Thực Tập Sinh Thần Tượng full

Chương 176: BẢN CHẤT CHỈ LÀ “BÀN ĐẠP”

/395
Trước Tiếp
“Sao người ta lại không thích tôi? Cô nói bậy bạ gì đấy.” An Phỉ hét vào mặt cô.

“Vậy cô nói xem, lời nói vừa nãy của cô có hợp lý không?” Chẩm Khể không thèm quan tâm.

“Tôi hỏi cô, vừa nãy MC bảo cô nhảy, tại sao cô chỉ gọi mỗi Hàn Y và Cam Như?”

“Buồn cười thật.” Chẩm Khể khịt mũi, “Mấy người bọn họ đều thuộc lớp A. Tôi không gọi bọn họ chẳng lẽ gọi cô? Tôi gọi cô thì cô có thể nhảy được không? Cô nhìn lại mình đi, chân tay thô kệch, lại còn ngắn cũn cỡn. Khi đó, ba người chúng tôi muốn kéo cô cũng chẳng kéo nổi, giờ tôi còn có thể mong đợi gì ở cô?”

“Cô...” An Phỉ trông có vẻ như sắp khóc.

“Tôi cái gì mà tôi?” Chẩm Khê đứng bật dậy, chống tay trên bàn, nhìn thẳng vào cô ta, “Bây giờ cô đố kỵ với cái danh Center số một của tôi rồi sao? Vì sao ban đầu tôi có thể đi vào lòng công chúng, cô còn không hiểu sao? Nếu không phải nhờ đứng bên cạnh làm nền cho tôi trong lượt one take đầu tiên thì cô đã bị loại từ lâu rồi. Bây giờ còn

đây mà la hét cái quái gì với tôi?” Chẩm Khê trợn mắt.

“Đã tham gia chương trình thì, hoặc là cô ngồi im mà đợi MC gọi, hoặc là có cố gắng làm mấy trò hề để giật spotlight cho mình. Vấn đề là! Cô ngồi yên vậy nhưng cũng có ai quan tâm không? Bây giờ cô nhe răng trợn mắt với tôi làm cái gì? Về nhà mà luyện đập đá bằng ngực hay luyện đập gạch bằng đầu đi! Tôi bảo đảm chỉ cần có luyện tập thành thạo rồi, cho dù tham gia bất kỳ chương trình nào, cô cũng đều là tâm điểm.”

An Phỉ khàn giọng gào lên: “Sao cô không đi mà luyện!”

Chẩm Khê cười tít mắt, đáp lại luôn: “Xin lỗi nha, tôi chỉ cần đứng thối, cũng là Center rồi.”

Lúc cãi nhau thì đã thật, nhưng cái mớ hỗn độn sau cuộc cãi vã vẫn là do Chẩm Khê tự dọn dẹp.

Khi trời gần sáng, cô gọi điện cho Lý Hà: “Sau này tốt nhất là tôi nên bớt tham gia các show giải trí cùng các thành viên khác thì hơn.”

“Chuyện vừa rồi tôi có nghe qua, cô chọc cho An Phỉ tức đến phát khóc chứ gì.”

“Sao ông biết là tôi không khóc, tôi cũng khóc mà.” Chẩm Khê trề môi, giả vờ khóc hai tiếng.

“Thế à?”

“Không phải! Nếu nói theo kiểu mặt dày thì là, tôi cùng các thành viên tham gia show sẽ cản trở bọn họ có cơ hội thể hiện bản thân. Không phải là ông cũng mong rằng, mấy người đó sẽ nổi tiếng thật nhanh để kiếm được nhiều tiền cho ông sao?”

“Không cần. Tiền cả nhóm và một mình cô kiếm được tính ra cũng xấp xỉ nhau.”

“Tôi là con cừu chắc? Mà cho dù tôi là con cừu thì ông cũng không thể cứ ôm chặt một mình tôi mà cạo lông chứ.”

“Là cô tự nói đấy nhé, cô chỉ là một cái máy kiếm tiền có hạn sử dụng trong vòng một năm thôi.”

“Được! Cứ xem như tôi là cái máy đi. Vậy thì cũng phải lâu lâu được đi bảo dưỡng, tra dầu tra mỡ chứ. Ông cũng phải chuẩn bị vài cái máy dự bị để thay thế lúc tôi đình công chứ? Tôi biết, ông cũng không nỡ để Đoạn Ái Đình và Bạch Yến chịu khổ, chỉ muốn để bọn họ thỏa sức tỏa sáng trên sân khấu, vì thế tất cả những lịch trình nặng ông đều để một mình tôi gánh. Ông không nỡ cho hai người họ chịu khổ, vậy những người khác thì sao, ông cũng không thể không nỡ chứ?

“Người khác là ai? Ví dụ.”

“Cam Như, Hàn Y, Triệu Thanh Lam, Lý Tĩnh Ẩn, đều là những người chịu thương chịu khó và đều có thực lực cả. Ông cũng đừng để bọn họ ngồi mãi trong phòng rung chân cả ngày vậy được, đúng không? Những show mà nhóm không nhận nổi nữa thì đánh tiếng nhận cho bọn họ đi.”

“Còn những người khác thì sao?” Lý Hà hỏi.

“Ông muốn để bọn họ tỏa sáng trên sân khấu, vậy thì đẩy bọn họ đi tham gia mấy tiết mục giải trí trên truyền hình đi. Đoạn Ái Đình bây giờ một mình hát một bài cũng có thể kiếm được không ít tiền. Không thể đợi đến lúc thanh toán thì chỉ chờ lấy phần chia từ phí đại diện thương hiệu của tôi chứ? Chúng ta muốn kiếm nhiều tiền thì phải đoàn kết một lòng, mỗi người phải góp một phần sức lực của bản thân mình để cống hiến cho cái tập thể này. Đúng không?”

“Còn muốn nói gì nữa?” Lý Hà hỏi.

“Tất cả mọi người đều là một phần tử của tập thể này, cái gì cũng phải đề cao sự công bằng, không thiên vị. Ông thấy tôi không, mỗi ngày chạy theo lịch trình hoạt động xong, chỉ ngủ được bốn, năm tiếng đồng hồ. Vậy những người khác nằm dài mười hai tiếng đồng hồ ở nhà, có phải là đang uổng phí tuổi xuân không? Tất cả mọi người cũng chỉ hot được một năm này, tính đi tính lại, lãng phí một nửa thời gian vào việc ngủ thì có phải là quá xa xỉ không?”

“Còn gì nữa không?”

“Tôi kiến nghị, Tổng Giám đốc Lý, tôi kiến nghị với ông, bắt đầu từ ngày hôm nay, mỗi ngày mọi người chỉ được ngủ bốn tiếng, thời gian còn lại đều đi kiếm tiền, được không?”

“Vốn dĩ cô chỉ ngủ có bốn tiếng.”

“Đó là do tôi muốn vậy sao?” Chẩm Khể bắt đầu gắt gỏng, hét vào đầu dây bên kia, “Tôi không quan tâm! Dựa vào cái gì mà tôi phải chạy show mệt lả trong khi bọn họ thì đang ngủ say sưa chứ? Dựa vào cái gì mà lấy tiền do một mình tôi kiếm được đem chia cho mười ba người?”

“Cô không phải là Center sao?”

“Vậy album lần sau tôi phải được hát nhiều lời nhất, được đứng ở vị trí bắt mắt nhất.” Chẩm Khê nói.

“Album lần sau còn lâu.”

“Vậy thì đẩy bọn họ ra ngoài hết đi! Kiếm tiền!”

Chẩm Khê hùng hồn dập điện thoại. Chị Phan tháo tai nghe ra, nói: “Cũng chỉ có mình em dám nói chuyện với Lý Hà như thế thôi.”

“Nếu như ông ta không vừa lòng thì đóng băng (ngừng mọi hoạt động nghệ thuật, kinh tế của nghệ sĩ) em luôn đi. Em về ký túc xá ngủ cả ngày luôn, để cho những người còn lại đi chạy show kiếm tiền về chia cho em.”

“Em nói với Lý Hà nhận show giải trí cho bọn Cam Như làm gì, tính cách của bọn họ không phù hợp với mấy chương trình tạp kỹ đầu.”

“Tham gia chương trình tạp kỹ là cách dễ nhất để lăng xê tên tuổi. Nếu gặp chương trình nào hợp mệnh, không chứng chỉ sau một tập là tiền cát-xê tăng gấp mấy lần. Khả năng nhảy và hát của mấy người bọn họ đều rất khá, nếu như hot lên từ show giải trí thì sau này làm cái gì cũng không thành vấn đề.”

“Giống như em trong Dream Girl 130, cái kiểu nhờ vào thiên thời địa lợi nhân hòa mà chiếm trọn cả chương trình, đầu ra mà dễ dàng gặp được?” Chị Phan hỏi.

“Thế thì cũng nên thử chứ? Cũng giống như bàn chuyện hôn nhân vậy, ai cũng thử thì mới biết được người thích hợp nhất chứ.”

“Haizz, nói đến cái này...” mắt chị Phan sáng lên, nói, “Chị vừa nghe được một người bạn nói với chị chuyện này, về cái nhóm mà có bạn em, tên gì ấy nhỉ, cái nhóm Hàn Quốc gì đó.”

Chẩm Khê tiếp lời: “Empire Junior?”

“Phải, là nhóm đó. Không phải là bọn họ hoạt động cùng lúc ở Hàn và Trung sao? Em biết công ty quản lý trong nước mà bọn họ ký hợp đồng là ai không?”

“Công ty mà CL để mắt đến, chắc chắn không phải công ty nhỏ.”

“Nghe nói là ký với Cloud.”

“Cloud?” Chẩm Khê ngạc nhiên, “Tại sao không ký thẳng với Vân Thị? Mặc dù Cloud thuộc Vân Thị nhưng năng lực vận hành tổng thể thì thua xa Vân Thị.”

“Nghe nói là ký với Cloud, nhưng tập đoàn Vân Thị đã phái một ê-kíp đến điều hành.”

“Rắc rối thể làm gì?” Chẩm Khê hỏi, “Chạy một vòng như vậy làm gì?”

“Em ngốc quá.” Chị Phan gõ đầu cô, “Cả tập đoàn Vân Thị bây giờ có đến năm người điều hành chính. Vân Tang, Vân Ca, Vân Tưởng là người một nhà, còn bên kia thì Vân Lĩnh và Vân Tụ là người một nhà. Nhưng bây giờ thì cái ông Vân Lĩnh kia bệnh nặng, không thể quản lý được, vì thế người nắm quyền điều hành công việc dưới quyền ông ta chính là Vân Tụ. Bây giờ trên danh nghĩa, Vân Tụ là thành viên hội đồng quản trị, nhưng lại giải quyết công việc của Tổng Giám đốc điều hành.”

Giỏi thế sao?

“Cái nhóm đó của bạn em nếu như ký trực tiếp với công ty mẹ, vậy thì ai cũng có thể thò một tay vào. Mặc dù Cloud là công ty con của Vân Thị, nhưng bộ máy lãnh đạo lại đều là người thuộc phe của Vân Lĩnh, những người khác đều không thể nhúng tay vào.”

“Chỉ là công ty quản lý của một nhóm nhạc mới thôi mà, làm ra vẻ thần bí gì chứ?” Chẩm Khê hỏi.

“Đây là nhóm nhạc mà CL dùng để thăm dò thị trường trong nước, nghe nói công ty mẹ bên Hàn Quốc rất quan tâm đến nó. Em cho rằng Vân Lĩnh và Vân Tụ sẽ để ý một nhóm nhạc mới bình thường sao? Lấy hình thức đào tạo nghệ sĩ của Hàn Quốc mà nói, cho dù bọn họ có nổi tiếng đến mấy thì muốn hòa lại chi phí đầu tư, cũng phải mất mấy năm. Nhưng những nhóm nhạc khác của CL thì lại khác.”

“Cho nên.” Chẩm Khê hỏi.

“Bạn chị đoán, Vân Linh và Vân Tụ muốn có được quyền đứng ra tổ chức concert trên khắp cả nước cho tất cả những nhóm nhạc của công ty CL. Em biết đó, nguồn thu lớn nhất của các thần tượng châu Á đều nhờ vào những buổi concert lựu diễn, đặc biệt là các nhóm nhạc của CL. Từ trước tới giờ, những nhóm nhạc của CL tổ chức concert ở trong nước, đều là do họ tự đứng ra tổ chức, vì thế những concert có quy mô nhỏ lẻ khá ít. Em biết trong nước có bao nhiêu công ty dòm ngó miếng thịt béo bở này không?”

Chẩm Khê nghỉ ngơi một lát thì đã hiểu.

“Thời gian này, Vân Thị vừa muốn mở rộng kinh doanh, vừa muốn giành quyền tổ chức lưu diễn của CL, động tĩnh không nhỏ đâu.”

“Nghe nói Vân Lĩnh sắp không ổn rồi, cho nên đang gấp rút lót đường cho con trai. Nếu không nhanh chóng làm nên thành tích gì, ông ta mà chết là cái ghế Chủ tịch hội đồng quản trị sẽ phải nhường lại cho người khác mất. Đến lúc đó, cho dù là Vân Tưởng, Vân Ca hay Vân Tang kế nhiệm, cuộc sống của con trai ông ta đều sẽ rất khó khăn.”

“Thế sao?” Chẩm Khê hỏi, “Không phải Vân Thị là công ty khởi nghiệp từ sản xuất phim à? Sao gần đây lại nhìn chằm chằm vào thị trường ngôi sao nhỉ?”

“Em nghĩ mà xem, một bộ phim từ lúc chuẩn bị đến lúc ra rạp phải mất bao lâu? Cho dù là đã lên sóng rồi, cũng phải xem doanh thu bán vé có cao hay không, nói chung là vấn đề lời lại không thể nói trước được. Dưới trướng Vân Thị có không ít ngôi sao, hoặc có thể nói là nghệ sĩ. Nhưng những người đó lại nhận các hoạt động thương mại, làm đại diện phát ngôn, đó là vì muốn nâng cao địa vị của mình trong giới. Em nghĩ xem, phí đại diện thương hiệu quốc tế có thể được bao nhiêu? Nói không chừng, phí mà những ngôi sao lớn nhận được khi làm đại diện thương hiệu xa xỉ còn không bằng khoản tiền em nhận được khi quay quảng cáo cho Honey Peach”

“Quá khen, quá khen!” Chẩm Khê nói.

“Bây giờ cái gì cũng phải chú trọng đến hiệu suất, đây là thời đại fan có kinh tế, còn chưa chuyển đổi hình thức, chẳng lẽ đợi bị đào thải?” Chị Phan giải thích.

“Em đừng xem D&D là công ty chỉ vừa mới thành lập, nhưng vì tạo ra được chương trình Dream Girl 130, cho nên đã bị không ít công ty trong cùng lĩnh vực chú ý. Em biết quảng cáo của Đài truyền hình KS nhờ vào chương trình này mà kiếm được bao nhiêu tiền không? Em biết tại sao mà em dám la hét ầm ĩ trước mặt Lý Hà, mà ông ta vẫn không quan tâm không?”

Vì người nắm quyền thực sự ở D&D không phải là ông ta.

Lúc này, Chẩm Khê đã hiểu rõ mọi chuyện.

Lúc trước, cô nghĩ mãi mà cũng không rõ, tại sao Vân Thị lại muốn để biết bao công sức, tiền của vào để làm nên chương trình “Dream Girl 130“. Bây giờ khi đã được chị Phan giải thích thì Chẩm Khê đã hiểu.

Một công ty vừa mới thành lập như D&D thì làm sao có thể kịp thời thành lập nên được một đội ngũ thực hiện chương trình chuyên nghiệp như vậy. Với trình độ chế tác của chương trình “Dream Girl 130”, không phải những chương trình tạp kỹ bình thường có thể có được.

Hiện tại thì Chẩm Khê đã hiểu cả.

Bao gồm cả việc tại sao muốn đạp cô xuống để nâng Đoạn Ái Đình lên vị trí Center.

Người ta mới là người kế vị chính thống. Chẩm Khê cô, chính là hòn đá cản trở hay vũng lầy trên con đường người ta bước lên đỉnh cao mà thôi. Cho dù Chẩm Khê cổ có nổi tiếng khắp vũ trụ thì vẫn chỉ là thực tập sinh của nhà người ta.

Chẩm Khê đột nhiên muốn khóc.

Bây giờ hai công ty quản lý có quan hệ mật thiết với cô. Một công ty vì hợp đồng thực tập sinh với cô, cả ngày cứ nghĩ mọi cách để bóc lột giá trị con người cô, kiếm tiền càng nhiều cho họ. Một công ty thì vì cô là thực tập sinh của công ty khác nên cả ngày cũng ngồi nghĩ cách để giẫm cổ xuống làm bàn đạp đẩy idol nhà họ lên.

“Em mà là Center cái gì chứ, khéo đổi tên luôn sang thành bàn đạp cho rồi, chuyên môn chính là làm bàn đạp cho người khác giẫm để leo lên.”
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
tuyet DangĐọc đến 2 lần và cứ đến đoan HD k phải n9 thấy hụt á, nghỉ đọc luôn - sent 2022-09-21 13:59:55
reinalamỒ Huy Dương không phải nam chính, buồn ghê cơ - sent 2021-12-23 21:40:43
thaochi60đang đọc thì phát hiện Huy Dương không phải n9 nên bái baii và thật sự không thích tính cách của n9 từ lúc bắt đầu quay về nhà họ Vân rồii, tạm biệt :)) - sent 2021-10-28 22:57:09
Nghi ĐoànThích huy dương đến với CK hơn LT - sent 2021-09-07 21:23:57
linhlinh0911Mọi người cho em hỏi Chẩm khê và huy dương không đến với nhau ạ - sent 2021-06-23 22:49:58
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương