Túy Hoa Âm full

Chương 4: (2) đứt dây tơ hồng

/187
Trước Tiếp
Một chiếc xe bỗng dừng lại bên cạnh Tần Tịnh Tu, “Thiếu gia, lên xe.”

Là người hầu Tần Thư của nhà họ Tần, anh ta đang ở cửa hàng thì thấy thiếu gia nhà mình vốn đến mừng cưới nhà họ Lâu giờ lại chạy thục mạng trên đường. Thế nên đã lái xe đuổi theo.

Tần Tịnh Tu ngây người chui vào xe, luôn miệng thúc giục Tần Thư chạy nhanh hơn.

Tần Thư chưa bao giờ thấy thiếu gia nhà mình có dáng vẻ này, dù không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng vẫn nghe lời thiếu gia đạp mạnh chân ga, tăng tốc đi về phía nhà họ Lâu.

Tịnh Ân còn chưa bái đường, bởi ngay trước khi bái đường cô đã dừng lại.

Cô đã nghĩ lại rồi, dù Tô Lâm thị kia có quỳ xuống thì cũng không đáng để cô phải đánh đổi cả cuộc đời mình. Nghĩ đến tiếng gọi mơ hồ khi nãy, không cần biết có phải anh họ hay không, cô đều không thể làm anh thất vọng.

Tịnh Ân vừa dừng lại, Lâu đại soái liền biết ngay cô muốn gì.

Cô vừa gọi một tiếng “Lâu đại soái”, ông đã đứng dậy nói: “Đi ra sau nói chuyện.”

Lâu Tây Linh khó hiểu quay sang nhìn mẹ mình, Lâu phu nhân tỏ ý bảo anh cứ yên tâm chờ ở đây rồi cũng xoay người đi ra phía sau.

Khách khứa đều rất ngạc nhiên, không hiểu tại sao đang chuẩn bị bái đường thì chợt dừng lại mà không tiếp tục nữa. Nhưng Lâu đại soái không giải thích gì nên không ai dám hỏi.

Ai dám bảo vua của Dận Thành đưa ra lời giải thích chứ?

Đến Lâu Thái tử còn không biết thế nào nữa kìa.

Lâu Tây Linh mặc kệ ánh mắt ngăn cản của mẹ mình mà đi thẳng vào trong. Anh rất muốn nhìn thử xem Tô Nhị tiểu thư bị làm sao.

Cô gái kia đang đưa lưng về phía anh, khăn trùm đầu đã bị bỏ xuống, cô cất giọng lạnh lùng trong trẻo xen lẫn chút lười biếng, “Lâu đại soái, tôi không thể bái đường với thiếu soái. Tôi không phải…”

Còn chưa nghe hết không phải cái gì thì đã bị Lâu đại soái cắt ngang, “Tô tiểu thư, tôi biết cô muốn nói gì, cũng biết nguyên nhân cô làm vậy. Nhưng cô nghĩ tôi sẽ đồng ý sao? Chuyện đã đến nước này rồi, nếu bây giờ tôi ra bên ngoài thông báo Tô tiểu thư không đồng ý bái đường thì chẳng phải nhà họ Lâu sẽ bị người ta chê cười à? Tôi không quan tâm cô với nhà họ Tô thế nào, nhưng danh dự nhà họ Lâu chúng tôi thì không thể mất!”

“Tô tiểu thư, đừng chỉ nghĩ cho bản thân mà còn phải nghĩ cho những người mà cô quan tâm nữa. Nhà họ Lâu chúng tôi không dễ nói chuyện đâu, giận cá chém thớt là chuyện rất bình thường.”

“Lâu đại soái đang uy hiếp tôi chăng?” Giọng điệu lạnh nhạt vẫn đầy đúng mực, nhưng có thể nhận ra người này không chịu phục tùng.

Lâu Tây Linh chỉ mới gặp Tô Khê Ngư một lần, khi đó anh đứng từ xa nhìn thấy cô ta đứng nói chuyện với một nhóm bạn rất nhiệt tình, là một cô gái mang tư tưởng kiểu mới, nhìn qua có vẻ như có tính độc lập rất mạnh. Nhưng hai người lại chưa từng trò chuyện với nhau, thậm chí có thể nói là không hề quen biết. Chẳng qua khi cha mẹ bảo anh nên thành thân rồi, anh mới bất giác nhớ tới cô ta.

Con gái kiểu cũ quá yếu đuối dông dài, người hàng năm dẫn binh đi đánh giặc như anh không thích loại con gái gió thổi là bay đó. Anh cảm thấy con gái kiểu mới phù hợp với mình hơn, vì thế cũng chẳng bận tâm đến việc cô ta chỉ là con gái thương nhân mà chọn ngay.

Đúng là anh đã quên mất không hỏi ý kiến cô ta, nhưng trong mắt Lâu thiếu soái anh đây thì không có chỗ cho đối phương chất vấn. Anh đã chọn thì cô ta phải gả.

Về phần tình cảm thì có thể hoàn toàn bỏ qua.

“Uy hiếp cô thì cũng thế nào? Tô Khê Ngư, không muốn gả cô cũng phải gả, đến tận bây giờ cô mới đổi ý thì đã muộn rồi.” Lâu thiếu soái lên tiếng, giọng anh lạnh lẽo như kim loại, có thể khiến người khác vừa nghe liền dựng tóc gáy.

Tô Tịnh Ân xoay người lại, “Tôi không phải là Tô Khê Ngư.”

Tay búp măng, da trắng sứ, cần cổ thon dài, răng như hạt bầu, mắt ngọc mày ngài.

Đây là những từ quá chuẩn xác để miêu tả cô gái trước mặt, nhưng quả thật cô không phải là Tô Khê Ngư mà anh đã từng gặp. Khí chất lạnh lùng đài các của cô khác hẳn với cô gái mang phong cách kiểu mới kia.

“Cô là ai?” Tại sao tân nương lại đổi thành người khác? Nhà họ Tô định bày trò gì? Định dùng người này để lừa gạt anh sao?

“Tô Tịnh Ân, Đại tiểu thư nhà họ Tô. Tô Khê Ngư đào hôn, nhưng kiệu hoa nhà anh đã đến cửa nhà họ Tô. Nhà họ Tô không muốn đắc tội với nhà họ Lâu các anh nên đã bắt tôi lên kiệu hoa.”

“Nếu đã lên kiệu hoa rồi, tại sao lúc này lại đổi ý? Làm thế này không phải cũng đang đắc tội nhà họ Lâu chúng tôi sao?”

“Tôi đã có vị hôn phu, nhưng vì nhất thời mềm lòng trước lời cầu xin của cha mẹ nên mới nghe theo. Bây giờ tôi hối hận rồi, chẳng lẽ không được?”

“Được chứ, sao lại không được. Nhà họ Tô hết lật lọng rồi lại đùa bỡn tôi. Không cần phải bái đường nữa, đường sống của nhà họ Tô cũng chấm dứt. Cô có thể đi về, cùng ngồi chờ chết với người nhà họ Tô các cô.”

Nói xong, Lâu Tây Linh đi thẳng ra ngoài: “Cha, con sẽ ra ngoài thông báo với khách khứa rằng hôn lễ bị huỷ bỏ.”

Lâu đại soái đập bàn: “Con đứng lại cho cha, con làm như thế thì mặt mũi nhà họ Lâu chúng ta biết ném đi đâu? Tiếp tục bái đường, hôm nay đừng hòng ai quấy rầy được việc này!”

Lâu Tây Linh cao lớn đứng sừng sững, bóng lưng anh thẳng tắp, lạnh lẽo gằn từng chữ: “Việc chị gả thay em mà bị truyền đi thì mặt mũi của Lâu Tây Linh con cũng mất hết, có cái gì khác nhau?”

“Khác nhau chứ, sao lại không khác nhau? Có ai nói rõ nhà họ Lâu muốn cưới Tô Nhị tiểu thư đâu, thiệp cưới chỉ viết nhà họ Lâu Tô kết thông gia, Tô Tịnh Ân và Tô Khê Ngư đều là tiểu thư nhà họ Tô, cưới ai chẳng vậy. Đã là họ Tô thì nhất định phải gả.”

“Cha!”

“Lâu đại soái.”

“Đại soái!” Quản gia thở hổn hển chạy vào: “Đại soái, Tần thiếu gia xông vào đòi gặp đại soái và thiếu gia.”

Nói đến câu sau, quản gia thấy Lâu Tây Linh mặt đen sì thì vội giảm thấp âm lượng.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
Phuongh PhamDuyệt thẻ giúp mình - sent 2024-02-20 18:40:35
trandieplanDuyệt thẻ giúp mình nha - sent 2023-08-01 15:30:17
vuquynh260390A đào duệt thẻ giúp tui đi. - sent 2023-07-19 10:00:07
thao1988Bao giờ mới có chương mới zị - sent 2023-07-02 09:47:16
laoba8xLên truyện đi add ới.... - sent 2023-07-01 19:19:10
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương