Tình Cũ Không Rủ Cũng Tới full

Chương 1: Sáu năm xa cách

/879
Trước Tiếp
Khách sạn lớn ở Bắc Kinh.

Hôm nay trời đẹp lạ thường. Đã hơn bảy giờ tối nhưng những áng mây muôn hình rực rỡ vẫn đang bao phủ nửa bầu trời.

Tập đoàn Lục Thị bao trọn toàn bộ khách sạn. Bởi đây là nơi tổ chức tiệc mừng trăm ngày cho cậu con trai thứ của Lục Viêm – người nắm quyền hiện nay của nhà họ Lục.

Hiện trường tập trung vô số siêu xe. Đột nhiên, một chiếc xe taxi màu xanh từ từ dừng lại. Chiếc xe ấy hoàn toàn không ăn nhập với dàn siêu xe.

Lục Kinh bước xuống xe taxi, hít một hơi thật sâu:

Sáu năm, xa cách đã lâu!

Cô đứng lặng tại chỗ vài giây, sau đó đi theo vệ sĩ nhà họ Lục đứng đợi từ lâu vào khách sạn. Họ không đi qua sảnh tiệc mà lên tầng bằng lối đi của nhân viên.

Từ đầu đến cuối đều không chú ý đến bóng dáng một người đứng trong góc tối. Người đàn ông đó luôn nhìn chằm chằm về phía bên này.

Trong phòng xép trên tầng, Lục Kinh đã thay váy xong, làm tóc đơn giản. Cô vừa đi ra thì thấy cả nhà đang quây quanh chơi đùa với đứa cháu trai mới được một trăm ngày.

Cậu nhóc rất hiếu động, chốc thì đá chân ra trước, chốc thì đạp ra sau. Tay lúc duỗi lúc co, động đậy không ngừng. Gương mặt mũm mĩm, đôi mắt nheo lại, khi thì cười ngờ nghệch, khi thì mút ngón tay, trông cực kì đáng yêu.

“Nào nào, Kinh lại bế cháu đi.”

“Dạ? Thôi ạ, thằng bé nhỏ quá, con không dám bế.”

Thật ra không phải không dám, mà vì khi thấy đứa bé này thì trong đầu thoáng hiện lên ký ức xa xăm nào đó, trong lòng lập tức thấy khó chịu như bị trăm ngàn con kiến gặm cắn.

Nếu như...

Thôi, trên đời này làm gì có nếu như.

Từ nơi sâu thẳm trong linh hồn, nỗi đau chôn vùi dưới đáy lòng tựa như bị nhổ lên từng chút một, sau đó nhanh chóng lan ra toàn thân.

Lúc này, Lục Viêm xuất hiện ở cửa, cười nói:

“Đến giờ rồi.”

“Được, đi xuống thôi.”

“Đi nào.”

Cả nhà kéo nhau xuống tầng, Lục Kinh đi sau cùng. Tuy đã cố gắng giấu đi nét buồn ngoài mặt nhưng nỗi đau trào dâng trong lòng như đang xé nát cô.

Trong một góc ở tầng dưới có mấy người đang ngồi. Đó là những người thuộc năm nhà giàu có nhất Bắc Kinh: Giang, Bùi, Chu, Lục, Trịnh, mà đứng đầu là nhà họ Giang.

Bất kỳ ai trong số những người đàn ông đang ngồi trên sô pha đều là đối tượng mà đám tiểu thư giành vỡ đầu để gả.

Giang Dã vừa ra ngoài một chuyến. Nào ngờ khi quay lại thì cả người u ám, vẻ mặt lạnh lùng đến đáng sợ, lại còn uống liên tục ba ly rượu. Điều này khiến những người khác đang ngồi kinh hãi.

Đang định hỏi thì thấy người nhà họ Lục đi xuống.

“Ơ, đó chẳng phải là Lục Kinh à?”

“Cô bé nhà họ Lục về rồi à?”

“Ối, là em Kinh thật kìa!”

Không ai chú ý đến đôi đồng tử của người đàn ông tản ra hơi lạnh nọ chợt co lại, ly rượu trong tay cũng bị bóp nát.

Từ nơi sâu thẳm trong linh hồn, nỗi đau chôn vùi dưới đáy lòng tựa như bị nhổ lên từng chút một, sau đó nhanh chóng lan ra toàn thân.

Lúc này, Lục Viêm xuất hiện ở cửa, cười nói:

“Đến giờ rồi.”

“Được, đi xuống thôi.”

“Đi nào.”

Cả nhà kéo nhau xuống tầng, Lục Kinh đi sau cùng. Tuy đã cố gắng giấu đi nét buồn ngoài mặt nhưng nỗi đau trào dâng trong lòng như đang xé nát cô.

Trong một góc ở tầng dưới có mấy người đang ngồi. Đó là những người thuộc năm nhà giàu có nhất Bắc Kinh: Giang, Bùi, Chu, Lục, Trịnh, mà đứng đầu là nhà họ Giang.

Bất kỳ ai trong số những người đàn ông đang ngồi trên sô pha đều là đối tượng mà đám tiểu thư giành vỡ đầu để gả.

Giang Dã vừa ra ngoài một chuyến. Nào ngờ khi quay lại thì cả người u ám, vẻ mặt lạnh lùng đến đáng sợ, lại còn uống liên tục ba ly rượu. Điều này khiến những người khác đang ngồi kinh hãi.

Đang định hỏi thì thấy người nhà họ Lục đi xuống.

“Ơ, đó chẳng phải là Lục Kinh à?”

“Cô bé nhà họ Lục về rồi à?”

“Ối, là em Kinh thật kìa!”

Không ai chú ý đến đôi đồng tử của người đàn ông tản ra hơi lạnh nọ chợt co lại, ly rượu trong tay cũng bị bóp nát.

Giang Dã bị vụn thủy tinh đâm vào thịt mà vẫn như không có cảm giác. Anh cực kì bình tĩnh gọi nhân viên phục vụ đổi một cái ly khác.

Lục Kinh bước xuống bậc thang cuối cùng mới cảm nhận được một ánh mắt dõi theo bản thân.

Tức thì cô thấy da đầu tê dại.

Lục Kinh dè dặt lần theo ánh mắt ấy. Khi thấy gương mặt của Giang Dã thì đầu óc bỗng trở nên trống rỗng, cơ thể bất giác lảo đảo.

Mất một lúc mới bình tĩnh lại được, cô vội vàng dời mắt, không nhìn qua hướng đó nữa.

Người xung quanh không hề nhận ra manh mối gì. Giang Dã cụp mắt, tay vân vê ly rượu. Không ai nhìn ra lúc này trong mắt anh đang nghĩ gì.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
phuongkbAd ơi duyệt thẻ giúp mình với ạ - sent 2023-12-28 22:27:51
phuongkbAd duyệt thẻ giúp mình với ạ - sent 2023-12-28 06:34:31
nhiphamAd duyệt thẻ giúp mình với ạ - sent 2023-12-20 07:55:56
lanh7806Ngược kh mn - sent 2023-12-01 02:19:00
thuylinhlungTruyện full rồi ♥️ tạm biệt Lục Kinh Giang Dã - sent 2023-11-29 18:55:08
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương