Trùng Sinh Làm Giàu Ở Cổ Đại full

Chương 14: Không tên

/302
Trước Tiếp
Lão Vụ Đầu ở thôn Lý Ôa chính là mối hôn sự mà lần trước Vương thị nói với Tần Ngũ Nha. Chỉ mười lượng tiền sính lễ là Vương thị đã bám theo Tần lão hán, dụ ông ta bán con gái nhà mình cho một ông già còn già hơn cả mình để làm vợ lẽ, khiến Tần Ngũ Nha không thể không đâm đầu vào tường trước mặt tất cả mọi người trong thôn.

Tần Ngũ Nha mới chỉ mười lăm tuổi, là một cô gái nhỏ, không phải bị dồn vào bước đường cùng thì sao có gan làm ra hành động như vậy, chính vì hoàn toàn hết đường sống rồi mới làm thế. Nhà ai mà không có con trai, con gái, tuy những người phụ nữ trong thôn thích bàn tán linh tinh về nhà này thế nọ, nhà nọ thế kia, nhưng đó đều là những việc nhỏ nhặt, không quá quan trọng.

Lòng người đều làm từ thịt, tuy Tần Ngũ Nha không phải con gái của họ, nhưng suy bụng ta ra bụng người, ai muốn bán con gái mình vào nhà như vậy thì mình cũng sẽ tức giận liều mạng với họ. Chuyện như thế mà cũng làm được, Vương thì thật sự khiến người dân cả thôn chỉ thẳng vào trán mà mắng chửi.

Vợ lý chính vốn dĩ nhìn ba cô nhóc Tần gia lớn lên, đương nhiên bà biết ba cô nhóc Tần gia đều rất tốt, tìm khắp mười dặm tám thôn xung quanh đây cũng không tìm được những đứa trẻ hiếu thảo, giỏi làm việc như thế. Mắt thấy Tam Nha, Tứ Nha của Tần gia đều bị ép rơi vào hoàn cảnh như vậy, ngay cả Ngũ Nha cũng suýt bị ép chết, vợ lý chính đau lòng tới mức không nói nên lời.

Vợ lý chính cũng có con gái, nhưng hai cô con gái bình thường vẫn luôn được nuông chiều, được cung cấp ăn uống đầy đủ. Người ta thường nói, con gái mà được gả đi làm vợ người ta thì chính là bắt đầu cuộc sống chịu khổ, thế nên chỉ cần trong nhà không phải loại đói khổ thì dù là gia đình nhà nông bình thường cũng sẽ đối xử với con gái chưa gả đi rất tốt.

Dù họ có trọng nam khinh nữ thì cũng chỉ là đưa những thứ tốt hơn cho con trai mình thôi, chứ chưa bao giờ sai sử hay bán con gái như gia súc, như thế này là làm bậy đó.

Nhìn con gái mình đứng bên cạnh trông rõ là xinh xắn, ngây thơ, lại nhìn Tần Ngũ Nha đang ở trong lòng mình, con bé chỉ lớn hơn con mình ba tuổi, ánh mắt thì trống rỗng, trên gương mặt đã sớm nhòe nhoẹt vì nước mắt, trái tim vợ lý chính như thắt lại:

“Nha đầu à, có ấm ức gì cứ nói với thẩm, cứ nói với thẩm đi.” Giọng bà không khỏi nghẹn ngào, bà thật sự đau lòng cho cô bé này.

Trông thấy dáng vẻ của vợ mình và Tần nha đầu, ngay cả lý chính Lý Thuận Toàn vẫn luôn cứng nhắc cũng không khỏi thay đổi sắc mặt, ông không tự chủ được thở dài và nói: “Ngũ nha đầu Tần gia à, có ấm ức gì cứ nói với bá bá, ta và thẩm của cháu nhất định sẽ làm chủ cho cháu. Cái người phụ nữ đanh đá họ Vương kia còn dám làm ra chuyện gì trời đất không dung tha thì ta nhất định sẽ đuổi ả ta ra khỏi thôn Lý Gia.”

Thứ ta chờ chính là câu nói này của lão gia ngài đó, ta khóc sập trời sập đất thế này cũng không thiệt thòi, Tần Ngũ Nha nghĩ vậy, khóe miệng không tự chủ lóe lên một nụ cười mỉm, nhưng vì bị vai của vợ lý chính che mất nên không ai phát hiện ra.

Thân thể nhỏ nhắn của Tần Ngũ Nha vẫn ở trong lòng vợ lý chính như cũ, nước mắt cũng không ngừng lại, khi mở miệng còn hơi nghẹn ngào và sợ hãi: “Không... phải, không phải nhà Lão Vụ Đầu, là Liễu Thanh Sơn của thôn Liễu Gia. Đại tẩu của cháu muốn bán cháu cho Liễu Thanh Sơn với giá mười lượng bạc!” Nói xong, Tần Ngũ Nha lại càng lớn tiếng hơn.

“Liễu Thanh Sơn của thôn Liễu Gia là người phương nào? Sao ta chưa từng nghe ai nhắc tới nhỉ?” Lý Thuận Toàn vừa nghe không phải là Lão Vụ Đầu thì thở phào nhẹ nhõm, trong mắt ông ta, dù là người kém hơn thì cũng không thảm hại hơn việc gả cho Lão Vụ Đầu.

“Là cháu của tẩu tử nhà mẹ đẻ đại tẩu của cháu, nhà Liễu Đại Kim của thôn Liễu Gia.” Tần Ngũ Nha run rẩy nói bối cảnh của Liễu Thanh Sơn ra.

Chỉ thấy lý chính Lý Thuận Toàn nhíu mày, nói: “Tẩu tử nhà mẹ đẻ của Vương thị, chính là Liễu Hạnh Nhi, con gái của Liễu Tam què kia à?”

Tần Ngũ Nha không lên tiếng, yên lặng gật đầu, chứng thực lời lý chính nói.

“Nghe nói Liễu Tam què cũng chỉ có một đứa con gái là Liễu Hạnh Nhi, không hề có con trai mà? Vậy Liễu Thanh Sơn này là?” Lý Thuận Toàn ngờ vực, nói.

“Là cháu trai của nhà Liễu Đại.” Tần Ngũ Nha cẩn thận trả lời.

“Theo ta được biết, nhà mấy huynh đệ Liễu Tam què đều có điều kiện, tính tuổi tác ra thì chắc Liễu Thanh Sơn cũng không lớn, chắc hẳn là một mối hôn sự tốt, vì sao cháu không vừa lòng?” Chờ hỏi rõ lý do, Lý Thuận Toàn thấy hơi bất mãn, chỉ cho là Tần Ngũ Nha đang cố tình gây sự.

Tần Ngũ Nha sao có thể không nghe ra giọng điệu của Lý Thuận Toàn, nàng lập tức không để ý tới vợ lý chính đang đỡ mình mà lập tức quỳ sụp xuống, dập đầu với Lý Thuận Toàn: “Lý chính bả bá, Tần Ngũ Nha cháu cũng không phải là người không biết phân biệt phải trải, cố tình gây sự. Nếu không phải thật sự không còn cách nào thì cháu cũng không muốn làm phiền tới lý chính bá bá. Thật sự là đại tẩu của cháu quá xấu bụng.”

“Lời này là có ý gì?”

Thấy cái nhìn của Tần Ngũ Nha thì Lý Thuận Toàn cũng hơi kỳ lạ, có lẽ Ngũ nha đầu Tần gia đúng là không phải đứa trẻ không hiểu chuyện, nhất định là gặp phải ngưỡng cửa không vượt qua nổi, ông không khỏi nghiêm nghị hỏi.

“Nếu Liễu Thanh Sơn kia là người tốt thì cháu nào dám nói nửa câu, dù có gả tới thì cháu cũng sẽ nói đại tẩu tốt. Nhưng Liễu Thanh Sơn kia đâu phải là người bình thường, hắn là một kẻ điên mà! Lúc trước cháu quen một tỷ muội đã gả tới thôn Liễu Gia, chính tỷ ấy nói cho cháu biết Liễu Thanh Sơn nhà Liễu Đại Kim vào năm ba tuổi bị sốt hỏng đầu, thành kẻ ngốc rồi. Nhưng nếu chỉ ngốc thì cháu chỉ có thể coi mình số khổ, gả đi thì thôi. Nhưng Liễu Thanh Sơn không chỉ ngốc mà còn là kẻ điên, là ác ma nữa đấy!”

“Tại sao lại thế? Ngũ nha đầu, cháu phải hỏi thăm cho kỹ, rốt cuộc Liễu Thanh Sơn kia là người thế nào?” Vợ lý chính vừa nghe lời Tần Ngũ Nha nói thì nhất thời kinh ngạc tới mức há hốc miệng.

Tần Ngũ Nha dùng tay áo lau nước mắt rồi kể từng chuyện mình đã nghe được ở thôn Liễu Gia cho hai vợ chồng lý chính nghe.

Hóa ra Liễu Thanh Sơn này lúc đầu chỉ ngốc nghếch không biết chuyện đời những tay chân vẫn linh hoạt, ngày thường còn có thể dùng nhành trúc bện thành những thứ đồ chơi nho nhỏ, dáng vẻ cũng cao to, đoan chính, tướng mạo đường hoàng.

Mắt thấy Liễu Thanh Sơn sắp qua mười sáu, Liễu Đại Kim và vợ của ông ta đã có suy nghĩ sẽ cưới một người vợ cho con trai mình để sớm sinh con.

Nhưng dù đứa trẻ có tốt tới đâu thì cũng là kẻ ngốc, con gái nhà lành sao có thể dễ bị lừa gả vào cho được. Mà nhà Liễu Đại Kim cũng soi mói, dù con trai mình có là kẻ ngốc thì cũng là con trai duy nhất, không tìm được con gái nhà lành, thế nhưng lại không nỡ tìm một người không tốt cho hắn ta.

Liễu Đại Kim lại nghĩ con trai mình tuy ngốc nhưng tay chân lại lành lặn, vốn dĩ vì việc này mà ông ta đã dùng mối quan hệ để đưa Liễu Thanh Sơn tới cửa hàng bên đồ trong thành làm người học việc.

Vừa đi học hết ba năm, Liễu Thanh Sơn vẫn đang khỏe mạnh, nhưng không biết ai lại đưa hắn ta tới miếu Ngưu Thần một chuyến, sau khi trở về, Liễu Thanh Sơn đã phát điện, gặp ai là đánh, thấy đồ là cắn. Liễu Thanh Sơn vốn là người cao to, lại có sức khỏe, những người học việc cùng cửa hàng bên đồ lần lượt bị hắn ta đánh, cuối cùng bị người ta báo quan, tống vào đại lao.

Sau đó, Liễu Đại Kim phải gom góp bạc mới đưa con trai mình ra khỏi nhà lao, rồi lại trả tiền bồi thường cho từng nhà thì mới xong chuyện.

Nhưng ai ngờ, Liễu Thanh Sơn vẫn chưa để yên, sau khi về thôn Liễu Gia lại càng quậy ác liệt hơn, không chỉ đập phá hết đồ đạc trong nhà mà con cắn cả tại em gái, ngay cả vợ chồng Liễu Đại Kim cũng bị hắn ta đánh cho bầm dập mới miễn cưỡng cầu người nhốt hắn ta lại.

Nhưng cứ nhốt cả đời cũng không được, chung quy vẫn phải sống, Liễu Đại Kim bèn nghĩ đầu tiên phải tìm một người vợ tốt để giữ được Liễu Thanh Sơn đã. Ai cũng biết Liễu Thanh Sơn là kẻ điên, gả cho hắn ta đâu phải là giữ được hắn ta, mà là tặng cho hắn ta để hắn ta giày vò mới đúng. Một người kể cả em gái ruột cũng cắn tại thì vợ có con đường sống hay không?

“Vị đại tẩu kia của cháu tâm địa đen tối, muốn đẩy cháu xuống hố lửa mà. Nhưng cha cháu lại tin đại tẩu, chỉ cần Liễu gia đồng ý đưa ra mười lượng bạc thì sẽ gả cháu đi! Lý chính bá bá, Trương thẩm, cứu cháu với! Cháu không muốn gả cho Liễu Thanh Sơn, nếu gả vào Liễu gia thì thà bây giờ cháu nhảy xuống con sông đầu thôn, nhảy xuống là xong, tránh cho bị giày vò tới chết!”

Tần Ngũ Nha dứt lời rồi định đứng dậy đi về phía đầu thôn, sao vợ lý chính có thể thật sự để Tần Ngũ Nha đi được, lúc này bà chặn nàng trong lòng, khóc hu hu nói: “Ngũ Nha đáng thương của ta à, Vương Đại Hoa kia thật sự đã bị chó cắp mất tim rồi, sao có thể làm ra loại chuyện đáng chém ngàn dao như vậy cơ chứ, thế này là muốn đẩy Ngũ Nha vào chỗ chết đấy! Lão đầu tư, chúng ta tới Tần gia, đuổi Vương Đại Hoa kia ra khỏi thôn Lý Gia đi. Thôn Lý Gia chúng ta không cho phép cái thứ dơ bẩn, đạo đức đồi bại như vậy ở lại đâu!”

“Vợ của Đại Tráng thật sự càng ngày càng quá đáng, thôn Vương Gia có một ả đàn bà phá nhà phá của như vậy, lại còn tới thôn Lý Gia chúng ta, gieo và cho khuê nữ trong thôn Lý Gia nữa!”

Lý Thuận Toàn nghe xong cũng nổi giận, Vương thị này thật sự độc ác, nếu là ngày xưa, loại phụ nữ với tâm địa xấu xa thế này dù có bị kéo ra ngoài dìm lồng heo cũng chẳng quá đáng.

“Ngũ nha đầu, cháu yên tâm, bá bá sẽ làm chủ cho cháu, bây giờ ta dẫn cháu tới Tần gia để nói lý, xem Vương thị kia dám đối xử với cháu như thế không.”

“Trương Thẩm, lý chính bá bá, Ngũ Nha bây giờ không dám về cái nhà đấy, Ngũ Nha vốn lén lút chạy tới đây, đại tẩu và cha cháu sẽ đánh chết cháu mất.” Ngũ Nha giả vờ hoảng sợ nói.

“Để ta xem ai dám!” Lý Thuận Toàn giậm chân một cái, hai mắt trợn trừng, vô cùng hùng hổ, đại khái vì tức giận nên chòm râu ở cằm cũng bắt đầu run rẩy theo.

Lúc này Lâm thị mới nấu cơm xong, người một nhà vừa ngồi vào bàn thì Tần Ngũ Nha và vợ chồng lý chính đi tới cửa viện Tần gia, cùng đi còn có một số người phụ nữ trong thôn tới xem trò vui.

Tần lão hán còn chưa gặp được miếng bánh bột ngô nào thì đã nghe thấy tiếng ồn ào bên ngoài, nhất thời không vui, đặt bánh xuống, quát vọng ra sân.

“Ngũ Nha hả? Con nha đầu chết tiệt kia còn dám quay về à!?” Thấy Tần Ngũ Nha thì Tần lão hán cuối cùng cũng không nhịn được cơn giận đã nín cả một ngày, trong mắt lóe lên sự căm ghét vô cùng tàn nhẫn, khi ông ta đi tới đã muốn tát ngay vào mặt Tần Ngũ Nha.

Tần lão hán còn chưa tới bốn mươi, lại là một gã nông dân cả đời trồng hoa màu nên vô cùng khỏe mạnh. Cái tát trong cơn nóng giận này không hề giữ sức, nhất thời Tần Ngũ Nha bị tát tới mức nổ đom đóm mắt, ngã sấp xuống.

Tần Ngũ Nha thấy đầu óc mơ hồ, trong cổ họng có vị tanh ngọt, một cái răng bị gãy một nửa và máu tươi phun ra khỏi miệng, vừa lúc bị vợ chồng lý chính đứng sau lưng nàng nhìn thấy hết.

Vốn trước khi lên đường Lý Thuận Toàn còn hơi do dự có phải đang quản việc nhà người khác hay không, giờ lập tức bị cái tát này chọc giận: “Tần lão hán, ông giỏi lắm, ông đang có ý gì đấy hả? Đánh Ngũ Nha trước mặt ta là muốn Lý Thuận Toàn này xem à?”

“Ngũ nha đầu đáng thương! Chẳng trách cháu muốn tìm cái chết. Tần gia thật sự không thể ở nổi nữa, một đứa trẻ tốt lành như thế mà về nhà lại bị đánh thành ra thế này.” Vợ lý chính đau lòng ôm ghì Tần Ngũ Nha dưới đất vào lòng. Giọng của vợ lý chính vốn vang dội, mới hô như vậy đã khiến những người trong bếp Tần gia đều bị gọi ra, những người phụ nữ đang ồn ào bên ngoài sân cũng bị gọi vào.

Vợ Thuyên Tử sáng nay mới nói chuyện với Ngũ Nha, thấy nàng miệng đầy máu tươi, nằm hôn mê bất tỉnh thì hô to một tiếng rồi vội chạy vào, cùng vợ lý chính ôm lấy Tần Ngũ Nha: “Sao sáng nay còn tốt lành mà giờ đã thành ra thế này, Tần lão hán, sao ông lại đánh Ngũ Nha như thế hả?”

Tần lão hán vừa nổi cơn thịnh nộ, trong mắt chỉ thấy một mình Tần Ngũ Nha, lúc đó đang tức nổ phổi thì sao còn để tâm tới cái khác. Lúc đó ông ta bèn quăng ra một cái tát, thế nhưng không ngờ trong sân nhà mình lại có nhiều người đến vậy, cả lý chính và vợ ông đều đến. Lúc này ông ta bị nghẹn tới đỏ cả gương mặt già nua mà không biết nên nói gì.

“Ngũ Nha, Ngũ Nha nhà ta, đây... đây là thế nào?” Lâm thị nghe động tĩnh cũng vội vàng chạy ra, chỉ thấy Tần Ngũ Nha đang nằm trong lòng vợ Thuyên Tử và vợ lý chính không hề cử động, trên mặt dính đầy bùn nhão, bên miệng còn có máu tươi đang chảy ra, Lâm thị nhất thời sợ tới mức không nói hết lời.

“Lâm tầu, không phải ta đang nói các ngươi đâu, nhưng các ngươi xem đi, các ngươi đã ép Ngũ Nha thành thế nào đây? Một nhà đầu tốt như vậy, thôn Lý Gia không tìm được cô nương nào tốt như ba cô nương Tần gia các người đầu. Dù là việc nhà hay làm ruộng cũng đều dẫn đầu, lại còn hiếu thảo nữa, nhưng sao các ngươi chẳng biết tiếc phúc vậy? Chuyện của Tam Nha, Tứ Nha thì chúng ta không nói nữa, nhưng các người chỉ còn lại một Ngũ Nha mà sao vẫn muốn chà đạp nó cơ chứ?”

Người nói chuyện chính là quả phụ già Lý Phương thị của thôn, Phương quả phụ khi còn trẻ thì chồng chết, lại không có con cái gì nên vô cùng thân thiết với những đứa trẻ các nhà trong thôn. Hơn nữa, ba chị em Tần gia lúc nhỏ cũng không ít lần ăn trái cây và quà bánh bên nhà Phương thị.

Đặc biệt là Tần Ngũ Nha, khi nàng còn nhỏ vô cùng được lòng Phương thị, mỗi lần gà mái nhà bà đẻ trứng đều lén để lại hai quả luộc lên cho Ngũ Nha ăn, tính ra Phương thì cũng có thể được coi là một nửa mẹ của Ngũ Nha. Đương nhiên chuyện này thì Ngũ Nha hiện tại không biết, mà Phương thì lại thật sự đau lòng Tần Ngũ Nha nên khi lên tiếng cũng hơi nặng lời một chút.

“Phương thẩm, lời này của thẩm khó nghe quá đó, cái gì mà chúng ta ép Ngũ Nha, chúng ta đã làm cái gì đây? Ngũ nha đầu tự lười biếng, từ sáng đã chẳng biết đi lêu lổng ở đâu, bữa sáng không làm, bữa trưa không làm, mặt trời cũng sắp xuống núi rồi thì nó mới về. Nha đầu đã mười lăm tuổi mà chẳng biết quy củ gì, cả ngày không biết chạy đi đâu, cha có thể không sốt ruột sao? Cha dạy dỗ nó thì có gì sai ạ? Đó cũng chỉ là suy nghĩ cho thanh danh của nó thôi.”

Người nói chính là Vương thị, Vương thị luôn không ưa gì Phương thị, cảm thấy Phương thị là một quả phụ không con không cái xúi quẩy, lại thấy bà ngày nào có gì tốt cũng giấu cho Tần Ngũ Nha ăn, không thấy nàng mang về nhà đưa cho mình thì đương nhiên càng không ưa gì Phương quả phụ.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
huong ho thitự nhiên vô rừng ở. dân tình tò mò đi theo phát hiện ra ngay à - sent 2023-11-17 21:33:04
lylan2023Xem cách nam 9 mấy lâgn đầu gặp chê chẻ Chê thằng nam 9 này nha. K thèm đọc nữa - sent 2023-09-17 23:42:38
khanhmaiTác giả viết dong dài quá lang mang k vô nd chính đi xa quá xa đọc bực mình - sent 2023-07-08 22:37:35
trungthu19831981Duyệt thẻ giúp mình với ạ - sent 2023-05-06 13:19:10
Đỗ Thị Phương MaiCho mình hỏi là truyện này có na9 k ạ. Và n9 có lấy ck k ạ - sent 2023-04-29 22:51:05
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương