Thực Tập Sinh Thần Tượng full

Chương 191: CẢNH CŨ LẶP LẠI

/395
Trước Tiếp
Trong nháy mắt, Chẩm Khê không nhìn thấy gì nữa, thậm chí mất luôn cả phương hướng.

Hóa ra trốn thoát khỏi mê cung hay gì đó đểu chỉ là che đậy, mục đích chính của trò chơi này là - “dọa

ma”

Khoảnh khắc lúc toàn bộ ánh đèn tắt vụt, Chẩm Khê đã nghe thấy tiếng thét chói tai của chị Pony từ phía xa vọng lại.

Bốn người trong phòng này, chỉ có mình chị ấy là tạo ra tiếng động, còn ba người khác đều giống như không hề tồn tại.

Ngay lúc này, trên vách tường bỗng xuất hiện một ánh đèn leo lét. Chút ánh sáng này đối với người bình thường đã là quá đủ, nhưng trong mắt Chẩm Khê thì vẫn chẳng khác gì bóng tối.

Thật ra cũng không phải là không có khác biệt gì.

Nếu như trong bóng tối hoàn toàn, cô không nhìn thấy người khác, người khác cũng không nhìn thấy cô. Nhưng với tình hình này, cô vẫn không thể nào nhìn thấy người ta, nhưng người ta thì...

Chẩm Khê nghe thấy xung quanh có âm thanh sột soạt vang lên. Nếu như chủ đề của trò chơi này là dọa ma, vậy thì chắc chắn không chỉ có chuyện đơn giản là tắt đèn như vừa rồi.

Chẩm Khế chậm rãi lùi lại phía sau, cho đến khi lưng đụng phải tường.

Cô không biết mình có nên mở miệng đánh tiếng với người ta trước không.

“Em phải nói trước là em bị quáng gà đấy nhé, bây giờ gần như không nhìn thấy gì cả. Nhân viên không có phần sự thì đừng đến gần em, em biết võ đó”

Chẩm Khê bày ra động tác thủ thế của Triệt quyền đạo, nói: “Em mà đánh trúng là đau lắm đấy nhé”

m thanh sột soạt dừng lại, sau đó từ từ cách xa khỏi cô.

Đấy, như thế có phải là đẹp cả đôi bên không, cùng là làm việc cả, sao phải làm khó nhau.

Thời gian dần trôi qua, cô vẫn không nhìn thấy gì, cũng không có ai đến dọa cô. Tâm trạng vốn căng thẳng, bồn chồn lúc đầu giờ đã biến thành cực kỳ buồn chán.

Tình cảnh bây giờ khiến cho cô nhớ lại cái ngày đi vào nhà ma trong lễ kỷ niệm thành lập trường năm đó.

Cô bị lạc mất Lư Ý ở trong nhà ma, và cũng giống như bây giờ, bản thân bị bao vây bởi rất nhiều nhân tố không xác định. Và cũng giống như lần trước, bởi vì không nhìn thấy rõ nên cô không thể tự mình thoát thân.

Lúc đó bởi vì sợ nên cô bắt đầu nói năng linh tinh, cầu mong có người đến giúp cô thoát khỏi bể khổ. Cô của bây giờ, tuy trong lòng thật sự cũng thấy sợ, nhưng vẫn còn lý trí để biết đường giữ lại chút mặt mũi cho mình, không để bản thân mất kiểm soát trước ống kính. Nhưng trong lòng cô vẫn đang mong mỏi, mong sẽ có một người tới giúp cô thoát khỏi bể khổ này.

“Chẩm Khế?”

“Thấy Huy”

Duyên phận đúng là duyên phận.

“Em tìm được manh mối rồi à?”

Bây giờ là lúc nói chuyện này hả?

Chẩm Khi không nhịn được nữa, mỉa mai thẳng thừng: “Anh vẫn còn nghĩ đây là cái trò chơi thoát khỏi mê cung à? Thế nãy giờ anh không gặp phải cái gì à?”

“Lúc trước thì không có, bây giờ thì...”

Chẩm Khê có dự cảm không được hay ho cho lắm.

“Em, không được quay đầu!” Huy Dương quát to một tiếng, “Tuyệt đối đừng có quay đầu lại”

“Định dọa em chắc?”

“Sao anh phải dọa em”

Bởi vì anh là cái tên chuyên gây trò chứ sao!

Chẩm Khế xoay đầu lại, sau đó ngửa lên ngửa xuống, rồi lại quay sang trái sang phải một hồi.

“Này, em quay đầu rồi, có làm sao đâu? Phía sau em là tường, chẳng lẽ còn có thể có cái gì chui ra từ trong tường chắc?”

Vừa nói xong, Chẩm Khê quả thật chạm phải một thứ gì đó, sờ có vẻ giống tóc.

“Đi đi đi!” Huy Dương kéo ống tay áo của cô.

“Em không sợ!” Chẩm Khê vẫn còn đang hét, “Em biết võ, sợ gì chứ?”

Từ lúc thi đấu cho đến giờ, cô chưa từng để lộ ra mặt yếu đuối của mình. Hôm nay cũng vậy, tuyệt đối không thể vì tham gia cái gameshow thực tế này mà làm sụp đổ hình tượng thiếu nữ gan dạ của mình được.

“Vậy anh đi đây”

Chẩm Khê bèn túm lấy cái mũ áo hoodie của anh, nói: “Đi thôi”

Nếu như là bình thường thì kiểu gì cái người này cũng phải châm chọc cô mấy câu mới hả dạ. Nhưng mà bây giờ, anh chỉ im lặng, lại còn rất ga lăng nữa, chắc là do có máy quay.

Ôi xem kìa, gánh nặng thần tượng đúng là nặng thật.

“Sao bọn họ đều tránh xa chúng ta hết vậy?” Sau khi Huy Dương im lặng một lát, đột nhiên lại mở miệng hỏi.

“Ai cơ?”

“Mấy con ma đó đó?

“Đừng nói nhảm nữa, đây là xã hội chủ nghĩa, lấy đâu ra ma. Vừa nãy em có nói là em biết võ, nhưng bị quáng gà nên không nhìn thấy gì. Chẳng may lúc giật mình mà lỡ vung chân vung tay cho một đòn là ăn đủ?

Huy Dương lại dẫn cô đi thêm một lúc, nói: “Địa hình hơi phức tạp, đi mãi thế nào mà giờ lại quay về chỗ cũ mất rồi.”

Chẩm Khê hít sâu một hơi, kiềm chế lại câu chửi tục đã lên đến miệng.

“Đợi chút nhé!” Trên đỉnh đầu bọn họ đột nhiên vang lên một giọng nam xa lạ.

“Phải thay pin máy quay”

Chẩm Khêthở phào một cái, nhân lúc nhân viên đang thay pin, máy quay không thể ghi hình lại được liền quay sang nói với Huy Dương: “Anh không phải là dân mù đường đấy chứ? Cái khu bé tí thế này mà đi nửa ngày cũng không mò ra được”

“Em giỏi thì cứ đi thử mà xem. Anh đi được nửa đường thấy có người máu me be bét, nằm rạp trên mặt đất, bởi vậy anh mới phải đi vòng lại đấy chứ?”

“Sao phải vòng lại? Đi qua không phải là được rồi sao?”

“Em nói nghe nhẹ nhàng gớm nhỉ, em không nhìn thấy nên đương nhiên không sao cả”

“Anh là thanh niên trai tráng, còn sợ cái gì? Chẳng nhẽ người ta còn có thể túm chân anh được chắc?”

“Thế chẳng lẽ em biết người ta sẽ không túm chân anh hả? Em chỉ có mỗi việc nhắm tịt mắt lại rồi kéo mũ của anh, đương nhiên nói cái gì mà chả được.

“Vậy thì cần anh làm cái gì nữa!”

Huy Dương hất tay cô, nói: “Thế thì lát nữa ai đi đường nấy nhé”

“Em nhắm mắt sờ tường còn nhanh hơn là đi với anh.”

“Hừ!!”

Chẩm Khê ngoẹo đầu hờn dỗi, thầm nghĩ, ông anh này đúng là chả đáng tin cậy chút nào.

Lần trước cũng thế, lần này cũng thế, vĩnh viễn cũng không tìm được đúng đường.

“Chẩm... Chẩm Khế...”

Một giọng nói vừa sợ hãi vừa sốt ruột vang lên.

“Sao nữa?”

“Trên... trên cổ anh hình như có cái gì ấy”

“Cái gì cơ?”

Bỗng chốc, cả người Chẩm Khế cũng trở nên căng thẳng, nghĩ thầm, chắc không phải lại có con “ma” nào đặt tay lên cổ ông anh này đấy chứ?

Nhưng mà cô có nghe thấy động tĩnh gì đâu nhỉ.

“Không... không phải. Hình như là con sâu, nó vẫn đang ngọ nguậy kìa, nhanh nhanh, mau bắt nó ra giúp anh.”

Chẩm Khêthở dài thườn thượt như trải qua cả trăm năm.

May mà lúc này máy quay đang thay pin, nếu không hình thì tượng của ông anh này phải làm sao đây? “Bên trái hay bên phải?”

“Bên trái”

Chẩm Khê dứt khoát vung tay tát một cái, một tiếng “bốc” vang dội.

“Em định đánh chết anh đấy à?”

“Đi chưa thế?”

“Đi rồi.”

“Đấy, xong rồi đấy thôi, lắm chuyện...”

“Em...”

“Máy quay OK rồi”

Huy Dương nuốt lại câu định nói, khôi phục lại hình tượng nam thần lạnh lùng cao ngạo.

Kết quả, hai người vẫn hợp tác với nhau, cùng đi ra khỏi cái mê cung bệnh viện này.

“Sao hai người đã ra rồi? Đồng đội của hai người đầu?”

Giờ Chẩm Khê mới biết, hai người kia vẫn còn bị kẹt ở bên trong.

Huy Dương lập tức quay trở lại đi tìm đồng đội, còn Chẩm Khê vẫn bình chân như vại ngồi nghỉ ở bên ngoài, nói mình bị bệnh quáng gà nên không muốn gây thêm phiền phức cho người ta.

“Chẩm Khê, một cô gái như em sao lại không bị dọa nhỉ?” Có người của tổ đạo diễn hỏi.

“Em sợ lắm chứ bộ.”

“Chúng tôi nhìn qua màn hình giám sát thấy em chẳng có biểu cảm gì là sợ hãi cả”

Chẩm Khê chợt cuống quýt hỏi: “Có phải nội dung vừa quay xong đều không dùng được đúng không ạ?”

Cô chỉ mải giữ hình tượng mà quên béng mất đây là chương trình gameshow thực tế, phải có tí bùng nổ mới hay, ví dụ như vị khách nữ mặt mày thất sắc, hét lên thất thanh chẳng hạn, còn như biểu hiện của cô vừa rồi lại quá bình tĩnh.

“Cũng tàm tạm...” Người của tổ đạo diễn chỉ nói qua loa, “Vẫn có nội dung có thể dùng được.”

Chị Pony được Huy Dương với lan mỗi người đỡ một bên đưa ra ngoài, vừa ra đến cửa hai chân liền mềm nhũn quỳ sụp xuống đất, bắt đầu khóc toáng lên, đồng thời mắng chửi ê-kíp chương trình thiết kế quá ác.

Chẩm Khêliếc lan một cái, bộ dạng của anh ta cũng chẳng khá hơn là bao, thở không ra hơi, mồ hôi đầy đầu. Đem ra so sánh thì bộ dạng bình chân như vại của cô quả thật cũng quá “men lỳ” rồi.

Chẩm Khê không khỏi nhìn sang Huy Dương. Lòng thầm nghĩ, nếu như Ian tìm thấy cô trước, rồi hai người hợp tác với nhau... Ấy, thế thì cái chuyện này lại thành ra phiền to rồi. Vốn dĩ ấn tượng của cô về con người này, ừm, cũng chẳng phải là người đáng tin cho lắm.

Cố với Huy Dương đã quá quen nhau rồi, thế nên nếu như có tranh chấp xảy ra thì cũng chẳng thể nào thành chiến tranh được.

Cuối cùng thì hai ngày ghi hình chương trình “The City Walks” cũng đã kết thúc. Buổi tối hôm đó, Chẩm Khê bay suốt đêm đến một thành phố khác để tiếp tục công việc.

Hơn nửa tháng sau, tập mà cô tham gia ghi hình được lên sóng, nhưng mới chỉ phát nửa tập mà đã gặt hái được tỉ suất người xem kỷ lục trong ba mùa vừa qua.

Chẩm Khế cũng không nhàn rỗi đến mức đi xem lại.

Chỉ là tranh thủ thời gian rảnh lên trên mạng xem phản ứng của mọi người đối với tập này như thế nào.

Phản ứng của dân mạng chia ra làm mấy loại:

Loại thứ nhất, sao Chẩm Khê có nhiều cảnh quay thế?

Loại thứ hai, tại sao chỉ có Chẩm Khê là hợp tác với khách mời?

Fan của Chẩm Khê viết một bức thư gửi lên trang chính thức của “The City Walks” với nội dung như sau:

[Chẩm Khế của chúng tôi là một cô bé hướng nội, vốn dĩ là lần đầu ghi hình chương trình gameshow tổng hợp nên có chút căng thẳng. Vậy mà ê-kíp chương trình lại sắp xếp một khách mời có ngôn ngữ bất đồng làm người hợp tác với con bé. Cuối cùng dẫn đến, Chẩm Khê biểu hiện rất gượng gạo, hiệu quả giải trí trong chương trình cũng không bật ra được.]

Sau đó, ê-kíp chương trình liền up số liệu tỉ suất người xem cao ngất ngưởng của tập này lên, dường như muốn phản bác luận điệu “hiệu quả giải trí không tốt” như lời mà fan của Chẩm Khê đã nói.

[Chẳng lẽ mấy người đều tưởng tỉ suất xem chương trình của tập này cao là do chương trình này có kịch bản hay họ à? Thôi con lạy các cụ, trong lòng cũng phải tự biết lượng sức mình chứ.]

[Là fan trung thành của chương trình ba mùa liên tiếp, tôi phải nói rõ ràng cho mấy người biết, mặc dù tỉ suất xem của tập này đúng là cao nhất thật, nhưng đây cũng là tập xem chán nhất luôn ấy. Nếu như đổi Chẩm Khê thành khách mời khác, tỉ suất xem của mấy người sẽ tụt dốc thê thảm đấy, có tin không?

Trên đó đều là những lời bình luận của các fan không hài lòng về việc Chẩm Khê hợp tác với Ian.

Vậy thì đương nhiên, loại thứ ba sẽ là:

[Ôi chao, couple “Ô&Mưa” này thật sự xứng đôi quá đi mà. Chẩm Khê nhìn thì điềm đạm, hướng nội, không ngờ lại là một cô bé hiếu động như thế. Nhìn dáng vẻ cô bé ra sức chạy bằng bằng kia, thật giống như ánh chớp ngày xuân vậy đó. Ian thì lại càng không phải nói, nhìn cao lớn rắn rỏi thế kia, lại còn là dancer chính của nhóm, không ngờ lại chơi “gà” đến thế. Cái couple thiếu nữ năng động kết hợp với gà mờ bẩm sinh là thú vị nhất luôn đó.]

Thông thường, dưới những bình luận kiểu này sẽ kéo theo hàng tá câu chửi tục của fan Chẩm Khê:

[Xứng cái mẹ mà xứng, bà ỉa vào! Không thấy Đan nhà tạo lúc tham gia trò chơi nghiêm túc thế nào à! Cái thứ bạch liên hoa nhà máy thì chỉ có biết lêu lổng, bám đít theo sau thôi. Nếu như Đan nhà tạo được phân nhóm với Risun thì trò đầu tiên không thể nào thua được. Đều trong cùng một nhóm, tại sao cách làm người lại có sự khác biệt lớn như vậy?

Bởi vì có sự xuất hiện của những bình luận như thế này, cho nên Chẩm Khê quyết định dành thời gian xem cái tập này thế nào.

Cô tìm trang web đăng tải video đó và hiện các bình luận theo thời gian đăng tải để có thể thấy được phản hồi của dân mạng đối với tập này một cách trực quan nhất.

Đầu tiên, cảnh quay của cô so với bốn vị khách mời còn lại quả thật quá nhiều.

Tiếp theo, biên tập hậu kỳ của chương trình tập này thật sự cắt ghép quá ư là lộn xộn, có rất nhiều chỗ thứ tự trước sau, nguyên nhân - kết quả chẳng liên quan gì với nhau, khiến cho người ta có cảm giác xem mà mơ mơ hồ hồ, chẳng hiểu mô tê gì cả.

Cuối cùng, chính là việc cư dân mạng, bao gồm cả một bộ phận anti-fan lẫn fan của Chẩm Khê bắt đầu cãi nhau chí chóe xung quanh tính ăn thua mà có thể hiện ra trong chương trình.

Trung tâm biện luận của hai phe lần lượt là:

[Khiêm tốn mới là đức tính truyền thống tốt đẹp của dân tộc ta, Chẩm Khê quá hiếu thắng, quá đề cao chuyện thắng thua.]

Và...

[Chơi trò chơi cũng đâu phải gõ mõ tụng kinh, nếu như đã đề xướng cái đức tính khiêm tốn tốt đẹp đó rồi, vậy tại sao thế vận hội Olympic không dùng chỉ số niềm tin làm tiêu chuẩn quyết định thắng bại luôn đi?]
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
tuyet DangĐọc đến 2 lần và cứ đến đoan HD k phải n9 thấy hụt á, nghỉ đọc luôn - sent 2022-09-21 13:59:55
reinalamỒ Huy Dương không phải nam chính, buồn ghê cơ - sent 2021-12-23 21:40:43
thaochi60đang đọc thì phát hiện Huy Dương không phải n9 nên bái baii và thật sự không thích tính cách của n9 từ lúc bắt đầu quay về nhà họ Vân rồii, tạm biệt :)) - sent 2021-10-28 22:57:09
Nghi ĐoànThích huy dương đến với CK hơn LT - sent 2021-09-07 21:23:57
linhlinh0911Mọi người cho em hỏi Chẩm khê và huy dương không đến với nhau ạ - sent 2021-06-23 22:49:58
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương