Tình Cũ Không Rủ Cũng Tới full

Chương 5: Đều đang hỏi thăm con đó

/879
Trước Tiếp
Giang Dã đang nghe điện thoại, thấy có tiếng động bèn quét mắt qua bên này. Sau khi nhìn thấy cô thì lạnh nhạt dời ánh mắt.

Lục Kinh đứng chôn chân tại chỗ khoảng hai giây rồi mới cất bước rời đi.

Lúc đi ngang qua người anh thì nghe rõ anh gọi người ở đầu bên kia điện thoại:

“Hi Duyệt!”

Cơ thể Lục Kinh tức thì run lên, bước chân nhanh chóng rời đi.

Ở nơi cầu thang u ám.

“Khụ, khụ khụ… Ọe!”

Đây là phản ứng sinh lý hình thành bởi cảm xúc, khóc hết mức sẽ ho khan không ngừng rồi muốn nôn.

Cô ôm mặt ngồi xổm dưới đất, sống lưng yếu ớt run rẩy, nước mắt rơi tí tách trên sàn.

Mười phút sau, Lục Kinh quay về sảnh tiệc, nhưng không thấy bóng dáng người nào đó.

Thế mới biết người đã đi từ lâu.

Lúc này bà Lục đi qua, thấy váy của con gái bị ướt bèn hỏi:

“Sao thế con?”

“Lúc con rửa mặt bất cẩn làm ướt ạ.”

Bà Lục dẫn cô lên phòng trên tầng.

Không lâu sau, nhân viên khách sạn đưa một bát canh gừng lên.

Lục Kinh đang lấy khăn lông lau tóc thì bà Lục bưng bát qua.

“Nào, uống canh gừng cho khỏi bị cảm.”

Lục Kinh dừng động tác.

“Mẹ, không uống cái này được không?”

Cô thật sự không chịu được mùi vị này.

“Uống nhanh lên, lớn vậy rồi mà rửa mặt còn làm ướt quần áo nữa.”

Cô mím môi đưa tay nhận, nhắm mắt uống hết bát canh.

Khó uống thì khó uống, nhưng không thể không thừa nhận là rất hữu hiệu, vừa xuống bụng liền cảm thấy cơ thể lạnh lẽo đang ấm dần lên.

“Mẹ, đúng là chỉ có mẹ thương con nhất.”

Bà Lục hừ một tiếng:

“Đừng làm nũng, đúng rồi, nói với con chuyện này.”

“Chuyện gì ạ?”

Bà Lục mất tự nhiên ho khan hai tiếng:

“Khi nãy ở dưới tầng có nhiều người hỏi thím con xem giờ con nghĩ thế nào?”

???

Lục Kinh sửng sốt:

“Hả? Đừng đừng, thôi đừng. Mẹ ơi, con mới vừa về nước mà!”

Đáng sợ quá!

May là bà Lục chỉ thuận miệng nói một câu mà thôi, không hề có ý đó.

Đợi bà Lục ra ngoài, Lục Kinh nhìn gương cười tự giễu: E rằng đời này sẽ không cân nhắc đến những chuyện này nữa.

Dù gì…

Thôi, cũng chẳng phải chuyện đáng để nhắc đến.

Bữa tiệc kết thúc vào khoảng mười một giờ, Tiểu Nhất Châu đã buồn ngủ đến mức ngủ quên trong lòng bố cậu.

Tiễn đợt khách cuối cùng xong, cả nhà rời khỏi khách sạn.

Chỉ khi đến ngày tết người nhà họ Lục mới về ở nhà tổ. Bình thường thì chỉ có nhà Lục Viêm ở đây, nhưng phòng của mọi người đều được quét dọn hằng ngày, lúc nào cũng vào ở được.

Phòng của Lục Kinh ở tầng ba, về phòng rồi nhưng cô không hề buồn ngủ nên lấy điện thoại ra lướt tin tức.

Nào ngờ lại lướt thấy tin tức mới nhất.

“Tối nay ảnh hậu Cố Hi Duyệt bất ngờ gặp tai nạn giao thông trên đường XX. Người đã được đưa đến bệnh viện kịp thời, hiện không rõ tình trạng thương tích. Thái tử nhà họ Giang là người chạy đến đầu tiên.”

Bên dưới tiêu đề là mấy tấm ảnh hiện trường bị mờ do paparazzi chụp.

Nếu không chụp mờ như vậy thì e rằng sẽ không được đăng lên.

Đương nhiên Lục Kinh vừa nhìn liền nhận ra người trong ảnh quả thật là Giang Dã. Đừng nói là ảnh mờ, có hóa thành tro cô cũng nhận ra.

Khóe môi cong lên thấp thoáng vài phần lạnh lùng chế giễu, ngón tay siết chặt lại.

***

Lại là một đêm mất ngủ, bờ môi cô nứt ra do bị khô trong thời gian dài, đầu tóc hơi rối. Cơ thể ấy mong manh tiều tụy tựa như chỉ cần một ngọn gió là có thể thổi ngã.

Trời vừa sáng, Lục Kinh liền kéo hành lý đi đến sân bay.

Một giờ sau, chuyến bay từ Bắc Kinh đến Nam Tây cất cánh.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
phuongkbAd ơi duyệt thẻ giúp mình với ạ - sent 2023-12-28 22:27:51
phuongkbAd duyệt thẻ giúp mình với ạ - sent 2023-12-28 06:34:31
nhiphamAd duyệt thẻ giúp mình với ạ - sent 2023-12-20 07:55:56
lanh7806Ngược kh mn - sent 2023-12-01 02:19:00
thuylinhlungTruyện full rồi ♥️ tạm biệt Lục Kinh Giang Dã - sent 2023-11-29 18:55:08
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương