Tình Cũ Không Rủ Cũng Tới full

Chương 6: Cho nên tôi nhất định phải từ bỏ sao?

/879
Trước Tiếp
Giang Dã đợi ở ngoài phòng bệnh cả đêm. Đến hai giờ sáng Cố Hi Duyệt mới được đưa ra khỏi phòng phẫu thuật, thương tích không nhẹ.

Đương nhiên, ở phòng bệnh còn có người đại diện và trợ lý.

Điện thoại bỗng nhiên rung lên, là tin nhắn WeChat của Châu Nhị.

Một tấm ảnh chụp màn hình khoảnh khắc trên WeChat. Ảnh chụp một chiếc máy bay lớn ở sân bay, không có nội dung.

Giang Dã dường như hiểu ra điều gì, chợt đứng dậy khỏi ghế, ngón tay siết chặt điện thoại, vẻ mặt âm u đến đáng sợ.

Tiếng động lớn như vậy làm người đại diện và trợ lý đều tỉnh dậy.

Anh chỉ để lại một câu:

“Chăm sóc tốt cho cô ta!”

Sau đó vội vàng rời đi.

Lúc này, người phụ nữ nằm trên giường bệnh mở mắt. Ánh mắt rất tỉnh táo, hiển nhiên đã tỉnh từ lâu.

Người đại diện là người đầu tiên chú ý đến bên này.

“Hi Duyệt, cậu Giang…”

“Tôi biết anh ấy đi rồi.”

“Cũng phải thôi, cậu Giang luôn rất bận. Hi Duyệt à, rốt cuộc tối qua em sao vậy? Con đường rộng thế mà lại ra tai nạn xe?”

Trên giường bệnh, vì vừa mới phẫu thuật xong không bao lâu nên gò má Cố Hi Duyệt trắng bệch, bờ môi cũng tái nhợt không có sức sống.

“Không có gì.”

Nhưng sao có thể không có gì được.

Tối qua vì bỗng nhiên biết tin “tiểu thư nhà họ Lục xuất ngoại sáu năm đã về nước”, một thoáng ngây người liền gặp tai nạn xe.

Sáu năm này cảm giác tựa như bản thân trộm được vậy.

Nhưng rõ ràng là bản thân quen Giang Dã trước cô tiểu thư nhà họ Lục kia mà.

Từ đời ông nội, quan hệ của hai nhà đã rất tốt.

Từ năm bảy tuổi Cố Hi Duyệt đã thích Giang Dã. Người lớn hai bên cũng vun vén hai người, muốn thân càng thêm thân.

Nhưng từ khi cô tiểu thư nhà họ Lục kia xuất hiện, quỹ đạo được định sẵn chợt thay đổi.

Cố Hi Duyệt nào chấp nhận được.

“Anh nói xem, có phải thứ trộm được thì sẽ có ngày phải trả lại hay không?”

Cố Hi Duyệt hỏi rất nhỏ, hệt như đang tự nói chuyện với bản thân.

Mới đầu người đại diện còn ngơ ngác, sau đó hiểu đại khái, cau mày nói:

“Hi Duyệt, em phải nghĩ cho kỹ, bây giờ em là ảnh hậu nổi tiếng, tiền đồ rộng mở!”

Cố Hi Duyệt cắn chặt môi:

“Cho nên tôi nhất định phải từ bỏ sao? Không, tôi tuyệt đối sẽ không buông tay!”

Người đại diện hít một hơi thật sâu, bình tĩnh nói:

“Hi Duyệt, em tự nghĩ kỹ đi!”

Giang Dã không hề biết cuộc đối thoại trong phòng bệnh. Anh ra khỏi bệnh viện, vừa khởi động xe vừa gọi điện thoại:

“Đặt một vé máy bay sớm nhất đến thành phố Nam Tây.”

“Vâng, cậu Giang.”

Xe đã khởi động, một chân đạp lên chân ga, chiếc xe lao vút đi.

Bình thường cần ít nhất nửa giờ mới đến sân bay, lần này chỉ mất khoảng hai mươi phút đã đến nơi.

Trước khi lên máy bay, Giang Dã mới nhìn thấy bản thân có mặt trên mấy cái hot search.

Vẻ mặt anh tức thì trở nên cực kì lạnh lùng.

Năm phút sau…

Hot search đang được cư dân mạng bàn luận sôi nổi bỗng biến mất. Tất cả tin tức liên quan đến thái tử nhà họ Giang cũng biến thành 404. Tốc độ phải gọi là như chớp.

***

Hai giờ chiều, tại sân bay của thành phố Nam Tây.

Giang Dã đi ra. Anh mặc áo phông đen, quần dài đen, cả người tản ra hơi thở lạnh nhạt.

Vừa có người gửi tin nhắn về những chuyện Lục Kinh ở nước ngoài sáu năm nay, đơn vị công tác hiện nay và cách thức liên hệ chi tiết.

Bệnh viện trực thuộc Đại học Nam Tây, khoa ngoại xương khớp, số điện thoại: 159xxxxx804.

Hút một hơi thuốc rồi nhả một vòng khói, nửa gương mặt người đàn ông lúc ẩn lúc hiện trong làn khói, hàng mày nhíu chặt lại.

Sau đó, anh gọi một chiếc xe taxi.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
phuongkbAd ơi duyệt thẻ giúp mình với ạ - sent 2023-12-28 22:27:51
phuongkbAd duyệt thẻ giúp mình với ạ - sent 2023-12-28 06:34:31
nhiphamAd duyệt thẻ giúp mình với ạ - sent 2023-12-20 07:55:56
lanh7806Ngược kh mn - sent 2023-12-01 02:19:00
thuylinhlungTruyện full rồi ♥️ tạm biệt Lục Kinh Giang Dã - sent 2023-11-29 18:55:08
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương