Tình Cũ Không Rủ Cũng Tới full

Chương 4: Đúng là đồ lừa ngốc

/879
Trước Tiếp
Lục Kinh gật đầu. Bùi Tam cười híp mắt rồi nói:

“Thành phố Nam Tây cũng được. Em Kinh mà qua đó thì tụi anh cũng yên tâm, dù gì lão Tứ cũng ở bên đó. Có chuyện gì thì em cứ tìm nó, tuyệt đối đừng khách sáo. Đúng không, lão Tứ?”

Hả?

Lục Kinh không dám tin vào tai mình, nhất thời trợn tròn mắt.

Người này, anh, anh… Sao Giang Dã lại ở thành phố Nam Tây?

Chẳng phải anh ở tỉnh X sao?

Tin tức bất ngờ này khiến Lục Kinh ngẩn người, trong đầu chỉ còn tiếng rầm rầm.

Đôi mắt u ám của anh lóe lên vài tia sáng, chậm rãi nói:

“Đúng, em ở bên đó.”

Anh vừa nói vừa cố ý liếc nhìn người đối diện.

Lục Kinh hãi hùng khiếp vía. Lão Ngũ chợt nói một câu:

“Em Kinh, hồi trước hình như em với lão Tứ đều học đại học ở Nam Tây nhỉ? Hai người không gặp riêng nhau à?”

Đúng là một con lừa ngốc mà!

Mà Giang Dã, sao anh lại ở thành phố Nam Tây chứ?

Lục Kinh thật sự không bình tĩnh được nữa. Cô đứng dậy, nói:

“Anh Hai, anh Ba, ở đây hơi ngột ngạt, em ra ngoài một chút đây.”

“Đi đi, có gì thì gọi tụi anh.”

Bóng dáng Lục Kinh rời đi có phần vội vàng và chật vật.

Bùi Tam ngồi gần đá chân Giang Dã:

“Chuyện gì thế?”

Anh nhếch môi:

“Có chuyện gì được chứ?”

Bùi Tam khẽ giọng:

“Cậu dám nói cậu và em Kinh không có gì hả? Lão Tứ, nếu A Viêm biết cậu xơi em gái cậu ta thì chắc chắn sẽ đánh gãy chân cậu đấy.”

Giang Dã căng cổ họng, ngẩng đầu trút rượu xuống bụng.

Lục Kinh ở bên ngoài vài phút thì có một bạn nhỏ tìm đến:

“Cô ơi!”

Sao vậy?”

“Bố tìm cô ạ.”

Anh họ tìm mình ư?

Cô nắm tay cháu trai đi vào. Lục Viêm thấy người đến liền đưa một ly rượu vang:

“Đi gặp mấy người chú bác với anh.”

“Hả? Anh, em không cần đi đâu ha?”

“Đừng nhiều lời, mau lên.”

Đi xã giao một vòng theo Lục Viêm, hoàn toàn không muốn ăn thêm gì nữa.

Cuối cùng, đến bàn của nhóm Giang Dã.

“Anh Viêm, chúc mừng chúc mừng nha!”

“Cảm ơn!”

Họ vốn thân quen, đương nhiên không khách sáo như người ngoài.

Lục Kinh rót rượu, đến lượt Giang Dã thì xoắn xuýt trong lòng, mãi vẫn chưa hành động.

Anh bình tĩnh giương mắt, cứ vậy mà nhìn chằm chằm.

Lục Kinh không kìm được mà mấp máy môi, ánh mắt lập lòe vài lần rồi mới quyết định, bắt đầu rót rượu.

Rót rượu xong liền vội lùi về sau hai bước.

Giang Dã nâng ly chúc mừng Lục Viêm:

“Mừng có quý tử.”

Lục Kinh nhất thời hơi rối lòng, nhất là khi nghe Giang Dã chúc câu mừng có quý tử.

Bờ môi mấp máy muốn nói gì đó, nhưng dường như giọng nói bị nghẹn trong cuống họng.

Giang Dã uống xong ly rượu thì nhìn Lục Kinh.

Sắc mặt Lục Kinh trở nên tái nhợt, môi bị cắn đến mức trắng bệch.

“Sao vậy?” Lục Viêm hỏi.

“Không ạ. Anh ơi, em đi nhà vệ sinh một lát.”

Tuy Lục Viêm hơi nghi hoặc nhưng không hỏi.



Trong nhà vệ sinh.

Vòi nước chảy róc rách. Nước lạnh tạt vào mặt tê buốt như bị kim đâm.

Đến lúc mặt bị lạnh đến mức mất cảm giác mới tắt vòi nước.

Vừa ngẩng đầu liền thấy khuôn mặt trắng như ma ở trong gương, vành mắt sưng lên, dáng vẻ cực kì nhếch nhác.

Hai tay chống lên bồn rửa tay một lúc rồi đứng thẳng người.

Cô cười khổ, chuẩn bị rời đi.

Nào ngờ vừa đi ra liền chạm mặt người nào đó.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
phuongkbAd ơi duyệt thẻ giúp mình với ạ - sent 2023-12-28 22:27:51
phuongkbAd duyệt thẻ giúp mình với ạ - sent 2023-12-28 06:34:31
nhiphamAd duyệt thẻ giúp mình với ạ - sent 2023-12-20 07:55:56
lanh7806Ngược kh mn - sent 2023-12-01 02:19:00
thuylinhlungTruyện full rồi ♥️ tạm biệt Lục Kinh Giang Dã - sent 2023-11-29 18:55:08
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương