Túy Hoa Âm full

Chương 5: (1) nhà họ tần ra mặt

/187
Trước Tiếp
“Vị hôn phu mà cô nói chính là anh ta.” Lâu Tây Linh không có biểu tình gì, thay vì nói là câu hỏi, đây là câu trần thuật sự thật thì đúng hơn.

Tô Tịnh Ân rất bình tĩnh: “Đúng, tôi với anh họ đã đính hôn từ nhỏ rồi. Lâu đại soái, anh họ tôi là một người rất cố chấp.”

Lâu Chính Tiêu chỉnh lại quần áo rồi đứng lên: “Thế thì sao? Cũng chỉ là một nhà họ Tần mà thôi, Tô Đại tiểu thư tưởng nhà họ Lâu chúng tôi sẽ sợ sao? Quản gia, đưa cậu ta tới thư phòng của tôi, nhớ cho người canh chừng kĩ càng. Còn hai người các con thì tiếp tục bái đường.”

Thái độ của Lâu đại soái hết sức cương quyết, căn bản không nghe lọt sự phản đối của Tô Tịnh Ân và Lâu Tây Linh.

“Tô Đại tiểu thư, anh họ của cô đang ở trong tay tôi, tôi có mấy trăm cách để khiến cậu ta hoàn toàn biến mất. Nếu cô muốn thử thì tôi cũng không ngại. Còn con, Lâu Tây Linh, cha còn chưa chết đâu, cái nhà này chưa đến lượt con định đoạt. Nhớ kĩ, không phải con không có nhược điểm.”

Nhược điểm của Lâu Tây Linh là gì thì Tô Tịnh Ân không biết, cô chỉ biết vì sự mềm lòng nhất thời của mình đã đào một cái hố đẩy cả mình và anh họ xuống. Trước mặt Lâu đại soái thì mọi phản kháng của cô đều là dư thừa.

Kèn trống đám cưới một lần nữa vang lên, Tần Tịnh Tu bị trói chặt vào ghế trong thư phòng không thể động đậy, gương mặt anh đẫm nước mắt, hận bản thân chỉ là một thư sinh trói gà không chặt, đến cô gái mà mình yêu cũng không bảo vệ được.

Nhà họ Lâu, nhà họ Lâu này đúng là phường vô liêm sỉ. Tịnh Ân, Tịnh Ân, Tịnh Ân…

Tần Tịnh Tu nhắm mắt lại, một bóng dáng yểu điệu thướt tha chầm chậm đi về phía trước, bên bờ liễu có gió nhẹ hiu hiu, cô quay đầu lại cười nói: “Anh họ.”

Nụ cười của cô thật đẹp, không biết đã bao nhiêu lần anh nằm mơ được ôm cô vào lòng. Thế mà hôm nay cô cứ vậy mà bị gả cho người khác làm vợ ư?

Tịnh Ân, Tịnh Ân, anh họ có nên oán hận em không?

Dù là ngày vui nhưng vẻ mặt tân lang lại không hề vui chút nào, trái lại còn nhìn tân nương bằng ánh mắt như đang nhìn kẻ thù. An Dương và Doanh Tụ ở bên cạnh không khỏi thầm than, tiểu thư nhà mình thật xui xẻo, bị gả cho một người chồng mặt lạnh thế này thì không biết về sau sẽ sống ra sao.

Vừa rồi rõ ràng họ đã thấy biểu thiếu gia đi vào viện, tại sao bây giờ lại không thấy đâu? An Hương và Doanh Tụ nhìn nhau, phát hiện đối phương đều không hiểu giống mình, cả hai cùng khẽ lắc đầu, bọn họ chỉ cần chăm sóc tiểu thư cẩn thận là được, còn những việc khác không phải là việc mà nha hoàn các cô có thể quan tâm.

Tất nhiên các vị khách ngồi đây cũng có chung nghi hoặc, tại sao Tần thiếu gia đi vào liền không thấy ra nữa, nhưng không một ai dám có cái gan đứng ra hỏi. Ai cũng chỉ dám thầm suy đoán trong lòng, những người có quan hệ tốt với nhà họ Tần nghĩ bụng, lát nữa làm lễ xong, nếu Tần Tịnh Tu còn chưa ra thì sẽ phái người đi đưa tin cho nhà họ Tần.

Ông vua Lâu đại soái này vô lí là chuyện quá bình thường, chưa biết chừng Tần Tịnh Tu chọc giận khiến người ta không vui cũng nên.

Tiến hành xong xuôi mọi nghi thức, tân nương và tân lang được đưa vào động phòng, sau khi thực hiện thêm một loạt thủ tục nữa, Lâu Tây Linh đứng dậy, thấy đôi chân nhỏ xíu bên dưới làn váy đỏ thì nhíu chặt mày. Anh không muốn ở lại đây thêm một phút nào nữa nên bỏ đi mà không thèm nói lời nào.

Hỉ bà trong phòng đang định nói đỡ cho Lâu thiếu soái thì tân nương đã xua tay, “Mọi người ra ngoài hết đi, tôi mệt mỏi rồi, muốn nghỉ ngơi.”

Hỉ bà than thầm, thiếu phu nhân này vừa mới thành thân đã bị thiếu soái ghét bỏ, về sau biết sống thế nào đây?

Thiếu phu nhân, vậy cô nghỉ ngơi trước đi, chúng tôi xin phép đi trước…”

Cô dâu bên dưới lớp khăn trùm đầu nói khẽ: “Hỉ bà vất vả rồi.”

An Hương và Doanh Tụ đã chuẩn bị sẵn tiền thưởng giao cho hỉ bà, bà ta giả bộ từ chối nhưng dùng dằng giây lát thì nhận lấy, nói lời cảm ơn rồi hớn hở đi ra ngoài.

Lâu thiếu soái chạy thẳng ra thư phòng sau nhà, anh muốn gặp Tần thiếu gia kia, nghe nói đây là người đàn ông phong độ nhất Dận Thành.

Sáng trong như trăng, ôn hoà như ngọc. Tần Tịnh Tu này và Tô Tịnh Ân quả là xứng đôi vừa lứa. Nhưng có xứng đôi đến đâu thì hiện tại Tô Tịnh Ân cũng đã là vợ anh. Tiếc thay!

“Lâu thiếu soái, thả tôi và Tịnh Ân ra. Mọi điều kiện đều do anh quyết định.”

Hiển nhiên Tần Tịnh Tu đã qua thời điểm kích động nhất, hiện anh đã có thể bình tĩnh suy nghĩ vấn đề. Nhưng giọng điệu này làm người ta rất khó chịu.

Lâu thiếu soái tự thấy mình chẳng thiếu cái gì cả: “Theo anh thì tôi cần gì của anh?”

Nói cách khác là anh có cái gì? Tần Tịnh Tu nghe hiểu ẩn ý của câu này.

“Đời người rất dài, sẽ cần rất nhiều thứ. Ngay cả anh cũng sẽ có thứ phải cần.”

Câu này cũng khá đúng, nhưng lời cha dạy vẫn văng vẳng bên tai, Lâu thiếu soái vẫn không dám trái lời. Tuy anh không thích cô vợ mới này, nhưng cũng không muốn bị người ta phá hỏng hôn lễ của mình.

“Tần thiếu gia, nếu đây là điều kiện trao đổi của anh thì tôi không chấp nhận. Lâu Tây Linh tôi còn chưa đến mức ấy, hay nói chính xác thì anh đúng là người mang dòng máu buôn bán, rất rành việc trao đổi. Nhưng tôi lại chẳng phải thương nhân! Tôi chỉ là một quân nhân, đồ mà đã tới tay thì dù có không thích cũng phải giữ kĩ, bởi cô ấy là của tôi. Đây là tôn nghiêm của một quân nhân.”

Tôn nghiêm cái rắm. Trán Tần Tịnh Tu nổi gân xanh, “Cô ấy vốn là vị hôn thê của tôi, nếu tôi không phải chịu tang mẹ ba năm thì cô ấy đã là vợ tôi, là thiếu phu nhân của nhà họ Tần từ lâu rồi.”

Tần Tịnh Tu đã không còn khách sáo như ban đầu, đã không thể đạt được thoả thuận thì không cần phải tiếp tục giả vờ nữa.

“Thế thì sao? Cô ấy đã bước vào cửa nhà họ Lâu thì chính là người nhà họ Lâu, phải tuân theo quy củ nhà họ Lâu. Tần Tịnh Tu, tôi tới đây chỉ để nói với anh một điều, đừng có âm mưu làm bất cứ điều gì khiến tôi mất mặt. Nếu không tôi sẽ đích thân giải quyết các anh.”

Lâu đại soái là một con sói tham lam mà Lâu Tây Linh chính là một con sư tử vững vàng canh giữ lãnh địa của mình, không cho phép bất kì ai xâm phạm.

Còn về phần Tô Khê Ngư dám đào hôn kia, dĩ nhiên anh sẽ có cách để cô ta phải chịu sự trừng phạt xứng đáng, không ai được phép làm anh mất mặt hết!
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập webtruyenvip.com
Đang nhập để bình luận
Phuongh PhamDuyệt thẻ giúp mình - sent 2024-02-20 18:40:35
trandieplanDuyệt thẻ giúp mình nha - sent 2023-08-01 15:30:17
vuquynh260390A đào duệt thẻ giúp tui đi. - sent 2023-07-19 10:00:07
thao1988Bao giờ mới có chương mới zị - sent 2023-07-02 09:47:16
laoba8xLên truyện đi add ới.... - sent 2023-07-01 19:19:10
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương