc dĩ lắc đầu một cái, “Cô là thư ký của tôi, không cần giúp người khác làm chân chạy vặt mãi như vậy, người tốt dễ bị thiệt, người khác sẽ làm phiền cô.” Tiểu Lục cũng biết Bạch Nhược Y là vì tốt cho mình nên nói, “Tôi biết rồi, cô mau đi ăn đi.” Nhìn bóng dáng Tiểu Lục đi xa, Bạch Nhược Y mỉm cười, “Cô gái ngốc nghếch.” Tiểu Lục ôm tài liệu đi không bao lâu thì thấy Cố Thần Trạch đang bước ra khỏi phòng làm việc.

Tiểu Lục cúi đầu chào hỏi, “Chào Tổng giám đốc.” Cố Thần Trạch vừa vội vàng cởi cúc tay áo của mình, vừa gật đầu mà không nhìn, “Ừ.” Chờ Tiểu Lục đi qua người rồi, Cố Thần Trạch mới nhận ra người lúc nãy là Tiểu Lục. Anh ta tự tay kéo Tiểu Lục lại, “Đợi một chút.” “Sao ạ? Tổng giám đốc có chuyện gì không?” Vẻ mặt Tiểu Lục kinh ngạc nhìn Cố Thần Trạch, không phải Tổng giám đốc cũng muốn cô giúp chạy vặt đó chứ?

“Nhược Y đi ăn cơm chưa?”

Nghe Cố Thần Trạch hỏi về Phó tổng, Tiểu Lục mới phản ứng lại, cô ấy cũng biết tình cảm anh ta dành cho Phó tổng là gì.

Tiểu Lục thật thà, cười hì hì, Phó tổng mới vừa nói muốn đi ra ngoài ăn, bình thường cô ấy ăn cơm ở bên cạnh tiệm ăn nhanh, anh có thể đi đến đó tìm cô ấy. À... Nếu anh đi nhanh một chút, nói không chừng có thể đuổi kịp cô ấy đó.”

“Làm phiền cô rồi.” Cố Thần Trạch nháy mắt cười với Tiểu Lục, “Nếu thật sự đuổi kịp cô ấy thì tôi tăng lương cho cô.”

Tiểu Lục mừng rỡ, ôm tài liệu nhìn chằm chằm Cố Thần Trạch, “Vậy anh đi nhanh chút đi.” “Tôi nói đuổi kịp ý là có thể khiến Nhược Y đồng ý làm bạn gái của tôi. Cô chỉ cho rằng tôi nói bây giờ đuổi theo cô ấy cùng cô ấy ăn một bữa cơm thôi sao?” Cố Thần Trạch cười lắc đầu một cái, “Cô thật là ngốc.” Tiểu Lục xụ mặt xuống, nhụt chí quay đầu sang chỗ khác, đi đến phòng phô tô. Bên kia Bạch Nhược Y cầm điện thoại di động lên liền bước ra khỏi công ty, vừa đi còn vừa lướt blog.

Công nhân viên đi cách cô không xa đang xúm lại ghé tai nhau nói, “Oa, đó không phải là Thẩm Đình Thâm sao?” “Hình như là vậy, người đó thật rất đẹp trai, đẹp trai hơn trên báo nhiều...”

Bạch Nhược Y liếc hai công nhân viên này một cái, nhìn theo ánh mắt của các cô ấy. Trước cửa chính công ty, một chiếc xe hơi đen nhánh đang phản xạ ánh nắng chói mắt.

Còn người đàn ông tựa lên cửa xe mặc một bộ vest thiết kế hoàn mỹ, vóc dáng của anh cũng gọi là hình tam giác tiêu chuẩn, hoàn mỹ đến mức tận cùng.

Đáng chết nhất chính là gương mặt đó của anh, bất kể nhìn góc độ nào cũng có thể nói là không có điểm chết. Bạch Nhược Y rõ ràng nghe thấy tiếng con tim mình đập rạo rực, thậm chí trên mặt còn hơi nóng lên. Đủ rồi, Bạch Nhược Y! Cô tự trọng một chút cho tôi, cô đã nhìn mặt của người đàn ông này bao nhiêu lần rồi? Không cần mỗi lần thấy anh thì lập tức mất hồn như vậy có được hay không!

Cô không hề phát hiện, người đàn ông mặc vest màu trắng sau lưng đang bước nhanh tới chỗ cô, hơn nữa còn lên tiếng kêu cô vài tiếng. Bạch Nhược Y cố giả bộ bình tĩnh, vẻ mặt thản nhiên đi qua trước mặt Thẩm Đình Thâm.

“Sao vậy? Ký hợp đồng xong, em liền trở mặt không nhận người rồi hả?” Thẩm Đình Thâm nhướng mày, dáng vẻ ngả ngớn hư hỏng, “Cùng nhau ăn bữa cơm giống như mấy ngày trước đi.”

Bạch Nhược Y hắng giọng ho khan một tiếng, vẻ mặt bất an đưa mắt nhìn công nhân viên qua lại bên cạnh, “Không cần đầu, trước đó đi với anh là bởi vì tôi đáp ứng điều kiện của anh. Bây giờ tôi không cần phải ăn cơm với anh, hơn nữa sau này anh không nên như vậy, sẽ khiến đồng nghiệp công ty nói nói ra nói vào, không hay.”

Thẩm Đình Thâm vốn cho là tối hôm qua đã ngủ với nhau rồi thì Bạch Nhược Y sẽ gần gũi thêm một chút với mình, không ngờ cô vừa về tới công ty của mình thì thái độ lại hoàn toàn giống như trước kia.

Giữa hai người rõ ràng chỉ có một bước, Thẩm Đình Thâm lại cảm giác mình vĩnh viễn cũng không thể bước qua một bước đó. Anh cảm thấy rất chán ghét, chán ghét cảm giác xa cách ngàn dặm mà Bạch Nhược Y tạo ra.

Mà Bạch Nhược Y chú ý tới đồng nghiệp bên cạnh, ánh mắt họ nhìn cô càng lúc càng khác thường, cô vội vàng rảo bước, ngay cả một câu gặp lại cũng không nói với Thẩm Đình Thâm.

Tinh thần cả người của Thẩm Đình Thâm nhất thời suy sụp, gương mặt tuấn tú sa sầm, ngồi trở lại bên trong xe, anh đạp chân ga, rời khỏi công ty Bạch Nhược Y thật nhanh.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
trangle1234Kích hoạt giúp em với ạ - sent 2022-03-30 09:13:34
phamhuonggiang21Nam chính có sạch không vậy mn? - sent 2021-11-23 08:47:52
nguyenngoc123Đọc mà thấy nữ chính ngu vãi. Đã thế lúc nào cũng cho mình là đúng - sent 2020-09-23 11:37:13
Ngọc LuậnHaizz truyện hay nhưng đọc đến C540 ngược chịu hết nổi rối drop thôi, trước giớ toàn tìm truyện dài từ 1000 chương trở lên để k à đọc còn sợ truyện hết nhanh rồi tiếc nữa, còn bộ này có 763 chương mà đọc thấy lâu ơi là lâu chịu hết nổi - sent 2020-09-21 16:15:07
zomzomKo phải nói chớ. Đọc mà tui điên gan cho chị nữ chính. - sent 2020-05-24 18:50:02
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương