Thực Tập Sinh Thần Tượng full

Chương 181: QUAN HỆ MỜ ÁM

/395
Trước Tiếp
“Vậy em cho nhé? Trước đây cô bé cũng chưa từng nhờ cậy em điều gì?

“Cô bé? Người ta cũng xấp xỉ tuổi em mà”

Nhìn Huy Dương có vẻ không được vui, Chẩm Khê liên lựa lời nói: “Anh không đồng ý thì thôi.”

“Sao cũng được, em vui là được”

“Em có gì để vui đâu?

Huy Dương thở dài: “Sao cũng được.” Chẩm Khê không hỏi thêm gì nữa.

“Chẩm Khê”

Vai cô bị ai đó vỗ một cái, quay đầu lại thì thấy người đứng đằng sau cô chính là lan.

Trong Empire Junior, ngoại trừ Huy Dương ra thì Chẩm Khê cũng quen biết với người này.

“Hi!” Chẩm Khê tươi cười chào hỏi.

“Hi.”

Sau đó thì chẳng có gì để nói nữa.

Huy Dương nhìn qua nhìn lại hai người, sau đó hỏi Chẩm Khê: “Hai người thân thiết như vậy từ lúc nào thế?”

“Trước đây từng hợp tác quay quảng cáo với nhau, anh không biết à?”

“Hợp tác vui vẻ chứ?”

Thấy Chẩm Khê quay lại nhìn lan, Huy Dương bèn nói: “Cậu ta nghe không hiểu đâu, em muốn nói gì thì nói đi.”

“Quay hai ngày thì một ngày rưỡi là ướt như chuột lột, anh thấy có vui được không?”

Ian nghiêng đầu nhìn hai người, ánh mắt ngơ ngác đã làm lộ ra suy nghĩ ở trong lòng anh ta.

“Anh đang hỏi em với cậu ta có hợp tác vui vẻ không?

“Cũng được, cũng chẳng xảy ra chuyện gì không vui cả” Ian nói với Huy Dương một câu bằng tiếng Hàn, Chẩm Khế đoán anh ta đang hỏi Huy Dương hai bọn cô đang nói cái gì.

Huy Dương dùng tiếng Anh trả lời: “Nothing (Không gì cả)”

Màn chào hỏi bên trong có lẽ đã xong, cả đoàn người bắt đầu đi ra. Ian túm lấy Huy Dương nói một tràng gì đó, sau đó lại nhìn Chẩm Khê.

Lần này đến lượt Chẩm Khế đần mặt ra, nhất là khi trông thấy sắc mặt của Huy Dương trở nên cực kỳ khó coi.

Có ý gì đây?

“Cậu ta bảo anh nói với em, hy vọng em có thể liên lạc nhiều hơn với cậu ta.”

“Hả?”

“Chẩm Tiểu Khê, em được lắm. Mới hợp tác có hai ngày đã trao đổi số điện thoại với người ta rồi?”

“Có vấn đề gì sao?”

Huy Dương cốc đầu cô, nói: “Không sao cả” Sau đó, anh cùng nhóm của mình rời khỏi.

Đến tối, Huy Dương gọi điện thoại cổ, vừa mở miệng đã bắn một tràng:

“Trước khi debut, Kim Do Hoon từng có một người bạn gái”

Chẩm Khê đơ người, không rõ Kim Do Hoon mà anh đang nói tới là ai, mãi sau mới nhận ra đó là Ian.

“Là thực tập sinh cùng công ty bọn anh, ngoại hình cũng khá xinh đẹp, nghe nói hẹn hò khá lâu, nhưng trước khi debut thì chia tay?

“Anh nói với em chuyện này làm gì?”

“Chia tay là do Kim Do Hoon đề nghị trước, nói là việc có bạn gái sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của cậu ta sau này. Anh kể cho em chuyện này là muốn nhắc nhở em. Đừng thấy Kim Do Hoon cười chói lòa như ánh mặt trời mà nhầm, thực ra cậu ta là người có tham vọng và cực kì hiếu thắng”

“Vì thế nên..” Chẩm Khê đã lờ mờ đoán được anh muốn nói gì.

“Cậu ta không giống với đám con trai em quen biết trước đây. Kiểu người như vậy, một khi đã nhắm trúng cái gì thì nhất định sẽ tìm mọi cách để có được. Bây giờ em đang nổi tiếng, ai cũng muốn bám lấy em để em chiếu sáng cho họ. Nếu chỉ đơn giản là mặt dày mày dạn xúm lại thì còn đỡ, chỉ việc đuổi đi là được. Sợ nhất chính là loại tiếp cận vì mục đích khác.”

“Mục đích khác, mục đích gì cơ? Hiện tại, có lẽ người trên cả thế giới này đều muốn giẫm lên em để trèo lên cao ấy chứ, thêm một người cũng chẳng hề gì, thiếu đi một người cũng chẳng sao. Với ai thì em cũng vẫn nói câu đấy thôi. Có bản lĩnh thì cứ tới”

“Đầu óc tỉnh táo như vậy là tốt. Anh vốn định nhắc nhở Kim Do Hoon để cậu ta tém tém lại chút. Nhưng suy đi nghĩ lại thì thấy, mấu chốt chính là ở phía em. Chẩm Tiểu Khê, em phải lấy cái thái độ em đối với Nhiều Lực Quần ra để đối xử với cậu ta đấy.”

Nhiêu Lực Quần là kẻ thù không đội trời chung với cô. Còn người này thì chẳng đụng chạm gì đến cô cả.

“Lúc trước em hứa với anh rồi đấy, không được liếc mắt đưa tình với đám con trai.”

Câu nói này, cứ cách một thời gian là cô lại được nghe một lần. Ban đầu, cô còn có thể kìm nén cảm giác buồn nôn của mình rồi mắng cho đối phương một trận. Nhưng bây giờ, cô đã quen rồi.

“Câu này của anh, em nghe đến mức tại sắp mọc kén rồi đây này.”

“Chẳng phải là vì anh sợ em quên mất sao?”

“Anh cứ tụng đi tụng lại như vậy thì quên thế nào được. Hơn nữa, phạm vi của đám con trai mà anh nói, anh giới hạn như thế nào?”

“Giống loại người như Kim Do Hoon ấy, chính là loại con trai không biết xấu hổ là gì, em phải tránh xa cậu ta ra”

“Lời này anh đi mà nói với Vân Tụ ấy, bảo anh ta đừng có gom em thành một đôi với người ta, em cũng thấy phiền lắm. Chạy lịch trình đã mệt lắm rồi, vậy mà còn phải phối hợp với người ta giả làm CP”

“Nhắc mới nhớ, vừa nãy anh nhận được một tin nhắn, chữ ký tên là Triệu Thanh Lam, có phải người trong nhóm em có người tên như vậy không?”

“Nhanh vậy cơ à?”

Cô chỉ vừa mới đưa số điện thoại của Huy Dương cho cô nàng xong.

“Nói cái gì mà...”

“Dừng dừng!” Chẩm Khê kêu lên, “Không cần phải nói cho em nghe, em không có thói quen rình mò chuyện riêng tư của người khác

“Vậy chi bằng em kể với anh đi, em với Kim Do Hoon nói gì với nhau thế?”

“Nói gì? Bọn em đã nói chuyện riêng với nhau lần nào đâu. Hơn nữa, ngôn ngữ bất đồng thì nói được cái quái gì?”

“Vậy mà cậu ta nói với anh là hai người đã từng liên lạc với nhau rồi”

“Lúc nào thế? Chẩm Khê có hơi tức giận.

“Hay là... em chặn luôn số của cậu ta đi.”

“Em sẽ chặn số của anh trước tiên thì có. Cả ngày nay em bận sấp mặt, thế mà anh rảnh rỗi quá nhỉ, có thời gian suy nghĩ mấy thứ linh tinh này”

***

Số điện thoại của Chẩm Khê cũng chẳng phải bí mật gì đối với đám fan cuồng. Gần như là ngày nào cô cũng nhận được hàng chục, hàng trăm tin nhắn. Từ trước đến giờ, cô chưa từng mở ra xem, bình thường lúc nào nhớ tới thì mới xóa sạch ra khỏi bộ nhớ. Nếu muốn liên lạc với bạn bè thì đều dùng một ứng dụng chat cố định.

Tối nay, sau khi nghe Huy Dương nói vậy, cô lại nhẫn nại ngồi xem đống tin nhắn của mình.

Cô lật lại mấy tin nhắn thì thấy, quả thật có mấy tin, phần chữ ký là của người nổi tiếng, đều là nói yêu thích cô, muốn tiếp xúc nhiều hơn với cô các thứ bla bla...

Đúng rồi, điện thoại của cô có cài đặt đặc biệt, nếu không phải cuộc gọi của những số nằm trong danh bạ thì không thể gọi được. Cho nên, người ta mới nhắn tin cho cô để hỏi thăm.

Thế nên, những tin nhắn trước bị cố xóa sạch, không thèm ngó tới...

Chẩm Khê không dám nghĩ tới nữa, vội vàng gửi tin nhắn xin lỗi.

Tiếp tục lục hòm thư, cô thấy tin nhắn có ký tên: Ian.

Tổng cộng có bảy hay tám tin nhắn gì đó. Tin đầu tiên được gửi ngay vào đêm hai người trao đổi số điện thoại.

Một dòng chữ phiên âm hiện lên: [Xin chào, anh là Ian, xin được chỉ bảo nhiều hơn.]

Sau tin nhắn đó thì cũng chỉ toàn là tin nhắn hỏi thăm.

Tin nhắn gần đây nhất có nội dung là: [Em ghét anh à?]

Lần trước, lúc ở trên trường quay anh ta cũng nói một câu như vậy.

Chẩm Khê nhào tới đứng trước gương, quan sát bản thân thật cẩn thận. Cô nghĩ thầm, lúc cô không cười có phải sẽ khiến người ta có cảm giác mình không thân thiện? Nếu không thì tại sao anh chàng này cứ cảm thấy rằng mình ghét anh ta chứ?

Phân vân một hồi, Chẩm Khê dùng phần mềm dịch để dịch câu mình muốn nói rồi gửi cho người ta một tin nhắn đầy cứng ngắc.

[Vô cùng xin lỗi. Bây giờ em mới thấy tin nhắn của anh. Thật lòng cảm ơn những lời hỏi thăm của anh.]

Tin nhắn gửi đi chưa được bao lâu thì đối phương đã nhanh chóng gửi tin trả lời lại.

Một đống tiếng Hàn rối hết cả mắt, Chẩm Khê nhìn không hiểu nổi một chữ, chỉ có thể dùng phần mềm để dịch chúng ra.

[Anh thật sự rất ngạc nhiên đấy, tiếng Hàn của em rất giỏi.]

Ha ha ha.

Người này đúng là một tên khờ mà.

Lần này, toàn bộ tin nhắn trả lời của Chẩm Khê đều là tiếng Trung.

[Em không biết tiếng Hàn nhưng em biết dùng phần mềm để dịch.]

Đối phương gửi lại cho cô một tin: [e:17. ^_^)/* :o + 1

Lập tức, Chẩm Khê có cảm giác như sống lại cái thời cấp hai khi mới có điện thoại, cảm giác lúc nhắn tin mà không thêm mấy cái văn tự hình mặt người kiểu này vào thì thấy mình quá quê mùa.

Ấy vậy mà bây giờ, cô muốn tìm được mấy cái biểu tượng cảm xúc này trong ô chat, đúng là không phải chuyện dễ dàng gì.

Chẩm Khê cảm thấy quá lười, không muốn suy nghĩ nên không gửi tin trả lời lại.

Vừa rửa mặt đi ra thì có nghe thấy có người đang gõ cửa phòng mình. Triệu Thanh Lam cầm điện thoại đứng ngay trước cửa, mặt mày lo lắng nói với cô: “Mình vừa gửi tin nhắn hỏi thăm cho anh Huy Dương, nhưng anh ấy vẫn chưa trả lời mình, có phải cậu đưa nhầm số điện thoại rồi không?”

Anh ấy thấy rồi!

Chẩm Khêthấy nói với người ta như vậy thì không hay lắm. Chỉ có thể đưa lại số điện thoại lần nữa cho cô nàng: “Có thể là bận quá nên chưa có thời gian xem thôi.”

“Muộn thế này rồi còn bận chuyện gì nữa?”

“Có lẽ là có việc gì đó”

“Không thể nào” Triệu Thanh Lam nói với giọng điệu chắc nịch.

“Sao lại không thể?” Chẩm Khê cười đáp, “Cậu đâu phải quản lý của bọn họ, làm sao mà biết được lịch trình của bọn họ thế nào?

“An Phỉ và Đồng Văn đều nhận được tin nhắn từ thành viên nhóm bọn họ rồi. Sao lại chỉ có mỗi mình anh ấy bận chứ?”

Chẩm Khê lập tức nhăn nhó mặt mày, thở hắt ra: “Haiz!”

“Sớm biết vậy thì mình nên chủ động xin anh ấy rồi, để anh ấy biết là mình muốn liên lạc với anh ấy. Mình thấy bọn họ đều làm như vậy?

“Bọn họ?”

“Mình thấy bọn họ nhân lúc quản lý không chú ý, đều lấy một tờ giấy nhỏ để trao đổi số điện thoại với nhau. Tối hôm nay về, ai cũng đều liên lạc hết cả rồi”

“Bọn họ? Trừ An Phỉ với Đồng Văn ra còn ai nữa?”

“Những người khác thì mình không biết.”

Cái quỷ gì thế?

Tại sao lại lén lút trao đổi số điện thoại với nhau sau lưng quản lý?

Đã thế, trước đây không quen biết lại cũng chẳng có hợp tác chung. Tính ra thì, mọi người cũng chỉ từng có một lần chụp ảnh chung ở sân bay. Hôm nay mới coi như là chính thức gặp mặt, tại sao đã trao đổi số điện thoại luôn rồi.

Đây cũng đâu phải thế giới động vật đâu?

“Đường Nhân thì sao? Chị ta có trao đổi số điện thoại không?” Chẩm Khê lạnh lùng hỏi.

Triệu Thanh Lam không hề chú ý đến tâm trạng của Chẩm Khê, chỉ tự lẩm bẩm một mình: “Hay là mình trực tiếp gọi điện thoại cho anh ấy nhỉ?”

“Tại sao lại gọi điện thoại? Cậu tìm anh ấy có chuyện gì gấp lắm à?”

Triệu Thanh Lam ngẩng lên nhìn cô, vẻ mặt căng thẳng, miệng lắp ba lắp bắp: “Thì... thì.”

“Thì cái gì? Cậu thật sự muốn bàn luận với người ta về kinh nghiệm trình diễn sao?”

“Thì mình... thì cảm thấy anh ấy rất ngầu mà” Triệu Thanh Lam cúi thấp đầu xuống.

“Thấy rất ngầu, sau đó thì sao?”

“Muốn xem xem... có thể tiến thêm một bước, qua lại với nhau không?

Chẩm Khê ôm gáy bước lùi về phía sau, cô cảm thấy huyết áp của mình đang tăng cao quá mức, khiến đầu óc không còn tỉnh táo nữa.

“Cả hai đều đang là những thần tượng có tiếng đó” Chẩm Khê gằn từng chữ một, “Nguyên tắc của một thần tượng là gì, cậu không biết sao?”

“Những ngôi sao nổi tiếng lén lút hẹn hò với nhau cũng đâu có ít, chỉ là mọi người không biết thôi”

“Cậu có dám nói lời này với quản lý không?” Chẩm Khê Hỏi thẳng.

Nếu như cô nàng dám nói ra những lời này với quản lý không thiếu một chữ thì cô sẽ coi như bản thân không biết cái gì cả.

“Có lúc, ngay cả quản lý cũng không hề biết.”

Chẩm Khê ôm trán gọi điện cho Cam Như, bảo cô ấy gọi Hàn Y, Bạch Yến và Lý Tịnh Ấn đến phòng cô.

“Có chuyện gì, có chuyện gì?” Lúc Cam Như vô cùng sốt ruột đi vào, “Gọi bọn mình tới gấp như vậy làm gì, đã xảy ra chuyện gì à?”

Chẩm Khê chỉ về phía bọn họ rồi nói với Triệu Thanh Lam: “Cậu có dám nói những lời vừa nãy với bọn họ không?”
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
tuyet DangĐọc đến 2 lần và cứ đến đoan HD k phải n9 thấy hụt á, nghỉ đọc luôn - sent 2022-09-21 13:59:55
reinalamỒ Huy Dương không phải nam chính, buồn ghê cơ - sent 2021-12-23 21:40:43
thaochi60đang đọc thì phát hiện Huy Dương không phải n9 nên bái baii và thật sự không thích tính cách của n9 từ lúc bắt đầu quay về nhà họ Vân rồii, tạm biệt :)) - sent 2021-10-28 22:57:09
Nghi ĐoànThích huy dương đến với CK hơn LT - sent 2021-09-07 21:23:57
linhlinh0911Mọi người cho em hỏi Chẩm khê và huy dương không đến với nhau ạ - sent 2021-06-23 22:49:58
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương