Tình Cũ Không Rủ Cũng Tới full

Chương 9: Anh ấy không cần phẫu thuật

/879
Trước Tiếp
Dọc đường không ai lên tiếng, thậm chí mỗi người đều không dám thở mạnh. Sợ rằng một chốc bất cẩn lại châm ngòi hai thùng thuốc nổ.

Nhưng không thể không thừa nhận, bác sĩ nữ này giỏi thật đấy!

Ít nhất là mọi người chưa từng gặp ai dám gào vào mặt Đội trưởng Giang giống vậy. Bất ngờ hơn nữa là Đội trưởng Giang còn ngoan ngoãn nghe lời.

Sốc thật đấy!

Quả thật là không dám tin!

Phía khoa ngoại xương khớp đã chuẩn bị xong phòng bệnh. Giang Dã và đội viên cấp dưới của anh ở cùng một phòng.

Lục Kinh làm việc công tâm, thế nên không có ai nhìn ra điều gì.

“Bác sĩ Lục, Đội trưởng Giang của chúng tôi có cần phẫu thuật không?” Một đội viên hỏi.

Lục Kinh không giương mắt, lắc đầu, cầm phim chụp trước đó ra xem lần nữa.

“Anh ấy không cần phẫu thuật, lát nữa sẽ bó bột cố định lại. Sau đó nhập viện mấy ngày để truyền dịch tiêu viêm, tiêu sưng. Vết thương sau lưng anh ấy là sao?”

“Do lúc ở đám cháy bất cẩn bị đinh sắt quẹt một đường dài khoảng 7cm.”

“Đinh sắt ư?”

“Đúng vậy.”

Lục Kinh gác phim chụp và báo cáo kiểm tra khác sang một bên, rồi đi đến giường bệnh, nhìn đội viên gần nhất mà nói:

“Nhờ cậu kéo áo anh ấy lên, tôi cần xem vết thương.”

“Vâng thưa bác sĩ Lục.”

Đội viên rụt rè, không dám trực tiếp xuống tay:

“Đội trưởng Giang, bác sĩ Lục nói…”

Anh liếc mắt:

“Vậy cậu còn ngây ra đó làm gì?”

“Vâng? À à, được ạ.”

Tay của đội viên hơi run, cuối cùng áo được vén lên.

Lục Kinh nhìn thấy vết thương thì không kìm được mà hít sâu một hơi.

Thông thường vết thương sâu hơn 2mm thì phải khâu lại, vì vết thương hoặc sâu hoặc dài sẽ dễ bị rách ra khi cơ thể hoạt động.

Với mức độ hoạt động tương đối nhiều, nếu vết thương sâu mà không được khâu lại thì có thể bị chảy máu đi chảy máu nhiều lần. Hơn nữa thời gian lành lại sẽ lâu hơn, để lại sẹo cũng dài hơn.

Quan sát bằng mắt thường thì chiều sâu của vết thương sau lưng người nào đó ít nhất là 3mm, tức là rất sâu.

Máu chảy đầy tấm lưng anh. Bởi vì bị đinh sắt quẹt phải nên vết thương đã có dấu hiệu nhiễm trùng.

“Phải khử trùng rồi khâu lại. Sau đó tiêm một mũi uốn ván.”

“Vâng, bác sĩ Lục.”

Lục Kinh gật đầu.

“Trước khi bó bột phải luôn chườm đá, quan sát tình hình khi có thể.”

“Vâng.” Y tá gật đầu liên tục.

Lục Kinh quay sang nói với bác sĩ Dư:

“Anh ấy giao cho anh nhé.”

“Được, bác sĩ Lục yên tâm.”

Bác sĩ Dư nói xong liền đi khỏi phòng bệnh đến phòng thạch cao để chuẩn bị vật liệu.

Trong phòng bệnh, Lục Kinh đang định quay người đi xem tình hình của bệnh nhân giường bên cạnh, một giọng nói yếu ớt cất lên từ sau lưng:

“Bác sĩ Lục, tôi không phải là bệnh nhân của em à?”

Lục Kinh ngây người, không phải không nghe ra ý tứ chất vấn trong giọng nói của anh.

Thật ra trước đó Giang Dã đột nhiên tức giận làm loạn ở khoa cấp cứu cũng chính vì nguyên nhân này.

Cạn lời thật đấy.

Cô đưa ánh mắt về phía người nào đó.

“Bệnh viện có quy định bằng văn bản rằng ưu tiên cấp cứu bệnh nhân nguy cấp, nghiêm trọng. Đội viên của anh bị thương nặng hơn nhiều, cần được phẫu thuật ngay lập tức. Nên tôi mới giao anh cho đồng nghiệp. Anh đừng lo, trình độ chuyên môn của bác sĩ Dư rất tốt, xử lý vấn đề của anh dễ như trở bàn tay.”

Ý anh muốn hỏi điều này sao?

Nhưng anh lại không cách nào phản bác lý do mà người phụ nữ này đưa ra.

Lục Kinh không định phí lời thêm, nhưng đội viên cứu hỏa giường bên lại vội vàng nói:

“Tôi không sao, chút vết thương này không đáng là gì. Bác sĩ Lục, chi bằng chị chữa cho Đội trưởng Giang trước đi, tôi vẫn chịu đựng được.”
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
phuongkbAd ơi duyệt thẻ giúp mình với ạ - sent 2023-12-28 22:27:51
phuongkbAd duyệt thẻ giúp mình với ạ - sent 2023-12-28 06:34:31
nhiphamAd duyệt thẻ giúp mình với ạ - sent 2023-12-20 07:55:56
lanh7806Ngược kh mn - sent 2023-12-01 02:19:00
thuylinhlungTruyện full rồi ♥️ tạm biệt Lục Kinh Giang Dã - sent 2023-11-29 18:55:08
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương